"Hạnh phúc của một tang gia" là một câu chuyện đầy tinh tế và mạn đàm của tác giả Vũ Trọng Phụng, một phần trong tác phẩm "Số đỏ." Tác phẩm này tạo nên một bức tranh hài hước, sâu sắc và thú vị về tâm trạng các nhân vật trong sự kiện cụ cố.
Mục lục bài viết
1. Các nhân vật trong tác phẩm Hạnh phúc của một tang gia:
1.1. Tóm tắt tác phẩm hạnh phúc của một tang gia:
“Hạnh phúc của một tang gia” là một câu chuyện đầy tinh tế và mạn đàm của tác giả
Trung tâm của câu chuyện là cái chết của cụ Cố Hồng, một người già ngoài tám mươi tuổi nhưng vẫn “sống mãi.” Mặc dù tuổi tác đã cao, cụ Cố Hồng vẫn sống khá khỏe mạnh và là một thách thức đối với sự tham vọng của đám con cháu. Sự ước mong của họ là cụ Cố Hồng sớm qua đời để họ có thể thừa kế gia tài. Điều này dẫn đến một cuộc đấu đá tinh thần giữa sự sống và cái chết, với một cái nhìn lạc quan và hài hước.
Xuân Tóc Đỏ, một nhân vật đầy mưu mô và quyết đoán, được thuê bởi ông Phán để “tố cáo” rằng ông Phán là một người chồng mọc sừng. Điều này dẫn đến sự mất mát của cụ Cố Hồng và tạo nên một cuộc đám tang lớn và độc đáo. Cảnh tang lễ trở thành một sự kiện vui nhộn, với mọi người cũng cảm thấy vui vẻ với sự kiện này khi thấy người thân, bạn bè và hàng xóm đến tham dự, gây nên một bầu không khí hết sức đặc biệt.
Tác phẩm tạo nên một hình ảnh sống động về cách mà mỗi nhân vật trong cuộc đám tang đều có những phản ứng, hành động và suy nghĩ khác nhau đối với sự kiện này. Vợ chồng Văn Minh, chẳng hạn, cảm thấy hạnh phúc vì việc họ không còn nợ nần nào theo lý thuyết. Cô Tuyết, một người phụ nữ trẻ, cố gắng duy trì vẻ trinh tiết bằng cách mặc y phục Ngây thơ, trong khi cậu Tú Tân tận dụng cơ hội để sử dụng máy ảnh. Ngược lại, ông Phán phát hiện ra rằng sừng trên đầu mình thậm chí có thể mang lại lợi ích.
Bằng cách thể hiện sự lạc quan và hài hước trong cảnh tang lễ, tác giả thể hiện một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và sự tồn tại. Tình thần hóm hỉnh và phóng khoáng tạo nên sự tương phản thú vị với những khía cạnh tối tăm và thất vọng trong cuộc sống. Câu chuyện cũng tạo ra một tầm nhìn châm biếm về sự vô lý của một phần trong xã hội thời đó, với sự tập trung vào danh vọng và lợi ích cá nhân thay vì những giá trị đích thực.
Trong tổng thể, “Hạnh phúc của một tang gia” trong tiểu thuyết “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng là một tác phẩm sắc sảo, thể hiện một cách thông qua hài hước và sự tương phản về sự sống, cái chết và những giá trị vô tình trong xã hội thời kỳ đó
1.2. Các nhân vật trong tác phẩm Hạnh phúc của một tang gia:
Trong tác phẩm “Hạnh phúc của một tang gia” của Vũ Trọng Phụng, có một số nhân vật quan trọng thể hiện sự phức tạp và đa dạng của cuộc sống và con người trong xã hội thời kỳ đó:
Cụ Cố Hồng: Là người già ngoài tám mươi tuổi, đóng vai trò trung tâm của câu chuyện. Cụ Cố Hồng sống lâu, khiến cho đám con cháu hám lợi trong gia đình của mình đang mong ngóng cái chết của ông để thừa kế tài sản.
