Cuộc diễn tập từ 1936 đến 1939 tại Đông Dương không chỉ là một giai đoạn của sự đoàn kết và chiến đấu chính trị, mà còn là quãng thời gian mà những biến động và phong trào dân chủ đã làm thay đổi bức tranh chính trị và xã hội của Việt Nam. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Tổng hợp sơ đồ tư duy Lịch sử 9 Bài 20 đầy đủ và chi tiết, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
- 1 1. Tổng hợp sơ đồ tư duy Lịch sử 9 Bài 20 đầy đủ và chi tiết:
- 2 2. Tình hình thế giới và trong nước trong những năm 1936 – 1939:
- 3 3. Mặt trận dân chủ Đông Dương và phong trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ trong những năm 1936 – 1939:
- 4 4. Ý nghĩa của phong trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ trong những năm 1936 – 1939:
1. Tổng hợp sơ đồ tư duy Lịch sử 9 Bài 20 đầy đủ và chi tiết:
2. Tình hình thế giới và trong nước trong những năm 1936 – 1939:
Trong bối cảnh tình hình thế giới và nội địa biến động, nền chính trị quốc tế đang chứng kiến sự gia tăng đáng kể của chủ nghĩa phát xít, với Đức, Italia và Nhật Bản đứng đầu. Điều này không chỉ đe dọa nền dân chủ mà còn gây rủi ro đối với hòa bình thế giới. Chính vì vậy, Đại hội lần thứ VII của Quốc tế Cộng sản đã tổ chức với mục tiêu tập trung chỉ ra kẻ thù nguy hiểm đối với nhân dân thế giới và kêu gọi sự hình thành Mặt trận Nhân dân ở mỗi quốc gia, nhằm tập hợp lực lượng tiến bộ chống lại chủ nghĩa phát xít.
Tại Pháp, Mặt trận Nhân dân đã nắm quyền và thực hiện những chính sách tiến bộ, không chỉ áp dụng tại chính quốc mà còn mở rộng đến các thuộc địa. Điều này đã tạo ra một cảnh chính trị mới ở Đông Dương và thay đổi đáng kể trong chính sách cai trị. Tuy nhiên, hậu quả nặng nề của cuộc khủng hoảng kinh tế 1929-1933 đã có ảnh hưởng mạnh mẽ đến cuộc sống của tất cả các tầng lớp, từ lao động đến các nhà tư sản và địa chủ ở Đông Dương.
Trước bối cảnh biến động tại Pháp, các bộ phận cầm quyền ở Đông Dương đã buộc phải điều chỉnh chính sách cai trị và thả một số tù chính trị. Tuy nhiên, những tù chính trị này nhanh chóng tham gia vào cuộc đấu tranh mới. Đồng thời, lực lượng cách mạng cũng được phục hồi và có điều kiện thuận lợi hơn để chuyển sang một giai đoạn đấu tranh mới.
Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Đông Dương, Hội nghị Trung ương lần thứ nhất vào tháng 7 năm 1936 đã đưa ra các chủ trương chiến lược và sách lược mới. Tập trung vào việc xác định rõ kẻ thù cụ thể và nhiệm vụ cụ thể của nhân dân Đông Dương, họ đã quyết định đối mặt trực tiếp với chủ nghĩa phát xít, chiến tranh đế quốc và đòi tự do dân chủ, cơm áo và hòa bình.
Nhằm đối mặt với tình hình phức tạp, Mặt trận Dân chủ Đông Dương đã được thành lập, đề xuất các phương pháp đấu tranh linh hoạt và đa dạng như hợp pháp, nửa hợp pháp, công khai và nửa công khai. Mục tiêu là tối ưu hóa sức mạnh của mọi tầng lớp trong xã hội để đối phó với những thách thức và mối nguy đe dọa đang đối diện với Đông Dương. Đây là một giai đoạn quan trọng, khi mọi lực lượng tiến bộ đồng lòng đoàn kết để bảo vệ quốc gia và xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ và hòa bình.
3. Mặt trận dân chủ Đông Dương và phong trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ trong những năm 1936 – 1939:
Trong bối cảnh chính trị hỗn loạn và tình hình kinh tế khó khăn, Đảng Cộng sản Đông Dương đã đưa ra chủ trương mới nhằm đáp ứng yêu cầu và nguyện vọng bức thiết của nhân dân. Điều này đã kích thích một phong trào đấu tranh mạnh mẽ và sôi nổi trong cả nước, hướng tới mục tiêu chính là đòi tự do, dân chủ, cơm áo và hoà bình.
Vào giữa năm 1936, Đảng đã chủ trương phát động một phong trào đấu tranh công khai, tạo ra “Ủy ban trù bị Đại hội Đông Dương”. Điều này là một bước quan trọng để hợp nhất sức mạnh của những người chống đối chế độ phân tranh và tìm kiếm con đường tự do. Đến tháng 5 năm 1936, Đại hội Đông Dương đã diễn ra, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong lịch sử phong trào đấu tranh dân chủ tại Đông Dương.
