Dưới đây là một vài bài phân tích: " Phân tích vẻ đẹp của nhân vật Phương Định hay nhất" mời các bạn đón đọc.
Mục lục bài viết
1. Phân tích vẻ đẹp của nhân vật Phương Định hay nhất:
Lê Minh Khuê là một nhà văn nữ chuyên viết truyện ngắn. Các tác phẩm đầu tiên của bà được xuất bản vào những năm 70, tập trung vào cuộc sống chiến đấu của giới trẻ Việt Nam trên tuyến đường Trường Sơn. Trong số đó, truyện “Những ngôi sao xa xôi” được xem là một tác phẩm nổi bật. Truyện đã thành công vẽ lên nhân vật Phương Định, một cô gái trẻ tinh khôi, trong sáng, ước mơ và kiên cường, không chịu khuất phục. “Những ngôi sao xa xôi” được Lê Minh Khuê viết vào năm 1971, lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra kịch tính. Truyện miêu tả cuộc sống chiến đấu của ba cô gái thanh niên xung phong tại vùng trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Trong số đó, nhân vật chính là Phương Định, người kể chuyện. Dường như tác giả đã đặt vào nhân vật này nhiều mong muốn tươi đẹp, ước mơ và cả khổ đau, hy sinh của các cô gái thanh niên xung phong trong thời đại đó. Phương Định là một cô gái trẻ, xinh đẹp từ Hà Nội. Cô tự hào về vẻ đẹp của mình: “Nói một cách khiêm tốn, tôi có vẻ đẹp khá. Tóc dày, mềm mại, cổ cao tự hào nhưng như đài hoa loa kèn. Mọi người còn nói mắt tôi có vẻ nhìn xa xăm!” Vẻ đẹp của cô thu hút nhiều người: “Không biết tại sao các anh pháo thủ và lái xe thường hay hỏi thăm tôi. Họ hỏi thăm hay viết thư dài qua đường bưu điện, dù chúng ta có thể chào hỏi nhau hàng ngày.”
Phương Định là một cô gái trẻ dũng cảm và kiên cường. Cô sống cùng gia đình trong một hang đá tại một vùng đất nguy hiểm trên tuyến đường Trường Sơn – nơi có nhiều bom đạn và nguy hiểm khắp nơi. Nơi đây vẫn không có sự sống, đất đỏ trắng, không có cây xanh, chỉ những cành cây cháy khô. Công việc chiến đấu của Phương Định cực kỳ nguy hiểm và lặng lẽ. Khi có bom nổ, cô chạy lên đo lượng đất cần san lấp, đếm số bom chưa nổ và phá bom khi cần thiết. Cô thường phải chạy trên cao điểm giữa ban ngày, với máy bay ầm ĩ trên trên đầu và bom nổ dưới chân. Mỗi việc phá bom đều đòi hỏi cô đối mặt với cái chết. Phương Định đã sống và làm công việc này suốt ba năm, hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc. Tác giả miêu tả tâm lý của nhân vật trong một lần phá bom để cho người đọc cảm nhận rõ gian khổ, hy sinh và lòng dũng cảm, kiên cường của cô. Mặc dù phá bom đã trở thành như một công việc hàng ngày, nhưng mỗi lần đối diện với cái chết khi phá bom, căng thẳng dường như bao trùm cảm xúc của cô, với sự căng thẳng của tâm lý, thời gian dường như dừng lại và không gian trở nên bình tĩnh. Đồng đội của cô cũng bị thương, và có lúc họ cũng nghĩ tới cái chết thoáng qua. Nhưng điều quan trọng hơn là lo lắng về việc bom có nổ hay không, và nếu không nổ, cách châm mìn lần hai sẽ là gì. Từ việc lo lắng cho tính mạng, cô đã nhanh chóng chuyển sang lo lắng cho nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ luôn được đặt lên trên hết. Cô sẵn sàng hi sinh tính mạng để hoàn thành nhiệm vụ.