Xuân Tóc Đỏ: Một nhân vật đầy mưu mô, tên thực sự là Hồng, được thuê bởi ông Phán để “tố cáo” rằng ông Phán là một người chồng mọc sừng. Xuân Tóc Đỏ đóng một vai trò quan trọng trong việc tạo ra sự kiện chính của câu chuyện.
Ông Phán: Là cháu rể của cụ Cố Hồng, ông Phán có mối quan hệ phức tạp với cụ Cố Hồng và có động cơ để thuê Xuân Tóc Đỏ tạo ra sự tố cáo về “sừng.”
Vợ chồng Văn Minh: Văn Minh là cháu của cụ Cố Hồng và cũng là một trong những người hâm mộ của Xuân Tóc Đỏ. Vợ chồng họ hạnh phúc vì gia tài của họ không còn chỉ là lý thuyết.
Cô Tuyết: Một người phụ nữ trẻ, được miêu tả mặc y phục Ngây thơ để chứng tỏ mình còn trinh tiết và thu hút ông Phán.
Cậu Tú Tân: Một người trẻ có máy ảnh và được dùng để chụp ảnh trong đám tang.
Những nhân vật này cùng tạo nên một mảng hình đa dạng về tính cách, động cơ và mối quan hệ, thể hiện một cách sắc nét những khía cạnh phức tạp của con người và xã hội thời đó
2. Tâm trạng các nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia:
Trong câu chuyện “Hạnh phúc của một tang gia”, tác giả Vũ Trọng Phụng đã tạo ra một bức tranh sắc nét về các nhân vật, mỗi người mang trong mình những đặc điểm riêng biệt và tạo nên một tầm nhìn sâu sắc về con người và xã hội thời kỳ đó.
Cụ cố Hồng, người đã ngoài năm mươi tuổi, đặc biệt háo danh, khao khát được gọi là “cổ” để thể hiện địa vị của mình. Ông đã tận hưởng sự sung sướng và chú ý khi cha ông qua đời, thậm chí mơ tưởng về việc mặc áo xô gai và diễn trò già yếu để gây ấn tượng. Tuy nhiên, cụ cố Hồng không thể hiện sự tiếc thương gì trước cái chết của cha, thể hiện tính cách háo danh và thiếu lòng trắc ẩn.
Cụ bà, người đã hạnh phúc vì sự giúp đỡ của ông Đốc tờ Xuân và cảm thấy danh giá khi đám ma của cụ Cố Hồng diễn ra như thế. Điều này thể hiện sự quan tâm đến tầm nhìn và đánh giá của xã hội.
Ông Văn Minh chồng, một người vui mừng vì chúc thư đã trở thành hiện thực và đang tập trung vào việc thay đổi hình ảnh của mình để thích nghi với thời đại. Tuy nhiên, sự vò đầu rứt tóc và lo lắng về quá khứ của vợ thể hiện sự thiếu tự tin và bất hiểu về mục tiêu thực sự của mình.
Bà Văn Minh vợ, một người cháu con thiết thực, quan tâm đến y phục và tận hưởng sự lăng xê của những mốt thời trang mới. Tuy nhiên, cô cũng thiếu lòng tình người và ưa chuộng vẻ bề ngoài hơn là giá trị tinh thần.
Cậu Tú Tân, với sự phấn khích về việc sử dụng máy ảnh, đã lộ ra sự thiếu suy nghĩ và tình cảm ruột thịt. Điều này thể hiện một tầm nhìn hẹp và sự tập trung vào việc hưởng thụ hiện tại.
Tuyết, một người con gái có dáng vẻ mây mưa giữa sự vui mừng với trang phục “Ngây thơ” và sự buồn bã khi không thấy bạn giai, thể hiện tính cách lẳng lơ và khao khát tình yêu lãng mạn.
