Truyện ngắn Người ở bến sông Châu của nhà văn Sương Nguyệt Minh, đã cho em thấy sự nghiệt ngã về cuộc chiến tranh để lại thông qua hình ảnh người phụ nữ qua nhân vật nữ dì Mây. Dưới đây là một số mẫu phân tích và dàn bài nhân vật dì Mây trong tác phẩm Người ở bến sông Châu.
Mục lục bài viết
1. Dàn Ý Phân Tích Người Ở Bến Sông Châu:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
1.2. Thân bài:
Nội dung chính và chủ đề truyện:
Nội dung chính: Chủ đề truyện: hoàn cảnh, số phận của mỗi con người đi ra từ chiến tranh.
Phân tích văn bản:
a. Số phận của con người sau chiến tranh: đen Hạnh và phải chịu đựng sự đau đớn thể xác:
Dưới ảnh hưởng của chiến tranh, dì Mây bị “mảnh đạn cắt một chân”.
Lúc trước khi ra mặt trận, dì Mây có tóc khá dài và đen bóng. Từ khi trở về, tóc dì Mây rụng nhanh, mỏng và thưa. => Chiến tranh tàn phá sức khoẻ của con người và mang theo nhiều cơn đau nhức kéo dài. * Tình yêu chia li, đổ vỡ: – Ngày dì Mây về làng cũng là ngày chú San đi lấy vợ.
Biết được tin người mình đã yêu đi lấy vợ, dì Mây xót xa, tâm trí để ở bên nhà chú San. Mặc dù rất yêu chú San song dì May đã quyết dứt tình cho chú về với vợ.
=> Tình huống oái oăm, trớ trêu của San và Mây cũng chính là hiện thực khắc nghiệt sau khi chiến tranh qua đi. Chiến tranh gây nên bao những hiểu nhầm không đáng có, là nguyên nhân chính đưa đến cuộc chia ly lứa đôi.
Dù biết rõ tình cảm của chú Quang giành cho san song dì Mây tự ti về bản thân và quyết không đáp lại.
=> Nhiều khiếm khuyết trên thân thể do chiến tranh mang tới khiến con người cũng không muốn đi tìm kiếm hạnh phúc của chính mình.
Gia đình chia lìa:
Thím Ba đun te vướng bom mà chết. Thằng Cún mất mẹ, thành trẻ mồ côi.
b. Vẻ ngoài của con người:
Phẩm chất, tính cách:
Chung thuỷ: Mặc dù đã tạm thời vứt bỏ tình yêu của mình là chú San để đi làm việc y sĩ Trường Sơn nhưng dì Mây lại vẫn đem theo hình ảnh của chú, “cuốn nhật ký nào em cũng ghi tên anh”.
Kiên quyết, mạnh mẽ.
+ Thái độ của dì Mây rất kiên quyết và mạnh mẽ. Dù lòng yêu San tha thiết song dì Mây nhất quyết không chấp nhận với lời hứa “Mây! Chúng ta sẽ làm lại “.
+ Dì Mây nhận phần thiệt về bản thân và mong chú San quay về với vợ để sống cuộc đời hạnh phúc.
Nghị lực sống mạnh mẽ, vươn qua hoàn cảnh:
+ Mất một chân, dì đã gác nạng để giúp đỡ ông lái đò ngang.
+ Để tiếp tục sống qua cú sốc lớn về thể xác.
– Tấm lòng nhân ái, đầy tình yêu thương:
+ Dì Mây không lấy tiền đò của bọn trẻ con ở cấp ba.
+ Nhiều đêm mưa gió, đường đá khấp khểnh, dì lại cặm cụi vào nhà chữa bệnh giúp từng người. Khi ông trạm xá bảo sẽ rắc đá mạt để dì Mây đi vệ sinh, dì nói “Trạm xá còn thiếu thuốc”.
=> Dì Mây thật giàu đức hy sinh.
+ Dì Mây sẵn sàng giúp đỡ vợ chú San sinh nở. Bao dung trong hoàn cảnh của dì, việc ấy không hề dễ dàng nhưng dì luôn sẵn lòng đón nhận.
+ Dì Mây sẵn sàng nhận nuôi dưỡng con của thím Ba và yêu thương cháu như thể con đẻ của mình.
=> Dì Mây hội tụ những phẩm chất tốt, vừa phải mạnh mẽ, dũng cảm, lại nhân hậu, bao dung.
Đánh giá:
a. Nội dung:
– Tác phẩm cho biết sự đau khổ của con người hậu chiến tranh.
– Gửi gắm thông điệp về lòng kính trọng với các thế hệ đi trước cùng tình yêu thương với mọi người.
b. Nghệ thuật:
– Nghệ thuật diễn tả hình tượng nhân vật lịch sử.
