Bài thơ tự do là một dạng thơ không ràng buộc về hình thức và quy tắc về đoạn, vần, hoặc số từ trong mỗi câu. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Soạn bài Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Khái niệm:
Khái niệm “đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ tự do” đề cập đến một đoạn văn hoặc đoạn văn ngắn mà người đọc viết để thể hiện và chia sẻ cảm xúc, suy nghĩ, và ấn tượng của họ về một bài thơ tự do. Thể thơ tự do là một dạng thơ mà người viết không phải tuân theo các quy tắc cố định về số câu, số chữ, số dòng, cách gieo vần, hoặc cấu trúc thơ truyền thống. Thay vào đó, thơ tự do thường được viết dựa trên sáng tạo, tự do trong biểu đạt, và tập trung vào truyền đạt cảm xúc, ý nghĩa, hoặc thông điệp của tác giả.
Một đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ tự do có thể bao gồm những điểm sau:
– Phân tích cảm xúc: Người đọc có thể diễn đạt cảm xúc của họ khi đọc bài thơ, chẳng hạn như sự hứng thú, kích động, thách thức, hoặc sự cảm thông.
– Nhận xét về nghệ thuật: Đoạn văn có thể đề cập đến cách tác giả sử dụng ngôn ngữ, hình tượng, và âm nhạc để tạo ra hiệu ứng trong bài thơ.
– Đánh giá ý nghĩa: Người đọc có thể chia sẻ ý nghĩa hoặc thông điệp mà họ cảm nhận từ bài thơ tự do và cách nó ảnh hưởng đến họ.
– Kết nối cá nhân: Đoạn văn có thể liên kết những cảm xúc và trải nghiệm cá nhân của người đọc với nội dung của bài thơ, tạo ra một sự kết nối sâu sắc.
– Mô tả hình ảnh hoặc sắc thái: Người đọc có thể sử dụng ngôn ngữ mô tả để miêu tả hình ảnh hoặc sắc thái trong bài thơ và làm cho cảm xúc của họ trở nên hình dung và cụ thể hơn.
Tóm lại, đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ tự do là một cách để người đọc thể hiện sự tương tác cá nhân và đánh giá sáng tạo của tác phẩm thơ tự do mà họ đã đọc.
2. Yêu cầu đối với đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do:
– Trình bày cảm nghĩ, cảm nhận của người viết về một bài thơ tự do
– Cấu trúc gồm có ba phần:
+ Mở đoạn: giới thiệu tiêu đề, tác giả và cảm nhận chung của người viết về bài thơ bằng một câu (câu chủ đề).
+ Thân đoạn: trình bày cảm nhận, suy nghĩ của bản thân về nội dung cũng như nghệ thuật của bài thơ; làm rõ cảm xúc và suy nghĩ bằng những hình ảnh, từ ngữ được trích từ bài thơ.
+ Kết đoạn: khẳng định lại suy nghĩ về bài thơ và ý nghĩa của nó đối với người viết.
3. Hướng dẫn phân tích kiểu văn bản:
Văn bản: Lời con (Lê Thị Vân)
Câu 1: Câu chủ đề của đoạn văn là sự giới thiệu về nội dung chính của bài thơ “Lời con.” Đoạn văn khởi đầu bằng câu “Bài thơ ‘Lời con’ nói về…” làm nhiệm vụ chỉ ra trung tâm của bài thơ, đó là tình cảm gia đình và tình yêu thương của đứa con dành cho người mẹ.
Câu kết đoạn nhấn mạnh sự thiêng liêng và ý nghĩa vô cùng quý báu của tình yêu gia đình. Tình cảm này là một giáo điểm quan trọng được thể hiện trong bài thơ.
Câu 2: Phần thân đoạn của đoạn văn mô tả thế giới qua đôi mắt ngây thơ của đứa con nhỏ. Thế giới hiện ra tươi đẹp, ngộ nghĩnh và hồn nhiên qua góc nhìn đáng yêu của đứa trẻ. Thông qua tâm trạng và suy nghĩ của đứa con, bài thơ truyền tải một thông điệp tinh thần trong sáng và tri ân đối với tình yêu thương gia đình.
Câu 3: Tác giả sử dụng ngôi thứ nhất để chia sẻ cảm nghĩ, tạo cảm giác gần gũi và chân thành. Cảm xúc của tác giả thể hiện qua những từ ngữ như “ngạc nhiên,” “thích thú,” “ngây ngô,” “hồn nhiên.” Suy nghĩ của tác giả về tình yêu gia đình được thể hiện bằng những từ ngữ nhẹ nhàng, sâu lắng, và tri ân. Bài thơ “Lời con” chắc chắn là một tình cảm chân thành và sâu sắc dành cho người mẹ, thể hiện qua góc nhìn trong trẻo của đứa con.
Câu 4: Tác giả sử dụng những bằng chứng trong bài thơ để làm rõ cảm nghĩ của mình bao gồm:
– Sự sử dụng của ngôn ngữ ngây thơ, trong đó các từ ngữ như “cô-ti-vi,” “cái cây là con cô gió,” “ngâm thơ vào nước” thể hiện cách đứa con nhỏ nhìn thế giới qua góc nhìn đáng yêu và trong sáng của mình. Những mô tả này cho thấy sự ngạc nhiên và thú vị của đứa trẻ đối với mọi thứ xung quanh.
