Trong bài Đất rừng phương Nam, phong vị riêng trong cuộc sống của thiên nhiên và con người phương Nam được thể hiện qua sự kết hợp giữa miêu tả tự nhiên và cuộc sống của con người. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Soạn bài Đất rừng phương Nam - Ngữ văn lớp 10 trang 62, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Trước khi đọc bài Đất rừng phương Nam – Ngữ văn lớp 10 trang 62:
Câu 1. Bạn từng hình dung thế nào về thiên nhiên và cuộc sống con người ở vùng đất Nam Bộ cách đây gần một thế kỉ? Hãy chia sẻ với các bạn trong lớp về điều đó.
Hãy tưởng tượng về vùng đất Nam Bộ cách đây gần một thế kỷ. Vào thời điểm đó, thiên nhiên của khu vực này vẫn hoang sơ, với những cánh rừng rộng lớn, màu xanh của cây cỏ và rừng rậm trải dài không tận. Đây là một khu vực mênh mông với sông nước và hệ thống dòng suối, tạo ra một môi trường sống phong phú và đa dạng.
Cuộc sống của con người ở Nam Bộ vào thời điểm đó đơn giản và gắn bó chặt chẽ với thiên nhiên. Những người dân tại đây là người nông dân và ngư dân, họ chịu khó làm ruộng và săn bắt thủy sản để đáp ứng nhu cầu gia đình. Cuộc sống hàng ngày của họ bắt đầu từ sớm, khi mặt trời mới len lỏi trên bầu trời, và kết thúc khi bóng đêm bao phủ mọi ngóc ngách của vùng đất này. Các làng chài ven biển luôn rộn ràng với tiếng ve hòa quyện cùng tiếng sóng biển, trong khi những ngôi làng nông thôn chìm trong yên bình và hòa mình vào thiên nhiên.
Cuộc sống ở Nam Bộ cách đây gần một thế kỷ có thể được mô tả là chậm rãi và đơn giản, nhưng đó cũng chính là vẻ đẹp và sự gắn kết đặc biệt giữa con người và thiên nhiên mà chúng ta cần thấy trân trọng.
Câu 2. Dựa vào nhan đề Đất rừng phương Nam, bạn suy đoán xem phần văn bản dưới đây sẽ kể với bạn những chuyện gì?
Dựa vào nhan đề “Đất rừng phương Nam,” chúng ta có thể suy đoán rằng phần văn bản dưới đây sẽ kể về cảnh vật, môi trường tự nhiên của vùng đất Nam Bộ. Nó có thể sẽ tập trung vào việc mô tả vẻ đẹp và sự đa dạng của thiên nhiên, cũng như tác động của môi trường tự nhiên này đối với cuộc sống và văn hóa của người dân trong khu vực.
2. Đọc văn bản Đất rừng phương Nam – Ngữ văn lớp 10 trang 62:
2.1. Bạn hiểu thế nào là “ăn ong”?
“Ăn ong” là một hành động trong đó người ta đi tìm và thu thập mật ong từ tổ ong. Đây là một hoạt động truyền thống của nhiều cộng đồng dân cư để có nguồn thức ăn tự nhiên tự cung cấp.
2.2. Việc làm kèo ong được kể lại qua điểm nhìn của ai?
Việc làm kèo ong được kể lại thông qua góc nhìn của nhân vật má nuôi của An. Má nuôi này là người có kiến thức và kinh nghiệm trong việc nuôi ong và thu thập mật ong. Chúng ta sẽ nghe về trải nghiệm và lời khuyên từ má nuôi qua lời kể của An.
2.3. Vì sao tía nuôi khuyên An “không nên giết ong”?
Tía nuôi khuyên An “không nên giết ong” vì ong là một loài vật có ích trong tự nhiên. Tía nuôi nhấn mạnh giá trị của ong trong việc thụ động thụ động bộ phận hoa của cây để tạo ra mật ong. Ong cũng có vai trò quan trọng trong việc thụ phấn cây hoa, giúp cây trái phát triển. Bên cạnh đó, mật ong cũng là một nguồn thực phẩm quý báu cho con người, cung cấp nhiều dưỡng chất. Do đó, việc bảo vệ và tôn trọng cuộc sống của ong là điều quan trọng.