– Tình huống truyện hấp dẫn, lôi cuốn người xem.
1.3. Kết bài:
– Khẳng định chất lượng của tác phẩm.
2. Phân tích nhân vật dì Mây của Người ở bến sông Châu hay nhất:
Đề tài sáng tác về người lính sau chiến tranh là miền đất màu mỡ của nhiều nhà văn nhà thơ khai thác như Nguyễn Huy Thiệp, Ma Văn Kháng, Lê Lựu,… Một trong số ấy không thể không nhắc tên nhà văn quân đội Sương Nguyệt Minh với tác phẩm Người ở bến sông Châu và nhân vật nổi bật là Dì Mây.
Mây – đại diện cho một thế hệ thanh niên đã cống hiến khoảng thời gian tuổi trẻ đẹp nhất vì cách mạng. Tuổi trẻ của cô là chuỗi ngày tháng rong ruổi trên khắp mọi nẻo đường Trường Sơn. Mây là người còn sống sót của tiểu đội quân y. Mây trở về làng khi gia đình đã tìm được giấy báo tử của cô. Và ngày cô trở về quê cũng là ngày người yêu – San đi cưới vợ nên nghĩ cô hi sinh. Ngay đêm tân hôn khi biết tin Mây còn sống trở về nhà San đã đến thăm Mây. Anh xin cô được ly dị vợ cho cả hai làm lại từ đầu. Mây khóc, phản đối vì nghĩ đơn giản: “Một người phụ nữ đau khổ và lỡ dở đã là quá nhiều”. Đã là từ đấy, cuộc sống của đôi vợ chồng San – Thanh và Mây ở làng bên chỉ cách nhau có bờ rào tre, diễn ra vô cùng khó khăn và khổ sở. Trước đây tóc cô dài đến gót chân, đẹp nhất làng đã anh dũng xung phong ra chiến trường nhưng sau khi trở về tóc có bạc đi nhiều và xơ xác, cô trở về trong nỗi quên lãng của cha mẹ, của người thân và kể cả của bạn bè. Chiến tranh đã lấy của cô đi sức khoẻ, sắc đẹp và kể cả hạnh phúc. Vết thương trên người mỗi khi trái gió là cô đau đớn. Cô trở về chỉ còn mình cô bên đôi nạng gỗ và bên con búp bê không biết nói chuyện. Còn trước kia cô năng động, trẻ trung và đẹp mơn mởn sắc xuân thì giờ đây cô luôn giữ trong mình vẻ ảm đạm, trầm buồn trong cơ thể người phụ nữ. Mây không còn như những hình tượng người phụ nữ ngày xưa mà lại mang theo hơi thở thời đại, cô là người biết hi sinh và sống vì người khác chứ hoàn toàn không phải là một người yếu đuối hay uỷ mị. Cô thường đưa ra nhiều quyết định lớn ở các thời khắc trọng đại cần sự sáng suốt, minh mẫn và tự lập ngay từ khi chia tay. Không chịu được cảnh éo le đó, Mây đã dọn ra cái chòi bên sông hồng tá túc và sống với những mối tình âm thầm không biết lúc nào nguôi ngoai. Sau một thời gian mọi thứ quay trở lại bình thường với bữa ăn hàng ngày, tóc của Mây cũng bạc đi chút ít, da dẻ mịn màng nhưng có lẽ vết thương sâu bên trong, độ tuổi xuân nữa dường như đã không còn. Trong khi ấy, anh lính tình báo Quang mà Mây quen biết ở mặt trận tìm đến tận nhà cô. Dù cô trốn thoát và lẩn tránh nhưng Quang vẫn đứng bên bến sông Châu để yêu thương và che chở cho Mây suốt quãng đời còn lại. Nhưng cô đã không chấp nhận mà lại lựa chọn chăm con của thím Ba để tiếng hát ru của cô hoà quyện với cảnh đẹp của miền sông nước và sự cảm nghe của các chú lính làm cầu. Có thể thấy chiến tranh không chỉ mang tới các vết thương thể xác cho người lính, mà làm thay đổi cuộc đời và tạo nên sự mất mát đau đớn cho họ ngay cả khi họ trở về với thời bình khi chiến tranh đã chấm dứt. Và lớp “người trở về” ấy với ý chí mạnh mẽ cùng lòng trắc ẩn họ đã vượt lên được số phận để sống có ích, thể hiện phẩm chất của bộ đội Cụ Hồ. Dì Mây trong truyện ngắn Người ở bến sông Châu đã cho chúng ta thấy được nhiều điều được và mất sau chiến tranh, các góc tối của cuộc sống hôm nay. Với tâm lòng thấu hiểu và cảm thông sâu sắc đến số phận người phụ nữ nên nhiều tình tiết đã dần được thể hiện tốt.
