Phân tích nhân vật Nguyệt trong Mảnh trăng cuối rừng cho thấy một cô gái xinh đẹp cả về vẻ bề ngoài đến tính cách, tâm hồn bên trong mang chuẩn vẻ đẹp lối hành văn của Nguyễn Minh Châu mang đến cho độc giả một cảm nhận mới về chiến tranh.
Mục lục bài viết
1. Nội dung chính bài Mảnh trăng cuối rừng:
Mảnh trăng cuối rừng là câu chuyện tình yêu lãng mạn diễn ra trong thời chiến. Phim kể về câu chuyện của một người lính tên Lãm và một thanh niên xung phong tên Nguyệt vô tình gặp nhau khi Lãm đang đi thăm chị gái trong đơn vị thanh niên xung phong. Mặc dù có hoàn cảnh khác nhau nhưng họ nhanh chóng gắn kết với nhau qua những khó khăn chung và trở nên thân thiết. Nguyệt là một thiếu nữ xinh đẹp, có tính cách tao nhã, thân thiện và đáng mến. Câu chuyện chủ yếu xoay quanh thời điểm Nguyệt quá giang xe của Lãm để về đơn vị. Khi dành nhiều thời gian bên nhau hơn, họ nhận ra tình cảm của mình dành cho nhau. Cuối truyện, Lãm bất ngờ khi biết Nguyệt chính là cô gái được chị gái anh mai mối cho anh. Tuy nhiên, anh ấy vui mừng khôn xiết khi phát hiện ra một người mà anh ấy đã chia sẻ mối quan hệ sâu sắc chính là Nguyệt.
2. Dàn ý phân tích nhân vật Nguyệt trong Mảnh trăng cuối rừng:
Mở bài: Dẫn dắt giới thiệu đến vấn đề nghị luận: phân tích nhân vật Nguyệt trong Mảnh trăng cuối rừng.
Thân bài:
Luận điểm 1: Phân tích vẻ đẹp ngoại hình của Nguyệt:
+ “Một đôi gót chân hồng hồng sạch sẽ, đôi dép cao su cũng sạch sẽ, gấu quần lụa đen chấm mắt cá”. => Nguyệt là cô gái tinh tế, tỉ mỉ và biết cách chăm sóc bản thân.
+ “Một vẻ đẹp giản dị và mát mẻ như sương núi tỏa ra từ nét mặt, giọng nói và tấm thân mảnh dẻ”, “mặc áo xanh chít hông vừa khít, mái tóc dài tết thành hai dải. Chiếc làn và chiếc nón mới trắng lóa khoác ở cánh tay trông thật nhẹ nhàng”
=> Vẻ đẹp thơ mộng, thuần khiết, tràn đầy sức sống.
Luận điểm 2: Phân tích vẻ đẹp tính cách thông qua cử chỉ và hành động của Nguyệt.
+ Nói chuyện dịu dàng, lễ phép, dễ nghe, đối đáp mạch lạc cho thấy sự thông minh, đáng yêu.
=> Cho thấy một tâm hồn trong sáng, thật thà của cô gái trẻ làm cho chàng chiến sĩ tự nhận mình là “già đời trong nghề lái xe” bâng khuâng đến độ nhận nhầm trăng thành pháo sáng.
+ Tính cách e lệ chuẩn của một cô gái thiếu nữ chưa chồng. Ngồi cách xa Lãm, ôm gọn làn trong lòng, ngắm buồng xe bằng cặp mắt rụt rè và tò mò.
+ Là con người tự tin, nhiệt thành: Động viên anh lính khi gặp đoạn đường tối và khó đi; liên tục chỉ lối, gặp bánh xe sục xuống hố sâu, cô xuống “xi nhan” cho anh kéo lên; quyết giúp đỡ anh vượt qua con đường tối nguy hiểm.
Luận điểm 3: Phân tích vẻ đẹp trong chiến đấu của Nguyệt.