Phương Định là một người có tâm hồn trong sáng, hồn nhiên và mơ mộng. Dù sống giữa chiến trường ác liệt, cô vẫn thích làm đẹp cho bản thân và cho cuộc sống. Cô có những ước mơ và khát vọng về tương lai, cũng như những kỷ niệm về một thời học sinh vô tư bên mẹ trong một căn gác nhỏ ở cuối phố. Đối với cô, đó là hành trang và cũng là niềm khao khát làm dịu mát tâm hồn giữa chiến trường bom đạn. Phương Định có khả năng hát hay và thường ngồi bó gối mơ màng hát, giọng hát của cô truyền tải sự lạc quan và phơi phới của tâm hồn. Sau những căng thẳng trong nhiệm vụ và những đồng đội bị thương, cơn mưa đá bất chợt mang lại niềm vui như của một đứa trẻ cho Phương Định, và những kỷ niệm về quê hương trở lại. Không chỉ vậy, Phương Định còn có tình đồng đội yêu thương và gắn bó. Cô quan tâm, lo lắng và hiểu rõ tính cách và tâm trạng của đồng đội của mình như chị em. Cô cũng có tình cảm yêu mến và cảm phục đối với tất cả những người chiến sĩ ra mặt trận. Đặc biệt, khi đồng đội bị thương, Phương Định và chị thao cùng nhau chăm sóc và chữa trị, bằng cách mói đất, bế nho lên, rửa và băng bó vết thương, pha đường sữa cho nho… Cô trở thành một y tá chuyên nghiệp. Có lẽ tình đồng đội yêu thương đã giúp Phương Định trưởng thành. Truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh của nhân vật Phương Định bằng cách sử dụng ngôi kể hợp lí. Truyện được kể theo ngôi thứ nhất, và Phương Định là người kể chuyện, từ đó làm cho câu chuyện trở nên sâu sắc và miêu tả thế giới nội tâm của nhân vật sâu xa. Cách kể chuyện sinh động, ngôn ngữ trẻ trung và linh hoạt tạo sức cuốn hút cho tác phẩm. Với những nét nghệ thuật đó, “Những ngôi sao xa xôi” đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh của Phương Định và các cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn trong những năm tháng chống Mỹ ác liệt, với vẻ đẹp của tâm hồn trong sáng, mơ mộng và tinh thần dũng cảm. Phương Định là hình ảnh tiêu biểu của tuổi trẻ Việt Nam trong những năm “xẻ dọc trường sơn đi cứu nước – mà lòng phơi phới dậy tương lai”. “Những ngôi sao xa xôi” đã thể hiện tài năng nghệ thuật và sự từng trải trên chiến trường của Lê Minh Khuê. Từ hình ảnh của Phương Định, truyện cổ vũ thanh niên hôm nay và mai sau quyết tâm đứng lên xây dựng, bảo vệ và gìn giữ đất nước. “
2. Phân tích vẻ đẹp của nhân vật Phương Định hay, chọn lọc:
Trong số các tác phẩm đầu tay của Lê Minh Khuê, truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” viết năm 1971, thời kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra khốc liệt. Truyện này tập trung khai thác tâm hồn trong sáng, dũng cảm, hồn nhiên và cuộc sống chiến đấu của các nhân vật nữ thanh niên xung phong. Nhân vật chính trong truyện, Phương Định, được tác giả miêu tả rất sinh động và trung thực bằng nhiều phương pháp nghệ thuật độc đáo.
“Những ngôi sao xa xôi” kể về một tổ nữ thanh niên xung phong gồm hai cô gái trẻ là Phương Định, Nho và tổ trưởng là Thảo. Nhiệm vụ của tổ là tiến hành trinh sát mặt đường tại một điểm trọng yếu trên tuyến đường Trường Sơn. Nhiệm vụ chính của họ là quan sát địch ném bom, đo lường lượng đất đá cần san lấp, nhận dạng các trái bom chưa nổ và phá bom, thậm chí làm mấy lần trong một ngày.
Mặc dù cuộc sống giữa chiến trường khắc nghiệt và nguy hiểm, nhưng hai cô gái vẫn tìm thấy niềm vui trong hồn nhiên của tuổi trẻ, những khoảnh khắc thanh thản, mơ mộng và đặc biệt là tình cảm bền chặt, yêu thương lẫn nhau. Cuối cùng, truyện tập trung miêu tả hành động và tâm trạng của các nhân vật chủ yếu là Phương Định trong một lần phá bom, khi Nho bị thương và sự lo lắng, chăm sóc từ hai đồng đội.
Ba năm trên chiến trường, dù đương đầu với những thử thách và nguy hiểm hàng ngày, có những cuộc gặp gỡ gắn bó, nhưng Phương Định vẫn giữ được sự trong sáng và hồn nhiên, giữ được những ước mơ về tương lai. Nét cá tính của cô được thể hiện rõ là nhạy cảm, mơ mộng và có niềm đam mê hát, biểu diễn tốt. Cô là một người lạc quan, yêu đời đến mức cuồng nhiệt. Dưới mưa đá, cô “vui mừng mãnh liệt”, tận hưởng giọt mưa trong sáng như chưa bao giờ nghe thấy tiếng bom, tiếng súng.