– Người mẹ muốn làm thơ nhưng không có cảm xúc, và cô mô tả tình trạng này bằng câu “cằn khô.” Tuy nhiên, khi nghe con nói, cảm xúc tràn đầy và cô có thể thể hiện tình cảm của mình qua bài thơ.
Câu 5: Các phép liên kết được sử dụng trong đoạn văn bao gồm:
– Phép lặp từ ngữ “bài thơ,” “mẹ,” và “con,” giúp nhấn mạnh sự tương tác và tình cảm giữa mẹ và con.
– Phép lặp cú pháp, ví dụ như việc sử dụng câu “cô-ti-vi” và “ngâm thơ vào nước” để nhấn mạnh cảm xúc và suy nghĩ của đứa con nhỏ, đồng thời tạo sự nhấn mạnh vào khả năng thể hiện tình cảm thông qua lời nói của con.
4. Hướng dẫn quy trình viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do:
Đề bài: (trang 25 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Chọn một bài thơ tự do mà em yêu thích, viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ của em về bài thơ đó.
Bài thơ tự do là một dạng thơ không ràng buộc về hình thức và quy tắc về đoạn, vần, hoặc số từ trong mỗi câu. Điều này cho phép người viết thể hiện sự sáng tạo và tự do trong việc diễn đạt cảm xúc, ý nghĩa, và hình ảnh.
Bài thơ tự do thường thể hiện sự tự do và sáng tạo trong ngôn ngữ, cho phép tác giả sử dụng từ ngữ và hình ảnh một cách linh hoạt để truyền đạt ý nghĩa và cảm xúc của họ. Nó không tuân theo cấu trúc cố định của thể thơ truyền thống và thường được viết theo cách tự do hơn, gần gũi với ngôn ngữ hàng ngày.
Nếu em viết về một bài thơ tự do mà em yêu thích, em có thể chia sẻ cảm nghĩ của mình về sự tự do trong việc sáng tạo của tác giả, cách tác giả sử dụng từ ngữ và hình ảnh để thể hiện ý nghĩa của bài thơ, và cảm xúc mà bài thơ gợi lên trong em.
Mục đích của việc viết đoạn văn này có thể là để thể hiện sự yêu thích và đánh giá cao bài thơ mà em đã chọn. Người đọc của đoạn văn có thể là bạn bè, thầy cô, hoặc bất kỳ ai quan tâm đến nghệ thuật và văn học. Họ muốn hiểu tại sao em yêu thích bài thơ đó, những điểm mạnh của nó, và cảm xúc mà nó mang lại cho em.
Dựa trên mục đích và người đọc, em có thể chọn nội dung và cách viết phù hợp. Nếu em muốn thể hiện sự yêu thích của mình đối với bài thơ, em có thể viết về những phần mà em cảm thấy đặc biệt hoặc những dòng thơ mà em thấy thú vị. Em cũng có thể thảo luận về cách tác giả sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để truyền đạt ý nghĩa của bài thơ.
Ví dụ, em có thể viết về cảm nhận của mình về cách tác giả sử dụng màu sắc và hình ảnh để tạo ra một hình ảnh đẹp về mùa thu. Em cũng có thể đề cập đến cách tác giả sử dụng âm nhạc và ngôn ngữ để tạo ra một không gian cảm xúc trong bài thơ.
5. Đoạn văn tham khảo ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do:
Đoạn thơ cuối bài “Vội vàng” của nhà thơ Xuân Diệu đánh dấu một sự thay đổi mạnh mẽ trong tâm trạng và tinh thần của nhà thơ. Trước đó, bài thơ diễn tả tâm trạng của người đàn ông bị đẩy vào tình yêu và sự chia lìa, nhưng đoạn thơ cuối chuyển hướng một cách bất ngờ và mạnh mẽ.
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
Nhà thơ bắt đầu bằng lời nói “Mau đi thôi!”, thể hiện sự hối hả và thúc đẩy bản thân phải hành động ngay lập tức. Mùa xuân chưa kết thúc, và nhà thơ muốn tận hưởng tất cả những điều tươi đẹp và sống động mà nó mang lại. Nhà thơ diễn tả mong muốn của mình thông qua những cụm từ mạnh mẽ như “ô mây đưa và gió lượn,” “say cánh bướm với tình yêu,” và “thâu trong một cái hôn nhiều.” Các từ ngữ này tạo ra hình ảnh của một tâm hồn tràn đầy sự khao khát và niềm say mê đối với cuộc sống và tình yêu. Cuối cùng, nhà thơ kết thúc bài thơ bằng một lời kêu gọi đầy đam mê: “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” Đây là một lời kêu gọi tình yêu mạnh mẽ và quyết tâm sống trọn vẹn trong khoảnh khắc hiện tại. Tóm lại, đoạn thơ cuối bài thể hiện tâm trạng của nhà thơ chuyển từ sự melankholia và nuối tiếc sang một trạng thái tư duy tích cực và niềm khát khao mạnh mẽ để tận hưởng cuộc sống và tình yêu.