Đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió cho thấy sự tài nghệ của Xéc-van-téc trong việc xây dựng đối tượng nhân vật bất hủ Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa, những nhân vật có tính cách tương phản từ nhiều khía cạnh. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Phân tích đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió siêu hay, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Phân tích đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió siêu hay:
1.1. Giới thiệu về tác phẩm:
– Giới thiệu về tác phẩm “Đôn-ki-hô-te” là một tiểu thuyết hiệp sĩ xuất sắc, đánh dấu thời đại Phục hưng và chứng kiến sự xuất hiện của những con người với tính cách mới và chủ nghĩa nhân văn.
– Trích đoạn “Đánh nhau với cối xay gió” từ chương 8 và 9 của tiểu thuyết, nơi mà hai nhân vật chính, Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa, được khắc họa một cách chi tiết.
1.2. Hiệp sĩ Đôn-ki-hô-tê:
– Xuất thân: Được giới thiệu là một hiệp sĩ nhưng từ tầng lớp quý tộc nghèo.
– Hình dáng: Mô tả về ngoại hình của Đôn-ki-hô-tê, một người gầy gò và cao lêu nghêu, cưỡi một con ngựa gầy còm, ốm yếu.
– Mục đích: Cuộc đời của Đôn-ki-hô-tê xoay quanh việc trừ gian diệt ác, cứu khổ phò nguy và giúp đỡ những người lương thiện.
– Hành động và đặc điểm:
Chi tiết về việc Đôn-ki-hô-tê phong ngựa còm làm chiến mã, dùng ngựa làm công cụ.
Mô tả cách Đôn-ki-hô-tê sử dụng vũ khí và chiến đấu với cối xay gió một cách dũng cảm, không sợ nguy hiểm và không màng đến tính mạng.
Tương phản giữa tầm thường và sự tinh tế trong suy nghĩ và hành động của Đôn-ki-hô-tê.
– Tình cảm: Thể hiện tình yêu say đắm của Đôn-ki-hô-tê và khát vọng dũng cảm và lí tưởng cao đẹp, mặc dù có phần hoang tưởng.
1.3. Giám mã Xan-chô Pan-xa:
– Xuất thân: Mô tả nguồn gốc nông dân của Xan-chô Pan-xa.
– Hình dáng: Trình bày ngoại hình của Xan-chô Pan-xa, một người ngắn và béo, cưỡi con lừa thấp và lùn.
– Mục đích: Xan-chô Pan-xa trở thành giám mã với hi vọng được làm đốc và cai trị một số đảo.
– Hành động và đặc điểm:
Mô tả sự thực dụng và quan tâm của Xan-chô Pan-xa đối với các nhu cầu vật chất hàng ngày như ăn uống và ngủ.
Đánh giá tính tốt và thực tế của Xan-chô Pan-xa nhưng cũng chỉ ra những điểm yếu như sợ hãi và hèn nhát.
1.4. Khái quát lại nội dung và nghệ thuật của truyện:
– Bằng cách xây dựng và so sánh hai nhân vật chính để nổi bật tính cách riêng của mỗi người.
– Trình bày ý nghĩa của văn bản: Chứng tỏ thông qua câu chuyện về thất bại của Đôn-ki-hô-tê trong cuộc đánh nhau với cối xay gió, tác giả muốn chế giễu lí tưởng hiệp sĩ phiêu lưu và hão huyền, đồng thời phê phán thói thực dụng và thiển cận của con người trong xã hội.
– Bài học: Nhấn mạnh việc con người cần tỉnh táo và cao thượng, không nên mải mê vào hoang tưởng và thực dụng thiển cận.
2. Phân tích đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió siêu hay:
Đoạn trích “Đánh nhau với cối xay gió” từ tiểu thuyết “Đôn-ki-hô-te” của nhà văn Xéc-van-téc xoay quanh việc chế giễu hiệp sĩ phiêu lưu lỗi thời và chỉ trích thói thị hiếu tầm thường và cuộc sống thực dụng trong xã hội. Trong trích đoạn này, chúng ta gặp nhân vật Đôn-ki-hô-tê và được thấy rằng, bên cạnh những khía cạnh đáng trân trọng, ông ta cũng có nhiều phẩm chất gàn dở.
