Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích truyện Thần trụ trời chọn lọc hay nhất:
Mở bài: giới thiệu tác giả, tác phẩm.
Thân bài:
– Giải thích quá trình hình thành thế giới:
Giải thích sự phân chia của trời và đất thông qua việc thần Trụ dựng cột đá chống trời.
Sự hình thành các loại địa hình: thần lại bẻ cột, đất đá ném khắp nơi…”.
Đánh giá:
Truyện “Trời cột chống trời” đã thể hiện khả năng sáng tạo và trí tưởng tượng của con người thuở sơ khai.
– Truyện đã xây dựng nhân vật Thần Trụ của trời – vị thần có sức mạnh siêu phàm, làm công việc phân chia trời đất, tạo nên các dạng địa hình.
– Cường điệu, phóng đại kết hợp với các chi tiết hư cấu tạo nên một câu chuyện hấp dẫn, thuyết phục người đọc.
Kết bài: đánh giá lại giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật.
2. Những bài phân tích Thần Trụ trời hay nhất:
2.1. Bài mẫu 1 – Bài phân tích Thần Trụ trời hay nhất:
Truyện “Thần trụ trời” thuộc nhóm truyện thần thoại về nguồn gốc vũ trụ, muôn loài hay còn gọi là thần thoại, do tác giả Nguyễn Đổng Chi sưu tầm. Truyện được coi là tác phẩm có những nét độc đáo về đề tài và hình thức nghệ thuật.
“Thần Trụ Trời” kể câu chuyện về vị Thần Trụ Trời với sức mạnh phi thường đã chia cắt trời đất, dùng đất đá tạo ra núi non, biển đảo… Qua đó, câu chuyện đã lý giải nguồn gốc hình thành. những thứ sáng tạo trong tự nhiên.
Mở đầu truyện, tác giả dân gian mở ra không gian vũ trụ hoang vu “một vùng hỗn mang, tăm tối, lạnh lẽo” và thời gian chưa được phân định rõ ràng “Chưa có vũ trụ, chưa có vạn vật và loài người”. Trong khoảnh khắc đen tối ấy, Thần Trụ trên bầu trời xuất hiện với thân hình khổng lồ “chân thần dài không kể xiết”. Mỗi bước chân của thần “có thể đi từ vùng này sang vùng khác, hoặc từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác”. Nhờ sức mạnh phi thường đó, thần đã tự mình đào đất, đập đá tạo nên một cột đá cao và to để chống đỡ bầu trời. Cột càng cao, trời càng rộng mở. Ngay sau đó, thần Trụ đã đẩy bầu trời lên tận mây xanh, khoảng cách giữa trời và đất được phân chia rõ ràng. Trụ trời dựng xong, thần cho phá trụ đá, dùng đất đá ném khắp nơi, tạo thành núi, đồi cao,… Mượn hình ảnh thiên nhiên, tác giả dân gian giải thích quá trình tạo hóa thế giới một cách sáng tạo. Từ đây, chủ đề của truyện trở nên gần gũi, hấp dẫn người đọc.
2.2. Bài mẫu 2 – Bài phân tích Thần Trụ trời hay nhất:
Chủ đề và nghệ thuật của tác phẩm văn học luôn song hành và bổ sung cho nhau. Truyện Trụ cột thần cũng vậy, những sáng tạo về hình thức nghệ thuật về cốt truyện và nhân vật đã thành công góp phần làm nổi bật chủ đề của truyện. Giống như một câu chuyện thần thoại, cốt truyện của Thần Trụ được xây dựng rất đơn giản và chặt chẽ, xoay quanh công việc của Thần Trụ, phân chia trời đất và tạo ra các địa hình tự nhiên. Dựa trên trí tưởng tượng của con người và các yếu tố kì ảo, truyện giải thích về sự hình thành vũ trụ và giới tự nhiên. Qua đó ta cũng thấy được sự ham học hỏi, khám phá của con người ngay từ thuở sơ khai. Nét nghệ thuật còn thể hiện ở việc xây dựng nhân vật kết hợp với việc sử dụng thủ pháp phóng đại, phóng đại kết hợp với các chi tiết hư cấu. Hình ảnh Cây cột chống trời với kích thước “khổng lồ” với bước chân rộng lớn, sở hữu sức mạnh phi thường đã giúp người đọc có hình ảnh rõ ràng, sắc nét về vị thần trong thần thoại.