2.4. Việc liên hệ, so sánh những cách nuôi ong, lấy mật khác nhau này có tác dụng gì?
Việc liên hệ và so sánh các cách nuôi ong và thu thập mật khác nhau trong vùng U Minh có tác dụng giới thiệu và đánh giá sự độc đáo của phương pháp nuôi ong trong khu vực này. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cách mà người dân trong vùng U Minh sử dụng kiến thức và kỹ thuật riêng để nuôi ong và thu thập mật ong. Sự khác biệt này có thể xuất phát từ điều kiện tự nhiên, văn hóa và lối sống đặc trưng của người dân vùng này, và việc so sánh này giúp chúng ta thấy sự đa dạng và sự thích nghi của con người với môi trường tự nhiên.
3. Trả lời câu hỏi bài Đất rừng phương Nam – Ngữ văn lớp 10 trang 62:
Câu 1. Tóm tắt câu chuyện được kể trong văn bản trên.
Câu chuyện kể về hành trình của An khi cùng tía nuôi và thằng Cò đi lấy mật ong. Trên đường đi, An tận hưởng cảnh sắc thiên nhiên vùng núi rừng phương Nam, cảm nhận vẻ đẹp của cảnh quan. Trong lúc nghỉ ngơi, thằng Cò chỉ cho An bầy ong mật, và sau đó, họ tiếp tục hành trình đến một cái trảng rộng. An rất phấn khích khi nhìn thấy nhiều loài chim đang hoạt động tại đây. Họ phải lội qua mấy vùng lầy sâu đến gối để đến được nơi lấy mật. An có cơ hội quan sát tía nuôi lấy mật và nhớ về cách nuôi ong độc đáo của người dân vùng U Minh trong hành trình trở về.
Câu 2. Quanh câu chuyện “đi lấy mật”, cuộc sống của thiên nhiên, con người phương Nam được cảm nhận, tái hiện qua điểm nhìn của những nhân vật nào? Các điểm nhìn này có tác dụng hỗ trợ, bổ sung cho nhau như thế nào? Theo bạn, điểm nhìn của ai là quan trọng nhất? Vì sao?
Trong câu chuyện “đi lấy mật,” cuộc sống của thiên nhiên và con người ở phương Nam được cảm nhận và tái hiện qua điểm nhìn của nhiều nhân vật khác nhau. Điểm nhìn của An, thằng Cò, tía nuôi và má nuôi của An đều đóng góp vào việc chia sẻ và hiểu biết về cuộc sống này.
Điểm nhìn của thằng Cò, tía nuôi và má nuôi có tác dụng hỗ trợ và bổ sung cho điểm nhìn của An. Thằng Cò đã chỉ cho An bầy ong mật, giúp An hiểu hơn về thế giới tự nhiên xung quanh. Tía nuôi đã chia sẻ với An kiến thức và kỹ thuật lấy mật ong, giúp cậu hiểu về một khía cạnh quan trọng của cuộc sống dân dã. Má nuôi của An có thể đại diện cho sự quan tâm và hướng dẫn của người lớn đối với trẻ thơ, giúp An phát triển kiến thức và sự hiểu biết về môi trường xung quanh.
Tuy nhiên, điểm nhìn của An là quan trọng nhất, vì An là người kể chuyện và là người trực tiếp tham gia vào hành trình. Qua điểm nhìn của An, chúng ta cảm nhận được tất cả những tình cảm, cảm xúc và hiểu biết của cậu trong cuộc hành trình này. Điều này giúp tạo nên sự kết nối và sâu sắc hơn trong việc truyền đạt thông điệp và ý nghĩa của câu chuyện.
Câu 3. Trong văn bản trên, lời đối thoại giữa An với các nhân vật (Cò, tía nuôi, má nuôi) có tác dụng gì?
Lời đối thoại trong văn bản giữa An và các nhân vật như Cò, tía nuôi, và má nuôi có nhiều tác dụng quan trọng trong câu chuyện. Trước hết, lời đối thoại làm cho câu chuyện trở nên sinh động và chân thực hơn. Thông qua lời nói của từng nhân vật, chúng ta có cơ hội hiểu rõ hơn về tính cách, suy nghĩ, và cảm xúc của họ. Lời đối thoại giúp xây dựng nhân vật và thể hiện mối quan hệ giữa các nhân vật trong câu chuyện.
Hơn nữa, lời đối thoại cũng dùng để truyền đạt thông điệp và ý nghĩa của câu chuyện. Những cuộc trò chuyện giữa An và các nhân vật khác thường chứa trong đó những lời khuyên, lời dạy dỗ, hoặc sự chia sẻ kiến thức. Điều này có thể làm cho câu chuyện trở nên phong phú hơn và mang tính giáo dục, giúp độc giả học hỏi và suy tư về các khía cạnh của cuộc sống.