+ Là người nhanh nhẹn, thông minh, có kinh nghiệm chiến đấu
+ Tự tin, kiên cường, dũng cảm
Luận điểm 4: Phân tích vẻ đẹp trong tình yêu, niềm tin với cuộc sống của Nguyệt.
+ Tình cảm thủy chung của Nguyệt dành cho người con trai chưa biết mặt bao giờ. Mặc dù có nhan sắc, được bao người để ý, nhưng trái tim chỉ hướng về Lãm. Sự chờ đợi thủy chung của Nguyệt dành cho Lãm là biểu tượng cho sức sống tiềm tàng mạnh mẽ, niềm tin vào tình yêu mãnh liệt, cũng như niềm tin về một mai đây đất nước giải phóng, Nam Bắc sum vầy.
Kết bài: Nêu cảm nhận về nhân vật Nguyệt.
3. Bài văn Phân tích nhân vật Nguyệt trong Mảnh trăng cuối rừng:
Bài văn mẫu số 1:
Nguyệt được giới thiệu qua lời kể của anh lính lái xe tên Lãm, có chị gái Tình là một trong những nữ công nhân ở công trường cầu Đá Xanh. Dù có nhiệm vụ khác nhau nhưng Lãm và Nguyệt chưa bao giờ chính thức gặp nhau. Sau một thời gian dài, Lãm sắp quên đi chuyện mai mối thì cuối cùng anh cũng gặp được Nguyệt trên một chuyến ô tô qua cây cầu Đá Xanh. Lãm đã yêu Nguyệt sau khi đọc thư của Tình, cảm động vì cô đã chờ đợi anh suốt nhiều năm dù chưa hề gặp mặt.
Lúc đầu, Lãm không nhận ra Nguyệt. Nhân vật Nguyệt được nhà văn Nguyễn Minh Châu xây dựng một cách tinh tế và hấp dẫn. Vẻ đẹp của cô gái đầu tiên không phải ở khuôn mặt mà ở đôi chân: một đôi gót chân hồng sạch sẽ, đôi dép cao su cũng sạch sẽ, gấu quần lụa đen chấm mắt cá” cho thấy Nguyệt là một cô gái tinh tế, tỉ mỉ và biết cách chăm sóc. Dù khuôn mặt có thể không xinh đẹp nhưng cô lại duyên dáng và dịu dàng. Lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của Nguyệt, Lãm đã bị ấn tượng bởi vẻ đẹp giản dị, lạnh lùng của cô. Giọng nói và thân hình mảnh mai trong tà áo xanh, chỉ với những câu nói ngắn gọn như vậy, chúng ta đã bị hớp hồn bởi vẻ đẹp thơ mộng của một cô gái như bông sen nở trên chiến trường khắc nghiệt. Vẻ đẹp của cô trong sáng và tràn đầy sức sống.
Nguyệt không chỉ xinh đẹp về ngoại hình mà còn có giọng nói du dương, hành động duyên dáng và ăn nói thận trọng, lễ phép. Những câu trả lời của cô rất mạch lạc và phản ánh sự trẻ trung, thông minh, dịu dàng, đáng yêu và trung thực của cô. Những nét tính cách của cô, như Lãm miêu tả, phản ánh tâm hồn trong sáng và chân thật của Nguyệt, khiến tính cách của cô càng trở nên đẹp đẽ hơn. Tuy tỏ ra thoải mái, vô tư nhưng tính cách e thẹn của một cô gái chưa chồng của Nguyệt được thể hiện rõ khi cô ngồi sát cửa, ôm làn gọn vào trong lòng, chừa một khoảng trống rộng giữa cô và Lãm. Tuy nhiên, sự tự tin và nhiệt huyết của Nguyệt cũng được thể hiện rõ, toát ra từ tâm hồn cô. Khi gặp đoạn đường khó, cô trấn an anh bằng câu nói: “Anh cứ yên tâm đoạt đường này em quen lắm”.