“Thiên đàng ngàn năm” với đề tài và hình thức nghệ thuật độc đáo đã mang đến cho người đọc một câu chuyện thú vị lý giải nguồn gốc vạn vật trong tự nhiên. Đồng thời, truyện cũng phản ánh khát vọng, mong muốn tìm tòi, khám phá của con người buổi sớm. Mong rằng tác phẩm sẽ mãi mãi để lại dấu ấn trong lòng bạn đọc yêu mến văn học dân gian của dân tộc.
3. Những bài phân tích Thần trụ trời đặc sắc nhất:
3.1. Bài mẫu 1 – Bài phân tích Thần trụ trời đặc sắc nhất:
Từ xa xưa, khi khoa học chưa phát triển, để giải thích các hiện tượng tự nhiên, người ta thường dựng lên những câu chuyện có yếu tố phóng đại, những câu chuyện đó được gọi là thần thoại. Để giải thích sự phân chia của trời và đất, đó là tác phẩm “Thần Trụ” của tác giả Nguyễn Đổng Chi.
“Thần trụ trời” đưa người đọc ngược về quá khứ, trở về thời tiền sử, khi Trái đất chưa có sự xuất hiện của con người. Mở đầu truyện, tác giả phác họa một bức tranh chỉ có hai màu xám và đen. Sự mờ mịt đó khiến chúng ta không thể xác định rõ ràng thời gian, lúc đó trái đất chỉ là một khoảng không tối đen. Thần Trụ xuất hiện với thân hình to lớn và đôi chân dài không thể tả. Sự xuất hiện của Thần Trụ là mầm sống đầu tiên, chi tiết thần im lặng càng khẳng định sự cô độc. Với sức mạnh phi thường “ngựa trời”, ông đã một tay đập đá lấp đất tạo nên cột chống trời khổng lồ, có sức nâng cả bầu trời lên khỏi mặt đất. Khi ấy trời cao, đất bằng, nơi giao nhau là đường chân trời, rồi thần cho gãy cột đá, tạo ra vùng thấp, vùng đồi cao, đến đây, những hình ảnh quen thuộc ấy giúp ta dễ hình dung hơn về cảnh vật.
Hình ảnh cột trời xuất hiện một mình giữa không gian bao la thật vĩ đại. Vị thần ấy cũng cảm thấy cô đơn như con người. Nhưng chính tình cảm đó đã làm tôn lên sức mạnh vô hạn và khả năng làm chủ của thiên nhiên.
Truyện sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo kết hợp nhuần nhuyễn với nội dung. Hình ảnh trong truyện không ở đâu xa, màu sắc trong truyện rất đơn giản. Đó là trí tưởng tượng hoang đường, yếu tố kì ảo được xây dựng chân thực, bên cạnh đó ta còn bắt gặp một số hình ảnh tương phản. Hình ảnh con người trong không gian lớn nhỏ trước thiên nhiên nhưng sức mạnh của con người đã làm chủ được thiên nhiên.
Truyện Cây cột thần sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật, tiêu biểu cho thể loại thần thoại. Qua đó, người đọc cảm nhận được sự hùng vĩ, huyền bí của buổi đầu.
3.2. Bài mẫu 2 – Bài phân tích Thần trụ trời đặc sắc nhất:
Thần trụ trời là truyện dân gian truyền miệng của người Việt cổ. Tác phẩm do nhà văn học dân gian Nguyễn Đổng Chi sưu tầm. Thông qua thần thoại, người Việt cổ muốn giải thích nguồn gốc của các hiện tượng tự nhiên như tại sao có trời đất…
Qua những câu chuyện thần thoại giải thích nguồn gốc các hiện tượng tự nhiên, ta cảm nhận được sự hồn nhiên, mơ mộng của người xưa khi muốn giải thích thế giới tự nhiên quanh ta. Họ tạo ra các vị thần để giải thích các hiện tượng xung quanh họ. Hình tượng Chúa xuất hiện với những tính chất phi thường, câu chuyện đã nhân cách hóa vũ trụ thành một vị thần.
