Người ông luôn là người hướng dẫn và đồng hành không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Viết đoạn văn ngắn tả về ông của em chọn lọc hay nhất, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Viết đoạn văn ngắn tả về ông của em chọn lọc hay nhất:
Trong tổ ấm nhỏ của gia đình em, người mà em tôn trọng và yêu quý nhất không ai khác chính là ông ngoại. Ngôi nhà của ông nằm sâu trong vùng nông thôn, cách xa trung tâm thành phố Hà Nội hơn 100 cây số. Mặc dù nơi ở của ông có vẻ xa xôi, nhưng mỗi khi Tết đến hay mùa hè bắt đầu, bố mẹ lại sắp xếp cho em một cuộc hành trình để thăm ông. Ông ngoại hiện đã 70 tuổi, nhưng sức khỏe và sự nhanh nhẹn của ông vẫn khiến mọi người phải kinh ngạc. Thậm chí, có những lúc mọi người đùa nhau rằng ông ngoại trông như một chàng trai trẻ từ phía sau. Đôi mắt của ông luôn tỏa sáng, vẫn giữ đủ sức để xâu kim và đọc báo hàng ngày. Một trong những đặc điểm đáng yêu nhất của ông chính là đam mê trồng cây và nuôi chim cảnh. Ông thường dành thời gian dẫn em đi dạo quanh khu vườn nhỏ của mình, chỉ cho em cách phân biệt giữa các loài chim và cách chăm sóc chúng. Ông nói rằng, không có gì tuyệt vời hơn việc thức dậy vào mỗi buổi sáng, đón tiếng hót líu lo của các chú chim và ngắm nhìn bình minh rực rỡ. Hơn nữa, ông ngoại còn là một quyển sách sống, sẵn sàng kể chuyện về những thời kỳ kháng chiến mà ông từng trải qua khi tham gia vào đội quân bộ đội. Em có thể ngồi đó hàng giờ, lắng nghe ông kể những câu chuyện hấp dẫn mà không bao giờ thấy chán. Những ký ức về những thời kỳ khó khăn và chiến đấu vì tự do đã giúp em hiểu rõ hơn về sự hy sinh và tình yêu quê hương. Em mong rằng, ông ngoại sẽ luôn giữ vững sức khỏe và hạnh phúc như thế này suốt đời. Những chuyến thăm ông là những khoảnh khắc đáng trân trọng, nơi em học hỏi và nhận thức về những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống từ ông ngoại yêu quý.
2. Viết đoạn văn ngắn tả về ông của em điểm cao:
Ông ngoại của em là một anh hùng chiến trận, một người lính dũng cảm từ thời kỳ chiến tranh nơi miền Nam. Ông đã trải qua những ngày tháng đầy gian khổ trên chiến trường, cùng đồng đội chiến đấu, và góp phần quan trọng trong sự giải phóng đất nước khỏi ách thống trị của kẻ thù. Mỗi lần em ngồi bên ông trên chiếc ghế nhỏ ngoài sân, và nghe ông kể về những ký ức chiến tranh và những thời kỳ hồi xuân của ông, lòng em tràn đầy sự tự hào về sự anh dũng và sự hy sinh của cha ông. Từ những câu chuyện đó, em thêm trân trọng hơn về hòa bình và độc lập của quê hương hiện tại. Ông ngoại, bước qua những tháng ngày khó khăn của chiến tranh, mang theo những vết thương và những câu chuyện về đồng đội đã rời bỏ họ. Những vết thương từ chiến trận không chỉ là những dấu hiệu trên cơ thể ông mà còn là những hồi ức đau thương trong tâm hồn. Mỗi khi trái gió thổi mạnh, ông lại cảm nhận được những đau nhức từ những vết thương ấy, và em cố gắng làm mọi thứ để giảm đi sự đau đớn cho ông. Em dùng dầu và nhẹ nhàng xoa bóp chân ông, từng cử động nhỏ nhẹ làm dịu đi cảm giác đau đớn của ông. Trong những lúc đó, tình cảm giữa em và ông trở nên đặc biệt, ngọt ngào và đáng yêu hơn bao giờ hết. Em nguyện ước rằng ông sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc, và được sống bên con cháu, nơi tình yêu và quan tâm luôn đong đầy, làm cho cuộc sống của ông trở nên ý nghĩa và tràn đầy niềm vui.
