Dù đã qua đời trong khi còn rất trẻ, nhưng sự nghiệp văn học của Puskin đã để lại một dấu ấn sâu đậm trong văn học Nga và trên toàn thế giới. Những tác phẩm của ông đã truyền cảm hứng cho nhiều tác giả và đã được dịch sang nhiều thứ tiếng trên toàn thế giới.
Mục lục bài viết
1. Tiểu sử nhà thơ Puskin :
Aleksandr Sergeyevich Pushkin (1799-1837) là một nhà văn, nhà viết kịch, và nhà thơ Nga nổi tiếng. Ông được tôn vinh là đại thi hào và Mặt trời thi ca Nga. Ông đã góp phần lớn trong việc phát triển ngôn ngữ văn học Nga hiện đại và là biểu tượng của dòng văn học lãng mạn Nga thế kỷ 19. Puskin là một thiên tài đa năng và đa dạng, ông đã sáng tác thơ, kịch, văn xuôi, và dịch các sự tích dân gian của Nga, Slav, và các dân tộc phương Tây.
Thơ trữ tình của Puskin đặc biệt quan trọng trong kho tàng thơ ca Nga, ông đã sáng tác hơn 800 bài thơ. Nội dung của thơ Puskin có thể chia thành các chủ đề lớn như phê phán chế độ chuyên chế Nga hoàng, ca ngợi tự do, thiên nhiên, và tình yêu. Cuộc đời của Puskin có thể chia thành bảy thời kì khác nhau, mỗi thời kì phản ánh những sự kiện quan trọng trong cuộc đời và thể hiện sự trưởng thành trong sáng tác.
1.1. Thời thơ ấu:
Trong kỷ niệm tuổi thơ, Puskin thường trở về ngôi làng nhỏ Zakharov, cách thành phố Zvenigorod ngoại ô Moskva không xa, để sống với bà ngoại vào những tháng hè. Những ngày tháng hiền hòa, yên bình ở đó đã gợi lên trong tâm trí Puskin những cảm xúc sâu sắc và sau đó được thể hiện trong những bài thơ đầu tiên của ông.
Tại Zakharov, Puskin đã trải qua những trải nghiệm tuyệt vời, những kỷ niệm đẹp và những cảm xúc thăng hoa. Ông đã tận hưởng những ngày tháng êm đềm, được ngắm nhìn những cánh đồng lúa chín và những cánh đồng hoa hướng dương bao la. Những khoảnh khắc đó đã cùng ông lớn lên và ảnh hưởng đến sự nghiệp văn học của ông.
Với những trải nghiệm và cảm xúc này, Puskin đã biến nó thành những bài thơ đầu tiên của mình. Những bài thơ này đã truyền cảm hứng cho rất nhiều người đọc và còn được coi là tác phẩm kinh điển trong văn học Nga. Nói chung, Zakharov đã là nơi sinh ra những bài thơ đầu tiên của Puskin, và cũng là nơi để ông trở thành một trong những nhà văn vĩ đại nhất trong lịch sử Nga.
1.2. Thời niên thiếu:
Pushkin được tuyển vào trường Lyceum Hoàng gia khi mới 7 tuổi. Tại đây, ông chứng kiến cuộc chiến tranh giữa quân đội Nga hoàng với quân Pháp của Napoléon I (1812) và có bài thơ nổi tiếng về chủ đề này. Sau khi tốt nghiệp, Pushkin tham gia các hoạt động văn học nghệ thuật của giới quý tộc trẻ tại Sankt-Peterburg, và cho ra đời những bài thơ mang tính chính trị. Năm 1820, Pushkin cho in bản trường ca đầu tiên của mình và ngay lập tức tạo được tiếng vang lớn, mặc dù cũng phải chịu sự công kích từ phía chính quyền.