Câu 4. Phân tích một đoạn trong lời của người kể chuyện có sự kết hợp giữa kể sự việc và miêu tả cảnh vật, thể hiện được phong vị riêng trong cuộc sống của thiên nhiên và con người phương Nam.
Đoạn văn “Buổi sáng, đất rừng thật là yên tĩnh… trong các bụi cây” là một ví dụ về cách người kể chuyện kết hợp giữa việc kể sự việc và miêu tả cảnh vật để thể hiện phong vị riêng trong cuộc sống của thiên nhiên và con người phương Nam.
Yếu tố miêu tả trong đoạn này là khung cảnh buổi sáng trong rừng, mô tả sự yên tĩnh và tươi mát của thiên nhiên. Thông qua việc miêu tả, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp và thanh bình của buổi sáng trong môi trường tự nhiên.
Yếu tố tự sự là việc kể về hoạt động của tía nuôi, thằng Cò, An, và con Luốc. Đoạn văn này thể hiện cuộc sống gần gũi với thiên nhiên của những người sống ở vùng đất phương Nam. Buổi sáng yên tĩnh và thơ mộng là thời điểm mà họ bắt đầu một ngày làm việc và trải qua những trải nghiệm thú vị cùng với thiên nhiên.
Phong vị riêng trong cuộc sống của thiên nhiên và con người phương Nam được thể hiện qua sự kết hợp giữa miêu tả tự nhiên và cuộc sống của con người. Đây là sự gắn bó sâu sắc giữa người và thiên nhiên, thể hiện sự phản ánh của cuộc sống dân dã và gần gũi với tự nhiên trong vùng đất phương Nam.
Câu 5. Xác định chủ đề của văn bản và chỉ ra một số căn cứ để xác định chủ đề.
Chủ đề chính của văn bản là công việc nuôi ong và lấy mật của người dân vùng U Minh. Căn cứ cho việc xác định chủ đề này bao gồm nhan đề của bài viết, cùng với nội dung chính của văn bản, trong đó An đi cùng với tía nuôi và thằng Cò để lấy mật ong từ tự nhiên.
Câu 6. Chỉ ra một số điểm tương đồng, khác biệt giữa hai nhân vật Cò và An. Theo bạn, việc làm nổi bật những nét tương đồng và khác biệt ấy có tác dụng thế nào trong việc thể hiện chủ đề của tác phẩm?
Cò và An có một số điểm tương đồng và khác biệt trong cuộc sống và tính cách của họ.
Tương đồng: Cả hai đều nhỏ tuổi, hồn nhiên và ngoan ngoãn. Điều này thể hiện sự trong sáng và thuần khiết của tuổi thơ, và làm cho câu chuyện trở nên đáng yêu hơn.
Khác biệt: Tuy Cò và An đều nhỏ tuổi, nhưng tính cách của họ khác nhau. Cò được miêu tả là vô tư, thẳng thắn và tốt bụng. An, ngược lại, được miêu tả là tinh tế và nhạy cảm. Sự khác biệt này giúp tạo nên đa dạng trong nhân vật và làm cho câu chuyện trở nên thú vị hơn. Đồng thời, nó cũng có thể thể hiện sự đa dạng trong tính cách con người Nam Bộ và cách họ đối nhân xử thế.
Câu 7. Câu chuyện đi lấy mật giúp bạn hiểu thêm điều gì về thiên nhiên, cuộc sống, tính cách con người Nam Bộ?
Câu chuyện đi lấy mật giúp bạn hiểu thêm về thiên nhiên, cuộc sống và tính cách con người ở vùng Nam Bộ.
Về con người, câu chuyện cho thấy rằng người dân vùng Nam Bộ thường am hiểu nhiều kiến thức về tự nhiên và có cuộc sống bình dị, tự do, phóng khoáng. Họ có khả năng sống gần gũi với thiên nhiên và tận hưởng sự đơn giản của cuộc sống.
Về thiên nhiên, câu chuyện tạo ra bức tranh về rừng phương Nam, mô tả nó là một môi trường hoang sơ, hùng vĩ với sự đa dạng sinh học. Sự mô tả này cho thấy vùng Nam Bộ có một thiên nhiên phong phú và tươi tốt, gắn liền với cuộc sống của người dân địa phương.
Tóm lại, câu chuyện này thể hiện mối quan hệ gần gũi và sâu sắc giữa con người và thiên nhiên ở vùng Nam Bộ, và cách cuộc sống và tính cách con người phản ánh và phản chiếu sự đa dạng và đẹp đẽ của địa danh này.