Phán, người đã hãnh diện với “đôi sừng hươu vô hình” và coi trọng giá trị vật chất hơn là nhân cách, thể hiện tính chất vô liêm sỉ và thiếu lòng trắc ẩn.
Đám cháu con, với sự nóng ruột và thiếu lòng tôn trọng, đã thể hiện một thái độ không biết ơn đối với tổ tiên và truyền thống gia đình.
Tóm lại, các nhân vật trong câu chuyện này tạo nên một hình ảnh phức tạp và đa dạng về tính cách, đồng thời tác giả cũng thể hiện một cái nhìn sâu sắc về xã hội và con người trong tình huống tang lễ đầy độc đáo
3. Những ý nghĩa được tác giả thể hiện qua việc thể hiện Tâm trạng các nhân vật:
Thông qua việc thể hiện tâm trạng của các nhân vật trong câu chuyện “Hạnh phúc của một tang gia,” tác giả Vũ Trọng Phụng đã truyền tải một số ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống, xã hội và con người trong thời kỳ đó:
– Ý nghĩa của danh vọng và tự ái: Tâm trạng háo danh của cụ cố Hồng là một cách tác giả thể hiện sự khao khát về danh vọng và lòng tự ái. Điều này chỉ ra một mặt khía cạnh của con người, cảm xúc và hành động được thúc đẩy bởi ước mơ và lòng tham vọng. Đồng thời, sự đam mê về danh dự cũng có thể dẫn đến việc bỏ qua những giá trị tốt hơn trong cuộc sống.
– Sự tương phản trong cuộc sống: Tác giả thể hiện tâm trạng sung sướng và vui mừng của cụ cố Hồng sau cái chết của cha để tạo ra một sự tương phản thú vị. Sự trái ngược giữa cái chết và niềm vui, sự sống và cái chết, tạo ra một cái nhìn sâu sắc về tính không thường xuyên và không thể dự đoán của cuộc sống.
– Sự tham lam và thiếu lòng nhân ái: Tâm trạng của ông Văn Minh chồng, lo lắng về thời trang và quá khứ của vợ, thể hiện sự tập trung vào vẻ ngoại hình và tình trạng tài chính. Điều này có thể tượng trưng cho sự tham lam và thiếu lòng nhân ái trong xã hội, nơi các giá trị vật chất thường đè bẹp những giá trị đạo đức và tình cảm.
– Tầm nhìn hẹp và quan trọng của suy nghĩ: Tâm trạng phấn khích của cậu Tú Tân về máy ảnh chỉ ra một khía cạnh của tuổi trẻ và sự hào hứng với công nghệ mới. Tuy nhiên, điều này cũng thể hiện sự tập trung vào sự hưởng thụ ngay lập tức mà thiếu khả năng suy nghĩ xa hơn và tôn trọng những giá trị truyền thống.
– Khao khát và nỗi buồn của tình yêu: Tâm trạng của Tuyết thể hiện sự khao khát tình yêu và tình dục, nhưng cũng kèm theo một nỗi buồn lãng mạn và sự mong đợi. Điều này có thể phản ánh tình trạng tinh thần của nhiều người trẻ trong môi trường xã hội nơi mà mối quan hệ và tình yêu thường xuyên gặp những thách thức.
– Sự mưu mô và bất trắc của lòng người: Tâm trạng của cụ bà khi cảm thấy sung sướng vì sự giúp đỡ của ông Đốc tờ Xuân, nhưng cũng đánh giá cao sự danh giá của đám ma, thể hiện tính cách phức tạp và mưu mô. Điều này có thể ám chỉ đến sự không chắc chắn và bất trắc trong lòng người và cách họ thể hiện sự đồng tình và lòng biết ơn.
Tóm lại, thông qua việc thể hiện tâm trạng của các nhân vật, tác giả Vũ Trọng Phụng đã truyền tải một loạt ý nghĩa về cuộc sống, xã hội và con người trong thời kỳ đó, với những khía cạnh phức tạp và tương phản của tâm hồn con người.