Trên đoạn đường lái xe, một vẻ đẹp khác của Nguyệt dần được hiện ra trước mắt độc giả, đó là sự nhanh nhẹn, kiên cường, dũng cảm và thông minh trong chiến đấu. Với kinh nghiệm làm việc tại ngầm Đá Xanh, cô đã học được cách nhận biết âm thanh của máy bay trinh sát địch và ánh đèn ô tô trên sông sẽ tỏa xa và rộng, báo hiệu mối nguy hiểm sắp xảy ra. Sự biến đổi nhanh chóng của cô từ một bông hoa mỏng manh thành nữ chiến binh dũng cảm khiến độc giả không khỏi sửng sốt.
Dù can đảm nhưng Nguyệt vẫn lo lắng cho sức khỏe của Lãm. Khi phát hiện ra anh bị thương, cô mỉm cười và trấn an anh rằng vết thương chỉ là một vết xước: “anh cứ yên tâm vết thương chỉ xước ngoài da thôi. Từ giờ tới sáng em có thể lên đến tận trời “, truyền cảm hứng cho sự tự tin và lòng dũng cảm. Sự kiên cường và tinh thần kiên định của cô, kết hợp với khiếu hài hước, khiến cô càng được độc giả quý mến hơn. Nguyệt là bông hoa xinh đẹp trấn giữ núi rừng, tượng trưng cho lòng dũng cảm, sức mạnh của người phụ nữ trong cuộc đấu tranh vì dân tộc.
Nhân vật Nguyệt là ví dụ điển hình cho lối hành văn của Nguyễn Minh Châu, khắc họa vẻ đẹp lý tưởng từ ngoại hình đến tâm hồn một cách nhẹ nhàng, tự nhiên, lãng mạn, trầm tư. Mảnh trăng cuối rừng không phải là tác phẩm đề cập quá nhiều đến sự tàn khốc của chiến tranh. Thay vào đó, tác giả đã khám phá ra vẻ đẹp của con người trong sự phản kháng giữa khói lửa chiến tranh.
Bài văn mẫu số 2:
“Mảnh trăng cuối rừng” của Nguyễn Minh Châu là một trong những truyện ngắn hay nhất của ông giai đoạn trước 1975. Truyện là một ví dụ điển hình về cảm hứng lãng mạn, đặc biệt trong cách khắc họa các nhân vật, cụ thể là Nguyệt.
Cách kể của câu chuyện nhấn mạnh rằng chiến tranh không chỉ có lửa, khói, bom, hy sinh, mất mát mà còn là cơ hội để trải nghiệm tình yêu. Chuyện tình giữa Lãm và Nguyệt thời kháng chiến là một trong những câu chuyện tình đáng nhớ nhất của thế hệ cha ông. Lãm là một người lính có trách nhiệm và nghiêm túc, lần đầu gặp Nguyệt, anh tỏ ra không mấy hứng thú với cô nhưng sự kiên trì và trung thực của cô đã khiến anh chú ý.
Nguyệt được miêu tả là một cô gái can đảm, xinh đẹp với thân hình mảnh mai, đôi gót chân trắng hồng. Lãm rất ấn tượng trước sự dũng cảm và bình tĩnh của cô khi đối mặt với nguy hiểm. Nhân vật Nguyệt không chỉ có vẻ đẹp ngoại hình mà còn có lòng dũng cảm, sự táo bạo và sẵn sàng hy sinh tất cả vì tình yêu. Niềm tin vào tình yêu đích thực của cô thật đáng ngưỡng mộ, và cô đã yêu Lãm ngay cả trước khi quen biết anh.
Tình yêu của Nguyệt dành cho Lãm rất trong sáng và chân thật. Cô hứa sẽ chung thủy với anh, mặc dù họ chưa từng quen biết nhau hay đính hôn. Lòng chung thủy và tình yêu cháy bỏng của Nguyệt là biểu tượng của một thế hệ thanh niên đã cống hiến cả cuộc đời để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, luôn mang trong mình những lý tưởng của tuổi trẻ. Câu chuyện là lời nhắc nhở về sức mạnh của tình yêu, ngay cả giữa chiến tranh và nghịch cảnh.