Ban đầu, Đôn-ki-hô-tê là một người say mê tiểu thuyết đến mức điên cuồng, đẩy ông ta đến quyết định trở thành một hiệp sĩ để cứu giúp những người lương thiện. Ông ta có thân hình gầy gò và cao lênh khênh, cưỡi một con ngựa yếu ớt, mặc áo giáp và đội mũ sắt, với giáo dài và một loạt vũ khí han gỉ mà tổ tiên để lại. Mục tiêu của ông là trừ gian diệt ác và giúp đỡ những người lương thiện. Tuy nhiên, thời đại của hiệp sĩ đã qua, làm cho khát vọng của ông trở thành lỗi thời. Do đó, mọi suy nghĩ và hành động của ông trở thành nguồn cười cho mọi người. Cuộc đánh nhau với cối xay gió đã cho thấy sự gàn dở và tưởng tượng phi thực tế của ông. Ông luôn sống trong một thế giới tưởng tượng của mình, tin rằng những cối xay gió là những con khổng lồ gian ác. Ông lao vào cuộc giao tranh một cách điên cuồng và không cân sức, bất chấp lời can ngăn của giám mã Xan-chô Pan-xa. Khi cuộc đánh kết thúc với thất bại nặng nề và thương tích, Đôn-ki-hô-tê không chấp nhận thực tế, mà lại cho rằng thất bại của ông là do lão pháp sư Phơ-ren-xton đã biến những cối xay gió thành những con khổng lồ để cướp đi công lao của ông. Dù rơi vào tình trạng đau đớn và mệt mỏi, có lẽ ông đã đói, nhưng Đôn-ki-hô-tê chỉ cần nghĩ về tình yêu của mình là có thể tự động tự động no bụng. Những suy nghĩ và hành động này cho thấy ông ta là một người sống trong hoang tưởng, gàn dở và đáng trách.
Tuy nhiên, sau những hành động và lời nói điên khùng đó, Đôn-ki-hô-tê thực chất lại là một người mang trong mình những phẩm chất tốt đẹp. Ông có những lý tưởng cao đẹp, tinh thần anh dũng và dũng cảm khi đối mặt với những nguy hiểm trong cuộc sống.
Đầu tiên, Đôn-ki-hô-tê gìn giữ những lý tưởng cao đẹp. Ông ghét bất công, ngang trái, và quyết tâm loại bỏ cái ác để tạo ra một cuộc sống công bằng và nhân ái cho mọi người. Mặc dù đã vào tuổi cao và cuộc sống của ông nghèo khó, nhưng ông vẫn quyết tâm trở thành một hiệp sĩ để đóng góp cho mục tiêu của mình. Trong cuộc giao tranh với cối xay gió, ông không sợ hãi và thậm chí chế giễu tính nhút nhát của người giám mã Xan-chô khi ông nói: “Nếu bạn sợ, hãy lui lại và cầu nguyện trong khi tôi đối mặt với chúng trong một cuộc giao tranh điên cuồng và không cân sức.”
Không chỉ mang lý tưởng cao đẹp, Đôn-ki-hô-tê còn có tinh thần dũng cảm và sẵn sàng đối mặt với thách thức. Trong cuộc đánh nhau với cối xay gió, không chỉ thấy sự gàn dở của ông mà còn thấy sự dũng cảm. Là một người nghĩa hiệp, ông muốn “loại bỏ cái giống xấu xa này khỏi trái đất” và sẵn sàng đối đầu với nguy hiểm. Dù có chênh lệch rõ ràng về tương quan lực lượng, nhưng Đôn-ki-hô-tê vẫn không ngần ngại và đối mặt với những tên khổng lồ ấy. Ông nhận thức rằng chỉ có một hiệp sĩ tấn công bọn chúng, và ông không chạy trốn trước bất kỳ khó khăn nào. Đó chính là tinh thần nghĩa hiệp và trượng nghĩa ẩn sau vẻ điên cuồng mà mọi người thường trêu chọc.
Để làm nổi bật ngoại hình và tính cách của Đôn-ki-hô-tê, tác giả đã sử dụng tài nghệ thuật đối lập và tương phản. Đứng bên cạnh Đôn-ki-hô-tê cao lênh khênh và gầy gò là bác giám mã Xan-chô, một người béo lùn. Tinh thần dũng cảm và nghĩa hiệp của Đôn-ki-hô-tê đối lập hoàn toàn với tính nhút nhát của bác giám mã. Sự thiết thực của bác nông dân làm nổi bật sự hoang tưởng của Đôn-ki-hô-tê. Bút pháp miêu tả và cách kể chuyện sống động, hấp dẫn cùng với giọng kể hài hước và hóm hỉnh làm tăng thêm sự hấp dẫn của tác phẩm.