3. Phân tích nhân vật dì Mây ngắn gọn hay có chọn lọc:
Chiến tranh qua đi đã mang theo biết bao mất mát đau thương. Đó không chỉ là những nỗi lo về vật chất mà là nỗi buồn trong tâm hồn. Như vết cứa thật mạnh vào tâm hồn của con người, đặc biệt là những người phụ nữ. Truyện ngắn Người ở bến sông Châu là một truyện ngắn hay, giàu tính nhân văn và tình thương yêu, ngợi ca cuộc sống mà trước hết là về đề tài phụ nữ.
Câu chuyện xoay quanh với nhân vật dì Mây. Cô gái trẻ trung xinh xắn, tóc dì đen dài, mượt mà “Dì đẹp gái nhất làng, có nhiều trai làng đến bến sông nhìn thấy dì đi tắm”. Trước khi đi xung phong dì có cuộc tình đầu đẹp và trong sáng với chú San. Họ phải xa nhau khi chú San đi đào tạo nghề ở mỹ. Còn dì lại xung phong làm cô y sĩ Trường Sơn. Hoàn cảnh éo le đã đẩy chú dì đến cảnh người mỗi ngả chia ly mãi mãi. Có thể thấy chiến tranh, bom đạn thật tàn nhẫn khi đã đẩy con người vào hoàn cảnh này.
Hoàn cảnh éo le đã đẩy chú dì đến cảnh người mỗi ngả sống tách biệt. Cho thấy chiến tranh, bom đạn thật tàn nhẫn khi đã đưa con người đến hoàn cảnh chia cắt. Khi từ mặt trận bom đạn đợi đến. Dì Mây bị đạn bắn vào người và đang đi khập khiễng, mất chân không. Thử hỏi nỗi đau đớn thể xác ấy không thấm vào đâu khi ngày dì quay lại cũng là ngày dì được nhìn người mà mình yêu và nhớ tới lâu nhất, người chồng năm xưa dì ghi tên mỗi ngày vào quyển nhật ký ở Trường Sơn đã đi theo người phụ nữ khác. Thử hỏi sao dì lại chịu đựng nổi cơn shock tâm lý khủng khiếp tới thế, lòng người con gái bây giờ là nỗi xót xa, ân hận, đau đớn thậm chí cả tuyệt vọng. Trở lại trong hoàn cảnh tuyệt vọng ấy ta vẫn thấy rõ ý chí kiên định và vững vàng của dì Mây. Thái độ của dì luôn cương quyết, chứng tỏ được sự mạnh mẽ của người phụ nữ. Dì kiên quyết không đồng ý với lời hứa “Mây, chúng ta sẽ làm lại” của chú San. Trước sự đã rồi dì nhận những tổn thương của bản thân vì dì cũng là một người đàn bà khổ. Có thể thấy cô đau khổ, tuyệt vọng thế nào dì cũng giấu vào lòng vì dì là đại diện cho phẩm chất mạnh mẽ của lớp người phụ nữ đi qua từ chiến tranh và bom đạn Ở dì Mây luôn nổi bật những phẩm chất nhân ái, vị tha và cao thượng. Khi dì Mây biết tin cô Thanh vợ chú San khó sinh nở cô Thanh chuyển dạ non tháng bị tràng hoa hồng cuốn cổ dì đã lập tức giúp đỡ không chút do dự hay chần chừ điều gì. Khi ở vào hoàn cảnh của dì việc làm ấy đâu hề đơn giản, nhưng dì mây không chút ngần ngại, đắn đo, do dự chi mà lại ngay lập tức tới giúp cô Thanh bước khỏi nỗi hiểm nguy chỉ vì mẹ tròn con vuông. Có thể thấy dì Mây nổi lên với thật đầy đủ các phẩm chất cao quý, đẹp đẽ, dì đại diện cho lớp người con gái Việt Nam sẵn sàng hy sinh lặng lẽ, hiến dâng hết cả thanh xuân và cuộc sống của bản thân để làm nhiều điều to lớn hơn.
4. Phân tích và nhận định nhân vật dì Mây của truyện ngắn Người ở bến sông Châu hay nhất:
Cuộc chiến tranh trường kỳ của nhân dân việt nam đã là ngọn núi tôi luyện lên bao người phụ nữ, nó cũng thành một trong các tác phẩm văn học, nghệ thuật hay và giàu cảm xúc nhất của giới văn nghệ sĩ lúc bấy giờ. Nhân vật Dì Mây trong truyện “Người ở bến sông Châu” của nhà văn Sương Nguyệt Minh cũng là một trong số ít nhân vật thể hiện đúng chất người đàn bà đã từng trải qua thời chiến tranh, thấy rõ những hi sinh to lớn nhất và sự đau đớn tột cùng của người phụ nữ Việt Nam.