Hành động đầu tiên khi thần bầu trời xuất hiện là “vươn vai, đứng dậy, ngẩng đầu lên trời, dang hai chân xuống đất…”. Hành động đó rất giống với các vị thần ở các quốc gia khác. Ở Trung Quốc, có ông Bàn Cổ cũng làm như vậy, nhưng thay vì dựng cột chống trời như Trụ Trời, thì ông Bàn cổ lại đá quả trứng và chẻ đôi quả trứng, chia nửa trên là bầu trời và nửa dưới giống trái đất.
Có thể thấy, ngay từ thuở sơ khai, người Việt cổ cũng như các dân tộc khác trên thế giới đã không ngừng sáng tạo, đóng góp cho một nền văn học ngày càng phong phú. Chính nghệ thuật phóng đại mà các nhân vật thần thoại có sức sống trường tồn với thời gian.
Truyện Trụ Trời vừa cho ta biết về sự hình thành của trời, đất, sông, núi…, vừa cho ta thấy óc sáng tạo của người Việt cổ. Bên cạnh những yếu tố thần thoại, chúng ta có thể cảm nhận được công sức khai hoang, dựng nước của người xưa.
3.3. Bài mẫu 3 – Bài phân tích Thần trụ trời đặc sắc nhất:
Từ thời nguyên thủy để thuận tiện cho sinh hoạt và làm việc con người đã biết quan sát các hiện tượng tự nhiên xung quanh. Vào thời điểm đó, trình độ phát triển của con người chưa đủ để nhận thức đúng về những hiện tượng này. Bằng trí tưởng tượng phong phú của mình, họ đã sáng tạo ra những câu chuyện giải thích sự xuất hiện của những hiện tượng này. Thần Trụ Trời là một câu chuyện thần thoại được lưu truyền từ xa xưa để giải thích sự ra đời của biển, sông, núi…
Nhân vật trong truyện là một vị thần tên là Trụ Thiên. Ngày xưa, người ta gọi là Trời, mỗi vị thần gắn với những hiện tượng cụ thể như Ông đếm cát, Ông tát biển… Vị thần trong truyện kể được nhân dân tưởng tượng là một con người có thực, có quyền năng sức mạnh phi thường , có thể thao túng thiên nhiên. Các chi tiết miêu tả Trụ trời đều miêu tả các vòng hào quang mang tính chất phi thường của nhân vật thần thoại.
Thời điểm vị thần trời xuất hiện là một khoảng thời gian không xác định, trong quá khứ, rất lâu trước đây, khi chưa có trời, đất, vạn vật và con người. Với khung cảnh tối tăm, hỗn loạn. Không-thời gian đó càng làm cho thế giới tiền sử trở nên huyền bí và huyền diệu hơn.
Hình ảnh của vị thần trên bầu trời xuất hiện với kích thước khổng lồ, sự kỳ vĩ của thiên nhiên không thua kém gì “Thần cao vô cùng, chân không thể tả, mỗi bước chân là băng từ vùng này sang vùng khác, băng qua từ ngọn núi này sang ngọn núi khác”. Việc miêu tả hàng loạt chi tiết dị thường thể hiện sự khâm phục, khâm phục, họ cho rằng để chinh phục được thiên nhiên thì cơ thể cũng phải khổng lồ.
Công việc của Đức Chúa Trời là dựng trời, dựng cột chống trời, bẻ cột chống trời để tạo ra núi, sông, biển. Đây là công trình mở mang trời đất của người xưa. Chúa xuất hiện như một người thợ chăm chỉ với những công việc quen thuộc của con người, chính sự chăm chỉ đó đã tạo nên những kỳ tích vĩ đại.
Trụ Thần là một huyền thoại, nhưng câu chuyện giải thích sự hình thành của trời, đất, núi và sông. Họ tin rằng những hiện tượng này được tạo ra bởi các vị thần. Bên cạnh đó, truyện ca ngợi vẻ đẹp của đức tính cần cù.
Cốt truyện đơn giản nhưng rất hấp dẫn và lôi cuốn người đọc, đồng thời phản ánh khát vọng chinh phục thiên nhiên, khám phá thế giới của con người thời cổ đại.