Tương tự như hai người bạn trong đội trinh sát, Phương Định tôn trọng và yêu quý cả đồng đội và đơn vị của mình. Ngoài ra, cô ấy cũng kính trọng và ngưỡng mộ những chiến sĩ mà cô ấy gặp hàng đêm trên con đường chính vào chiến trường. Ở phần đầu truyện, Phương Định rất nhạy cảm và quan tâm đến ngoại hình của mình. Cô ấy có tóc dày, mềm mại, cổ cao và tự hào như đài hoa loa kèn. Các tài xế thường khen cô ấy: “Em nhìn giống hoa hồng xa xăm”. Cô ấy biết rằng nhiều người, đặc biệt là các chiến sĩ, để ý và có cảm tình với mình. Điều này làm cô ấy vui và tự hào, nhưng cô ấy chưa đổ tình cảm riêng cho ai. Cô ấy nhạy cảm nhưng kín đáo, không biểu lộ tình cảm của mình, thường giữ khoảng cách với đám đông, ẩn chứa vẻ kiêu kỳ. Cô ấy cũng là người có trách nhiệm trong công việc, dũng cảm, gan dạ, bình tĩnh, tự tin và rất tự trọng. Khi thực hiện nhiệm vụ phá bom, ban đầu cô ấy cảm thấy căng thẳng và hồi hộp, nhưng ánh mắt động viên và khích lệ của các chiến sĩ đã giúp cô ấy vượt qua bom đạn. Trong đoạn hồi tưởng về tuổi học trò, tác giả đã tạo ra một hình ảnh rõ nét về tính cách hồn nhiên, vô tư với chút tinh nghịch và mơ mộng của một cô gái trẻ. Ví dụ, chỉ cần một trận mưa đá cũng đánh thức nhiều kỷ niệm và nhớ về quê hương thành phố, gia đình và tuổi thơ yên bình của cô. Tâm lý của nhân vật Phương Định trong một lần phá bom được miêu tả cụ thể và tinh tế từng cảm giác, ý nghĩ, dù chỉ thoáng qua trong chốc lát. Mặc dù cô ấy đã quen với công việc nguy hiểm này, nhưng mỗi lần đều là một thách thức đối với sự ổn định tinh thần. Gần quả bom, gần chết và bất ngờ, mọi cảm giác của con người trở nên sắc bén hơn. “Đôi khi cánh tay xẻng chạm vào quả bom. Tiếng động gợi lên cảm giác gai cọ vào tôi, làm da thịt tôi kích thích. Tôi run sợ và hiểu vì sao mình làm việc chậm. Hãy nhanh lên một chút! Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu không tốt”. Tiếp đó là cảm giác căng thẳng đợi đến lúc quả bom phát nổ.
Tóm lại, Lê Minh Khuê đã sử dụng ngòi bút của mình để tả sinh động, chân thực tâm lí nhân vật, tạo nên một thế giới nội tâm phong phú. Việc nhìn nhận và miêu tả con người thiên về việc ca ngợi cái tốt đẹp, trong sáng và cao thượng. Qua nhân vật Phương Định và các cô thanh niên xung phong, Lê Minh Khuê đã mang đến một cái nhìn đẹp và lãng mạn về cuộc sống và con người trong chiến tranh. Mặc dù chiến tranh gây đau thương và mất mát, nhưng vẻ đẹp tâm hồn tươi xanh của tuổi trẻ và con người không thể bị hủy diệt. Từ những hoàn cảnh khắc nghiệt, ta có thể nhìn thấy sự tỏa sáng của tuổi trẻ và tinh thần anh hùng cách mạng Việt Nam. Ngôn ngữ trần thuật được phù hợp với nhân vật kể chuyện, là cô gái thanh niên xung phong người Hà Nội, tạo nên giọng tự nhiên, thoải mái, trẻ trung và có chất nữ tính trong truyện. Lời kể thường sử dụng những câu ngắt và nhịp nhanh, tạo ra không khí khẩn trương trong các hoàn cảnh chiến trường. Trong các đoạn hồi tưởng, nhịp kể chậm lại, gợi lại kỷ niệm tuổi niên thiếu hồn nhiên và nhạy cảm của một cô học sinh thành phố lãng mạn. Việc kể câu chuyện theo ngôi thứ nhất đã tạo nên một điểm nhìn phù hợp để tái hiện hiện thực khốc liệt của chiến tranh, vẽ lên thế giới tâm hồn, cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật một cách chân thực và thuyết phục, và làm nổi bật vẻ đẹp của con người trong chiến tranh. Truyện viết về chiến tranh mang trong đó các chi tiết và sự việc về bom đạn, chiến đấu và hi sinh, nhưng chủ yếu tập trung vào thế giới nội tâm, tâm hồn và tạo ra vẻ đẹp của con người trong chiến tranh. Câu chuyện viết về cuộc sống và chiến đấu của các cô gái thanh niên xung phong trên một cao điểm ở tuyến đường Trường Sơn trong những năm chiến tranh chống Mỹ cứu nước, làm nổi bật tâm hồn trong sáng, giàu mơ mộng và tinh thần dũng cảm của họ. Mặc dù cuộc sống và chiến đấu mang đầy gian khổ và hi sinh, nhưng tinh thần hồn nhiên và lạc quan của họ là biểu tượng đẹp nhất của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
3. Khái quát nhân vật Phương Định:
Nhân vật Phương Định trong câu chuyện, có bím tóc dày và cái cổ cao kiêu hãnh như đài hoa loa kèn, là một cô gái trẻ trung, yêu đời và thường mơ mộng. Mặc dù sống giữa một chiến trường ác liệt nhưng Phương Định luôn giữ được sự trong sáng và nét hồn nhiên của mình. Cô ấy mang trong mình sự dịu dàng và nữ tính, luôn ý thức được vẻ đẹp tự nhiên của bản thân và thường ngắm nhìn mình trong gương. Dù được các anh bộ đội để ý, nhưng cô không bao giờ tỏ ra kiêu ngạo. Cô luôn nhớ nhà, nhớ mẹ và những kỉ niệm ở mảnh đất Hà Thành.