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của một người phụ nữ đẹp nhưng cũng có quá khứ đau buồn và day dứt suốt đời. Dì đại diện cho một thế hệ thanh niên đã cống hiến khoảng thời gian tuổi trẻ đẹp nhất vì cách mạng. Tuổi trẻ của dì là chuỗi ngày tháng rong ruổi trên khắp mọi nẻo đường Trường Sơn. Dì Mây có một mối tình đằm thắm, ngọt ngào với chú San, nhưng đã lâm phải nghịch cảnh éo le: ngày cô quay lại quê cũng là ngày người yêu – San đi tìm vợ và bị cô phản bội. Ngay đêm tân hôn, biết tin Mây vẫn còn trở về, San đã đến thăm Mây. Anh xin cô hãy tìm vợ cho cả hai yêu lại từ đầu. Mây khóc, khước từ khi nói câu: “Một người phụ nữ đau khổ và lỡ dở đã là quá đủ”.
Không chỉ đáng tiếc mất đi đôi người mình yêu thương, dì Mây cũng phải gánh chịu nhiều di chứng của chiến tranh mang tới. Từ một người con gái xinh đẹp trở thành một người tàn tật, ngập tràn xót thương “Dì Mây bước đi khập khiễng, tóc Dì Mây rụng hết, xơ và trắng, dì có chân giả, đôi nạng sắt”. Tuy nhiên, không vì điều gì khiến dì lại cảm thấy tủi buồn, dì luôn cảm thấy hãnh diện, mình đã cống hiến cả thời tuổi trẻ đẹp đẽ phục vụ cách mạng: “Dì Mây gác cửa hầm chở che các chiến sĩ. Bom là người người bộ đội công binh sốt rét mái tóc mất cả rồi cũng bình thường. . “.Bởi vậy, cuộc sống của dì Mây khi trở về quê hương cũng có những đổi khác. Ai nấy trong nhà đều cảm thấy nhớ dì vì cuộc đời của dì quá bất hạnh. Những đặc sắc của nghệ thuật khắc hoạ dì Mây đã cho thấy một hình ảnh người phụ nữ kiên cường và nhiều số phận bi kịch trong chiến tranh. Cuộc chiến đã cướp mất hết cả thanh xuân, tuổi trẻ, gia đình và làm hao mòn đi chút sức lực còn xót lại của dì khi trở về từ chiến tranh. Nó éo le hơn nữa khi truyện đưa nhân vật dì Mây đến nhiều tình huống hết sức oái oăm và trớ trêu. Khi dì đứng trước sự chọn lựa về mối tình đầu của mình, dì đã cam đảm đối diện với nó, dù thương và cũng rất nhớ chú San nhiều nhưng dì đã kiên quyết dứt khoát với chú “Thôi! Thôi! Lỡ thì! Đằng này cũng là một người đàn bà khổ. Anh về rồi! , “Đời đã vậy, ráng mà ở với em cho trọn”. Đọc dừng lại ở đấy, tác giả còn một lần nữa đặt nhân vật vào tình huống đã khiến dì phải chiến đấu lý trí và xúc cảm của mình. Đó là khi vợ chú San – cô Thanh sinh thiếu tháng và dì Mây đã cố sức đẻ thay cô bất chấp lời thím Ba khuyên can. Chi tiết dì khóc lóc ngay sau khi sinh thành công con vợ chú San, đã để lại nơi người xem những cảm xúc. Việc không đi theo đội, nếu không có chiến tranh, thì cũng không để chiến tranh khiến cho dì Mây cũng có thể hạnh phúc bên chú San. Qua đây, em thấy rõ hình ảnh của một người phụ nữ dưới chiến tranh, đó là một người xinh đẹp, dũng cảm và giàu lòng nhân hậu, vị tha. Người phụ nữ đã trải rất nhiều gian nan, thậm chí ở những tình huống éo le, khó khăn nhưng luôn dũng cảm đối diện với sự thật và với một số khuyết điểm của mình. Nhà văn Sương Nguyệt Minh đã rất thành công trong cách khắc hoạ nhân vật dì Mây, vì nhờ có ông, nên chúng ta thấy rõ nhiều góc tối của chiến tranh và bao chuyện đau buồn dưới thời chiến. Chưa lúc nào, trong văn học Việt Nam xuất hiện người phụ nữ trở về từ chiến tranh mà lại đẹp như thế này. Từ đấy, ta mới thấy cảm thông thêm với bao hy sinh của bà và thật sự biết ơn với những đóng góp của ông mà chúng ta có được hạnh phúc trong ngày hôm nay.