Ở nhiều địa phương trong nước, các “ủy ban hành động” đã được thành lập để tiếp tục đưa ra các yêu cầu và nguyện vọng của nhân dân. Đồng thời, vào đầu năm 1937, với sự xuất hiện của phái viên Chính phủ Mặt trận Nhân dân Pháp và viên toàn quyền mới xứ Đông Dương là Gô-đa, nhân dân Đông Dương đã tổ chức mít tinh và biểu tình, thể hiện sự hăng hái và quyết tâm đấu tranh.
Các cuộc đấu tranh của công nhân và nông dân ở thành phố đã góp phần quan trọng vào sự đoàn kết và mạnh mẽ của phong trào. Ví dụ như Tổng bãi công của công nhân Công ty than Hòn Gai, với sự tham gia của 2,5 vạn người, và cuộc mít tinh ngày 1-5-1938 tại khu Đấu Xảo Hà Nội, với sự tham gia của 2,5 vạn người, đã là những sự kiện quan trọng đánh dấu sự đoàn kết của nhân dân.
Ngoài ra, để tăng cường thông tin và ý thức chính trị, Đảng và Mặt trận Dân chủ Đông Dương đã xuất bản nhiều sách báo công khai, cũng như các tờ báo như Tiền phong, Dân chúng, Lao động, Bạn dân, Tin tức… Đồng thời, những cuốn sách phổ thông giới thiệu về chủ nghĩa Mác – Lê-nin và chính sách của Đảng cũng được lưu hành rộng rãi, như cuốn “Vấn đề dân cày” của Qua Ninh và Vân Đình. Những sáng tác này nhằm giáo dục và tạo đà để nhân dân hiểu rõ hơn về lịch sử và lý tưởng của phong trào đấu tranh dân chủ tại Đông Dương.
4. Ý nghĩa của phong trào đấu tranh đòi tự do, dân chủ trong những năm 1936 – 1939:
Cuộc diễn tập từ 1936 đến 1939 tại Đông Dương không chỉ là một giai đoạn của sự đoàn kết và chiến đấu chính trị, mà còn là quãng thời gian mà những biến động và phong trào dân chủ đã làm thay đổi bức tranh chính trị và xã hội của Việt Nam.
Đảng Cộng sản Đông Dương đã chủ động tổ chức hoạt động tuyên truyền và giáo dục để lan tỏa tư tưởng Mác – Lê-nin và xác định rõ đường lối chính trị. Nhờ vào sự kết hợp giữa mục tiêu cách mạng và ý thức nhân dân, Đảng đã đưa ra các chủ trương chiến lược và sách lược mới, chú trọng vào việc chống lại phát xít, chiến tranh đế quốc, và đòi tự do dân chủ, cơm áo và hòa bình.
Mặt trận Dân tộc Thống nhất, được hình thành trong giai đoạn này, không chỉ là một tổ chức quy tụ hàng triệu người mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết dân tộc. Quần chúng từ thành thị đến nông thôn, không phân biệt tầng lớp, đã tham gia vào cuộc diễn tập một cách tích cực, thể hiện lòng yêu nước và sự phê phán chủ nghĩa phát xít.
Phong trào đấu tranh từ 1936 đến 1939 tại Đông Dương không chỉ là một thời kỳ của sự đoàn kết và chiến đấu chính trị mà còn là một trải nghiệm quan trọng, đánh dấu sự hình thành và phát triển của những giá trị dân chủ và ý thức chính trị trong cộng đồng. Cuộc diễn tập này không chỉ là cơ hội cho nhân dân thể hiện sự phẫn nộ và đòi hỏi của họ, mà còn là một quá trình giáo dục và nâng cao trình độ chính trị của họ. Trong bối cảnh chính trị và xã hội biến động, việc tham gia vào Mặt trận Dân tộc Thống nhất đã mang lại cho nhân dân cơ hội trải nghiệm sức mạnh của sự đoàn kết. Việc hợp nhất lực lượng dân chủ từ thành thị đến nông thôn đã tạo ra một môi trường xã hội đoàn kết, trong đó mỗi người đều cảm nhận được ý thức nhân quyền và tầm quan trọng của việc tham gia vào cuộc sống chính trị.
Mở rộng uy tín và ảnh hưởng của Đảng Cộng sản Đông Dương trong giai đoạn này là một thành tựu đáng kể. Đảng trở thành đội ngũ lãnh đạo mạnh mẽ và được nhân dân tin tưởng. Các cán bộ cách mạng đã trải qua những thách thức và kiểm tra trong cuộc diễn tập này, từ đó nâng cao trình độ chính trị và sẵn sàng cho những thách thức lớn hơn trong tương lai.
Cuộc diễn tập từ 1936 đến 1939 là một bước chuẩn bị quan trọng cho thắng lợi của Cách mạng tháng Tám năm 1945. Việc học hỏi kinh nghiệm từ phong trào đấu tranh này đã giúp Đảng và nhân dân hiểu rõ hơn về cách tổ chức và đoàn kết để đối mặt với thách thức từ phía chủ nghĩa phát xít và chiến tranh đế quốc. Những bài học từ cuộc diễn tập này đã định hình một Việt Nam đoàn kết, tự do và dân chủ, mở ra một chương mới trong lịch sử quốc gia.