3. Viết đoạn văn ngắn tả về ông của em ngắn gọn:
Trong gia đình của tôi, không ai được yêu thương và kính trọng nhiều hơn ông nội. Ông nội tôi, một anh hùng của quá khứ nhưng vẫn giữ được vẻ ngoại trẻ trung, làn da hồng hào và bước đi nhẹ nhàng. Ông là một “bộ đội Cụ Hồ,” một trong những người lính đã từng trực tiếp gặp mặt chủ tịch Hồ Chí Minh, điều mà tôi luôn tự hào. Mỗi sáng, tôi có thói quen đi cùng ông nội lên đồi để thực hiện bài tập thể dục. Ông, một võ sư tài ba, không chỉ giúp tôi rèn luyện sức khỏe mà còn truyền đạt những bí quyết võ thuật của mình. Ông luôn khuyến khích tôi học võ Bình Định, kỹ thuật võ truyền thống của làng quê. Nhờ vào việc tập võ, sức khỏe của tôi đã tăng cường, và ông nói: “Võ thuật không chỉ rèn luyện cơ thể mà còn rèn luyện tâm hồn.” Ngoài ra, ông nội còn là một người thầy tốt. Ông dạy tôi cách làm diều với sáo trúc, và mỗi buổi tối, chúng tôi cùng nhau thưởng thức âm thanh êm dịu của diều bay lên trời. Ông luôn hỗ trợ tôi trong việc học tập, xem xét bài vở và bài tập của tôi, giúp tôi hiểu rõ hơn mọi kiến thức. Trong những ngày đầu học, khi chữ viết của tôi còn xấu, ông đã dành thời gian luyện viết cùng tôi. Ông nói: “Kiên nhẫn là chìa khóa, hãy từng bước một để chữ viết của cháu trở nên đẹp hơn.” Đúng như lời ông, kiên nhẫn đã giúp tôi giành được giải thưởng “Người có bài viết sạch và đẹp” trong kỳ học vừa qua. Thỉnh thoảng, ông nội trở về cơ quan nơi ông đã từng làm việc để gặp gỡ đồng đội cũ. Những ngày ông đi xa, ông thường ôm tôi vào lòng, liên tục hôn lên má tôi và nói: “Cháu thân yêu, ông nhớ cháu quá!” Những cử chỉ âu yếm của ông nội là những khoảnh khắc đáng yêu nhất trong lòng tôi. Tôi hy vọng rằng ông nội sẽ tiếp tục khỏe mạnh và hạnh phúc, và chúng tôi sẽ có thêm nhiều năm tháng hạnh phúc bên nhau.
4. Bài văn tả về ông của em cho học sinh giỏi:
Suốt những năm qua, ông em đã trở thành người hướng dẫn và đồng hành không thể thiếu trong cuộc sống của em, tạo ra một mối quan hệ thân thiết và đặc biệt giữa chúng tôi. Hiện nay, ông em đã bước sang tuổi gần bảy mươi, và mỗi đường nét trên khuôn mặt ông đều kể lên câu chuyện của thời gian.
Mái tóc của ông, bạc phai và mềm mại, là bức tranh sống động về những chặng đường đã qua. Em thường vuốt nhẹ nhàng những sợi tóc bạc, như muốn kể lấy những câu chuyện đã chứng kiến sự trưởng thành và thành công của ông. Trên khuôn mặt của em đã xuất hiện nhiều nếp nhăn. Lưng của ông cũng đã bị cong. Nhưng điều đặc biệt là ông vẫn toát lên sự trẻ trung và năng động, làm cho mỗi bước đi của ông trở nên ý nghĩa và tràn đầy sức sống.
Gương mặt của ông, với đôi mắt nâu đen sâu thẳm, thường nhìn em với vẻ trìu mến không lời. Đó là ánh nhìn của một người đã trải qua bao nhiêu cảm xúc, từ niềm vui đến những khó khăn, nhưng luôn bày tỏ sự yêu thương và chắc chắn. Mỗi nét mặt, mỗi góc cạnh của khuôn mặt ông là một bảo tàng của những kí ức và trải nghiệm đáng quý.
Tình yêu thương của ông dành cho em luôn được thể hiện một cách chân thành và đặc biệt. Những chuyến đi chơi, những bữa ăn tối hạnh phúc, và thậm chí là những buổi mua sắm đơn giản cũng trở nên ý nghĩa hơn khi có sự hiện diện của ông. Mỗi khi em vâng lời, bàn tay ấm áp của ông thường xoa đầu em như một phần thưởng quý giá. Ông nhắc nhở em về quan trọng của việc trưởng thành, hỗ trợ em trở thành một chàng trai tài năng và tự tin, giống như ông từng là khi còn trẻ.
Những khoảnh khắc ấy là những khoảnh khắc trọn vẹn, nơi tình thân và tình cảm gia đình trở thành nguồn động viên không ngừng cho cuộc sống của em. Trong vòng tay của ông, em cảm thấy sự ấm áp và an toàn, là nơi em thuộc về. Những giây phút bình dị với ông và em không chỉ là ký ức đẹp mà còn là nguồn động viên lớn lao, giúp em hình thành và trưởng thành theo một cách tốt hơn.