Có lẽ, hình ảnh bác sĩ đang thăm khám bệnh cho bệnh nhân không còn xa lạ với mỗi chúng ta, dưới đây là bài văn mẫu tả cảnh bác sĩ đang khám bệnh. Mời bạn đọc cùng tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý chi tiết miêu tả bác sĩ đang khám bệnh:
I. Mở bài:
Tuần trước, trường em đã tổ chức tiêm vắc-xin cho học sinh. Có rất nhiều cô chú bác sĩ đến, nhưng em ấn tượng nhất với cô bác sĩ Hoa người đã kiểm tra sức khỏe cho em.
II. Thân bài:
- Tả hình dáng:
Cô có dáng người thon gọn, hơi cao. Nước da của cô trắng hồng và mái tóc đen dài đến ngang lưng được cô cột gọn gàng. Khuôn mặt cô hình trái xoan, đôi mắt đen ánh lên vẻ hiền từ. Đôi môi của cô đỏ đỏ. Cô đội trên đầu một chiếc mũ của các cô chú bác sĩ thường đội, có màu trắng. Bộ quần áo bác sĩ trên người cô khiến cô trông thêm phần quý phái.
- Thái độ của cô khi khám bệnh:
Cô rất ân cần khi kiểm tra sức khỏe cho em và các bạn. Cô hỏi han các bạn về tình trạng học tập. Cô nói chuyện vui vẻ để các bạn quên đi nỗi sợ tiêm. Cách cô quan tâm và hỏi han sau khi tiêm xong cho các bạn làm em cảm thấy an tâm.
III. Kết bài:
Cô bác sĩ Hoa để lại trong em một ấn tượng rất tốt. Em cũng mong ước sau này sẽ trở thành một bác sĩ.
2. Tả bác sĩ đang khám bệnh hay nhất:
Mọi nghề trong xã hội đều mang lại lợi ích tốt đẹp cho xã hội: như nông dân trồng lên hạt lúa ta ăn, anh công an giữ trật tự đường phố, cô giáo dạy dỗ học sinh nên người, … Cũng có một nghề hữu ích như thế. Đó chính là bác sĩ khám bệnh cứu người. Hôm nay, em được nhìn thấy bác sĩ làm việc như thế nào.
Vì em bị ốm nên bố mẹ đã cho em đến bệnh viện để khám sức khỏe. Một cô bác sĩ đang ngồi trong phòng khám. Cô còn rất trẻ, khoác trên mình chiếc áo blouse trắng thật đẹp. Tóc cô cắt ngắn ngang vai và đeo một cặp kính tròn, những chiếc kính thường là người bạn của các bác sĩ. Thấy em, cô mỉm cười rất tươi, làm bao nhiêu lo sợ của em đều tan biến hết.
Đầu tiên, cô mời em ngồi xuống ghế, đối diện với cô. Phòng của bác sĩ rất rộng rãi và sạch sẽ, nhìn đâu cũng thấy thuốc và những dụng cụ khám, chữa bệnh. Cô hỏi em tên gì, bao nhiêu tuổi. Cô còn cho em một viên kẹo thuốc trước khi bắt đầu khám. Sau đó, cô lấy ra một chiếc kẹp đo nhiệt độ, bảo em ngậm vào miệng. Trong khi đó, cô lấy ra một ống nghe, đầu bên này cho vào ngực em, đầu kia cô cho hai ống vào tai nghe. Làm mọi chuyện, mặt cô đều rất tươi tỉnh, cô luôn mỉm cười. Vi thế, em cũng rất thoải mái để cho cô khám bệnh.
Sau khi nghe xong, cô bảo em rằng bệnh của em chỉ là ốm thông thường. Cô ngồi một lát, lấy một đơn thuốc, ghi tên những loại thuốc cần uống vào tờ giấy. Người ta bảo chữ bác sĩ rất xấu, nhưng em thấy chữ của cô lại rất đẹp, em vẫn có thể nhìn thấy được. Viết xong, cô đứng dậy, dẫn em ra phía chỗ bố mẹ. Cô vuốt tóc em, khen em rất ngoan. Cô nói với bố mẹ em về bệnh ốm nhẹ của em, đưa đơn thuốc và dặn dò rất tỉ mỉ. Cô còn cho em một viên kẹo, rồi chào tạm biệt.
Trong khi đợi bố đi mua thuốc ở quầy, em cùng mẹ đứng đợi. Ở bên ngoài, em thấy cô đang khám cho các bạn khác. Cô vẫn rất niềm nở. Khi cô cười cũng thật đẹp. Một ngày khám bao nhiêu la nhiều bệnh nhân, vất vả và mệt như thế, sao cô vẫn có thể cười tươi được nhỉ? Cô cũng đo nhiệt độ và khám như thế cho các bạn khám. Quy trình làm việc lại làm lại, rất từ tốn và nhanh nhẹn. Các bạn đi vào mặt còn hơi lo lắng nhưng khi trở ra lại đầy niềm vui, vì mới được cô cho ăn kẹo nữa.
Những người bác sĩ như cô luôn vui vẻ, tươi cười, lại giúp được rất nhiều người nữa. Dẫu có vất vả thì họ cũng luôn thấy hạnh phúc và xứng đáng. Em rất ngưỡng mộ những con người luôn cống hiến hết mình như thế. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, mai sau có thể trở thành một người như cô bác sĩ vậy.