1.3. Quãng thời gian đi đày:
Vào mùa xuân 1820, Pushkin bị đày tới Sibir do những bài thơ cách mạng. Tuy nhiên, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè, ông chỉ bị kết án nhẹ hơn và sau đó đi du lịch khắp miền nam nước Nga. Ông tiếp tục sáng tác những tác phẩm mới, bao gồm “Yevgeny Onegin”, “Boris Godunov” và “Những người Digan”. Năm 1825, Pushkin gặp Anna Kern và sáng tác bài thơ “Gửi K”. Sau khi được đánh giá là an toàn, ông được phép trở về gia đình và tiếp tục sáng tác tại trang trại Mikhailovskoe. Tại đây, ông đã hoàn tất chương năm và sáu của “Yevgeny Onegin”. Sau đó, Pushkin bị quản thúc tại gia và có chính sách kiểm duyệt nghiêm khắc các tác phẩm của mình. Năm 1831, ông kết hôn với Natalia Goncharova và hoàn tất chương cuối cùng của “Yevgeny Onegin”.
1.4. Trở lại Sankt-Peterburg:
Tháng 11 năm 1833, sau khi trở lại Sankt-Peterburg, Puskin cảm thấy rằng cuộc sống của mình cần phải có những thay đổi lớn. Ông không muốn bị hạn chế bởi bốn bức tường của chế độ quản thúc, vì ông cảm thấy cần phải đổi mới để phát triển sự nghiệp của mình.
Nhờ vào sự ủng hộ của Sa hoàng Nikolai I, đầu năm 1834, chế độ quản thúc đối với Pushkin đã được nới lỏng. Tuy nhiên, các tác phẩm thơ của ông vẫn phải có sự đồng ý của Sa hoàng mới được phát hành. Do đó, tình hình kinh tế của nhà thơ không thuận lợi, và Pushkin đã phải đăng ký vào một chức vụ thư ký trong viện biên sử của Sa hoàng. Thời kỳ này, Puskin đã chuyển hướng sang viết văn xuôi. Ông đã sáng tác một số truyện ngắn như “Con đầm bích” (Пиковая дама), và tiểu thuyết như “Dubrovski” (Дубровский, 1832-33), “Con gà trống vàng”, “Người da đen của Pyotr Đại đế” (không hoàn thành)…
Cùng với những người bạn, Pushkin đã thành lập tờ tạp chí Người đương thời (Современник). Nhiều tác giả nổi tiếng của Nga thời bấy giờ như Aleksandr Ivanovich Turgenev, N.V. Gogol, V.A. Zhukovski, P.A. Vyazemski đã ủng hộ bằng cách gửi những tác phẩm mới nhất của mình đến cho tạp chí này. Tuy nhiên, độc giả Nga khi đó chưa quen với những bài viết mang tính phê phán hiện thực sâu sắc, nên tạp chí Người đương thời không được đón nhận nồng nhiệt. Số lượng độc giả quá ít khiến ban biên tập lâm vào tình thế rất khó khăn, họ không có đủ tiền để trang trải cho việc in ấn và thù lao cho cộng tác viên. Hai số cuối của tạp chí có đến hơn một nửa là các tác phẩm của Pushkin, phần lớn là để vô danh.
Tuy nhiên, Pushkin không chịu đầu hàng và vẫn tiếp tục sáng tác, tạo ra những tác phẩm vĩ đại khác trong sự nghiệp của mình. Trong suốt cuộc đời của mình, Pushkin đã sáng tác nhiều tác phẩm văn học và thơ ca. Nhiều tác phẩm của ông đã trở thành tác phẩm kinh điển của văn học Nga, và ông được coi là một trong những nhà văn vĩ đại nhất của đất nước này.
Các tác phẩm của Pushkin được xem là mang tính cách mạng và phản ánh sự đổi mới của văn học Nga thế kỷ 19. Ông đã thể hiện một cái nhìn sáng tạo về nghệ thuật văn học, đồng thời phản ánh các vấn đề xã hội, chính trị và tâm lý học trong tác phẩm của mình.