3. Tả bác sĩ đang khám bệnh đạt điểm cao:
Từ nhỏ, tôi chưa từng đến bác sĩ một lần nào. Tuy nhiên, nghe mọi người kể, trong tâm tôi hình ảnh bác sĩ luôn không được tốt đẹp. Họ thường nói rằng bác sĩ hay quát mắng bệnh nhân, đòi tiền trước khi chăm sóc. Nhưng sau khi lên thăm ông nội tại bệnh viện và gặp bác sĩ Hải, suy nghĩ của tôi đã thay đổi về người làm nghề bác sĩ.
Bác sĩ Hải nay đã chừng 50 tuổi, dáng người cân đối và khỏe mạnh. Mái tóc thường được chải ngược về phía sau, để lộ vầng trán rộng và vài sợi tóc bạc. Ánh mắt của bác sĩ luôn hiền lành và nét mặt biểu lộ sự tươi tỉnh. Giống như các cán bộ y tế khác, bác sĩ Hải mặc một chiếc áo bờ lu trắng, đội mũ trắng với dấu thập đỏ.
Khi ông nội được đưa vào giường bệnh, người bác sĩ đến thăm hỏi bệnh tình của ông chính là bác sĩ Hải. Bác sĩ từng một mình giúp ông nội nằm xuống giường bệnh. Sau đó, ông quay lại và nói với cô y tá chuẩn bị dụng cụ đo huyết áp cho ông. Dặn dò xong, bác sĩ đến giường bên cạnh để tiếp tục thăm khám cho bệnh nhân khác. Anh ấy không chỉ khám bệnh mà còn luôn hỏi han, động viên bệnh nhân. Cử chỉ của anh ấy thật ôn tồn và thân thiết. Đôi khi, tôi nhìn thấy nếp nhăn trên trán bác sĩ co lại, tạo thành những vết chân chim dài chạy dọc hai thái dương. Tôi nghĩ bác sĩ đang cố gắng tìm hiểu và đánh giá diễn biến của bệnh tình để có phương pháp điều trị chính xác, với đúng loại thuốc và phương pháp phù hợp.
Khi bác cảm thấy đau mệt, hãy báo cho y tá biết.
Cô có cảm thấy tốt hơn hôm nay không? Cô đã ăn hết phần cơm chưa?
Bác sĩ luôn đối xử với bệnh nhân một cách ân cần, cẩn thận như vậy. Anh ấy đi qua từng giường bệnh, từ bệnh nhân này đến bệnh nhân khác, và tất cả trong phòng đều nhìn anh ấy với sự tin tưởng và mến mộ. Tôi còn nhớ khi quay lại giường ông nội, bác sĩ còn hỏi về việc học của tôi và dặn dò tôi lưu ý, động viên và an ủi ông nội.
Tôi cảm thấy rất vui mừng khi gặp được bác sĩ Hải. Tôi nhận ra rằng không phải tất cả bác sĩ đều không tận tình với bệnh nhân. Tấm lòng cao cả của bác sĩ Hải đối với bệnh nhân thực sự đáng quý, anh ấy hết lòng vì bệnh nhân và chăm sóc họ như thế mà như người thân của mình. Phẩm chất đó của bác sĩ đã thúc đẩy tôi có ước mơ học tập chăm chỉ để trở thành một bác sĩ có đức và tài, có thể giúp đỡ cho người dân và đất nước.
4. Tả bác sĩ đang khám bệnh hay nhất kèm dàn ý chi tiết ngắn gọn:
Hình ảnh cô bác sĩ đã ấn sâu vào tâm hồn em từ khi còn nhỏ. Em nhớ rõ, lần đầu tiên em đến khám bệnh và gặp cô, em cảm thấy yên tâm và an tâm hơn bao giờ hết. Những lời cô nói, cách cô xử lý tình huống, và tình cảm mà cô dành cho em đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong trái tim em.
Cô khoác trên mình bộ trang phục màu trắng tinh, toát lên vẻ đẹp giản dị và thanh cao. Chiếc áo bờ lu màu trắng cùng với quần trắng và dép màu sữa tạo nên bức tranh trắng tinh khôi. Duy nhất chỉ có cái phù hiệu ở cổ là màu xanh đậm, ghi dòng chữ “bác sĩ Nguyễn Thanh Mai”. Cô mảnh mai, cao ráo và nhanh nhẹn, dáng đi của cô thanh thoát và duyên dáng. Vẻ mặt của cô hiền hòa và thanh tú, với đôi mắt đen lay láy đầy vẻ ưu tư và lo lắng, tựa như đôi mắt của một người thầy giáo. Khi cô đi đến bên người bệnh, cô luôn thăm hỏi ân cần về việc ăn uống, giấc ngủ và theo dõi sức khỏe của họ. Bàn tay nhỏ nhắn, trắng trẻo của cô làm việc thoăn thoắt và nhẹ nhàng. Cô lấy dụng cụ đo huyết áp đặt ngay xuống giường người bệnh và bàn tay cô nhẹ nhàng xắn tay áo của họ lên để kiểm tra. Cô dùng ống nghe để kiểm tra nhịp tim và phổi của từng người, thỉnh thoảng sử dụng đồng hồ nhiệt kế để đo nhiệt độ cơ thể. Cuối cùng, cô phát thuốc và động viên người bệnh, giúp họ giảm bớt nỗi đau và lo lắng. Cô coi từng bệnh nhân như một ân nhân và tận tâm chăm sóc cho họ. Cô là một bác sĩ nhưng cũng là một người mẹ hiền, luôn đối xử với người bệnh như thể họ là con của mình. Đúng như câu nói “lương y như từ mẫu, thầy thuốc như mẹ hiền”.
Cô chính là một tấm gương sáng cho em noi theo. Em muốn học tập để sau này có thể làm được như cô bác sĩ, và thực hiện những công việc cao quý trong những nghề cao quý ấy.