Trong số các tác phẩm của Pushkin, tiểu thuyết “Người con gái viên đại úy” (Капитанская дочка) được xem là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất của ông. Tiểu thuyết này đã được in trên tờ tạp chí Người đương thời, và được đánh giá cao bởi các nhà phê bình văn học. Nội dung tiểu thuyết xoay quanh cuộc đời của một cô gái trẻ tên là Masha, con gái của một viên đại úy. Masha đã phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách trong cuộc sống, và cuối cùng đã trở thành một người hùng trong lòng dân tộc Nga.
Với tài năng và sự nghiệp vĩ đại của mình, Pushkin đã để lại một di sản văn học vô giá cho đất nước Nga và thế giới. Các tác phẩm của ông đã truyền cảm hứng và ảnh hưởng đến nhiều thế hệ nhà văn và nghệ sĩ sau này, và vẫn được đọc và yêu thích trên toàn thế giới đến ngày nay.
2. Phong cách nghệ thuật của nhà thơ Puskin:
Alexander Puskin được xem là một trong những nhà văn lớn nhất của Nga. Tác phẩm của ông không chỉ góp phần tạo nên sự phát triển của văn học Nga, mà còn ảnh hưởng đến văn hóa và nền văn minh của đất nước này.
Tuy Puskin đã viết văn trong nhiều thể loại khác nhau, nhưng thơ trữ tình là lĩnh vực ông được biết đến nhiều nhất. Với hơn 800 bài thơ và 13 bản trường ca bất hủ, Puskin đã tạo nên một bộ sưu tập tuyệt đẹp và đặc biệt trong lịch sử văn học Nga. Những tác phẩm này thể hiện tâm hồn khao khát tự do và tình yêu của nhân dân Nga, và đã trở thành biểu tượng của sự nổi loạn và sự tự do trong văn hóa Nga.
Ngoài ra, Puskin cũng là một nhà văn, nhà soạn kịch và nhà viết truyện ngắn. Các tác phẩm của ông thường xoay quanh chủ đề lịch sử và văn hóa Nga, và đã được đánh giá cao về mặt nghệ thuật và nội dung. Ông cũng có đóng góp quan trọng trong việc xây dựng và phát triển ngôn ngữ văn học Nga hiện đại, với việc tạo ra một số từ mới và phát triển cấu trúc ngữ pháp của tiếng Nga.
Tác phẩm của Puskin đã được dịch và phổ nhạc sang nhiều thứ tiếng trên thế giới, và vẫn được đọc và yêu thích đến ngày nay. Với những đóng góp vĩ đại của mình cho văn học Nga và thế giới, Alexander Puskin là một biểu tượng văn hóa và nghệ thuật không thể thiếu của đất nước này.
3. Các tác phẩm chính của nhà thơ Puskin:
Nhà thơ Puskin là một trong những nhà thơ nổi tiếng nhất của Nga, với nhiều tác phẩm nổi tiếng đã trở thành kinh điển trong văn học thế giới. Sau đây là một số tác phẩm chính của ông:
Tiểu thuyết bằng thơ: Ép-ghê-nhi Ô-nhê-ghin, được viết trong giai đoạn từ 1823 đến 1831. Đây là một tác phẩm đặc sắc, với nội dung sâu sắc và những bài thơ đầy cảm xúc.
Bi kịch lịch sử: Bô-rít Gô-đu-nốp, được viết vào năm 1825. Đây là một tác phẩm đầy tính lịch sử, với những nhân vật được miêu tả rất chân thật và cảm động.
Trường ca: Ru-xlan và Li-út-mi-la, được viết vào năm 1820. Đây là một tác phẩm đầy tình cảm, với những mẩu chuyện đầy ý nghĩa và sâu sắc. Ngoài ra, Puskin còn viết một số trường ca khác như Người tù Cáp-ca-dơ, được viết vào năm 1821.
Truyện ngắn: Cô tiểu thư nông dân, được viết vào năm 1830; Con đầm pích, được viết vào năm 1833. Đây là những tác phẩm đầy cảm xúc, với những mẩu chuyện ngắn nhưng sâu sắc về cuộc sống và tình yêu.
Những tác phẩm của Puskin đã trở thành tài sản văn hóa của nhân loại, và vẫn được đọc và yêu thích đến ngày nay.