Qua nhân vật Đôn-ki-hô-tê và đoạn trích “Đánh nhau với cối xay gió,” chúng ta thấy những đặc điểm tính cách tốt đẹp và cùng lúc cả sự gàn dở trong nhân vật này. Điều này thể hiện rằng mỗi người chúng ta cũng có một phần giống như Đôn-ki-hô-tê, luôn mang trong mình những lý tưởng và khát vọng cao đẹp, nhưng trong quá trình thực hiện, chúng ta có thể mắc phải sai lầm, vấp ngã và có những hành động ngốc nghếch. Vì vậy, để tránh trở thành “Đôn-ki-hô-tê thứ hai,” chúng ta cần duy trì sự cân bằng giữa lý tưởng và thực tế trong cuộc sống của mình.
3. Phân tích đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió điểm cao:
Hãy quay ngược thời gian và khám phá cùng nhà văn Xéc-van-téc những sự kiện xảy ra tại Tây Ban Nha cách đây hơn ba trăm năm (thế kỷ XVI-XVII), nơi chúng ta sẽ gặp gỡ những anh hùng đầy hào hiệp của xứ Man-tra, Đôn Ki-hô-tê và giám mã Xan-chô Pan-xa, trong một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm. Trong câu chuyện này, Đôn Ki-hô-tê tham gia vào một trận đánh độc đáo, đánh nhau với những chiếc cối xay gió. Nhà văn tài ba Xéc-van-téc đã thành công trong việc khắc họa tính cách của hai nhân vật thông qua cuộc đánh này.
Đoạn trích này cho thấy sự tài nghệ của Xéc-van-téc trong việc xây dựng đối tượng nhân vật bất hủ Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa, những nhân vật có tính cách tương phản từ nhiều khía cạnh. Bức tranh nhân vật của họ hiện lên một cách rất cụ thể và sống động, bắt đầu từ ngoại hình, trí thông minh, ước mơ, đến hành động và quan điểm về cuộc sống.
Đôn Ki-hô-tê, là người chính trong câu chuyện, tự mình xưng là hiệp sĩ. Anh là một người lão tuổi đã ngoài năm mươi, gầy và cao lênh khênh. Anh cưỡi con ngựa yếu đuối mang tên Rô-xi-nan-tê vào trận chiến, mặc áo giáp và đội mũ sắt, vai mang giáo dài, toàn bộ trang thiết bị này han rỉ do đã cũ kĩ. Đôn Ki-hô-tê thậm chí còn tự mình chăm sóc, đánh bóng chúng. Ông hiển hách và quyết tâm với mục tiêu cao cả là loại trừ tội ác và giúp đỡ người thường dân. Tuy nhiên, tâm trí của hiệp sĩ thường hoang tưởng và lúc nào cũng đam mê tiểu thuyết. Khi đối mặt với chiếc cối xay gió, ông hiểu lầm rằng đó là những kẻ khổng lồ độc ác và lao vào giao chiến một cách dại dột, mặc cho sự can ngăn của Xan-chô Pan-xa. Đôn Ki-hô-tê cho rằng thất bại của mình là do pháp sư Phơ-re-xtôn đã biến những chiếc cối xay gió thành khổng lồ để lấy đi chiến tích của ông. Mặc dù ông đã tổn thương và thất bại thảm hại, nhưng Đôn Ki-hô-tê vẫn không chấp nhận thực tế và không từ bỏ lý tưởng của mình. Đây là một ví dụ về lòng dũng cảm của một người có tinh thần hiệp sĩ, luôn sẵn sàng đối mặt với thử thách và nguy hiểm.
Cô đơn và cương quyết, hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê bất chấp lời can ngăn của Xan-chô. Anh cưỡi ngựa nhanh, đồng thời la mắng lũ “quỷ khổng lồ,” trong tâm niệm, anh nguyện cầu sự giúp đỡ từ người tình lý tưởng của mình, nàng Đuyn-xi-nê-a, người xinh đẹp. Trong khoảnh khắc này, hình ảnh của hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê tỏa sáng như một anh hùng, đáng được tôn vinh. Nhưng khi suy nghĩ kỹ hơn, người đọc không thể không bật cười.
Nguyên nhân là bởi vì mục tiêu và hành động của Đôn Ki-hô-tê ban đầu có tính đúng đắn, cao cả và tốt đẹp, trong khi kẻ thù mà anh ta chọn không phải là lũ quỷ khổng lồ gian ác mà chỉ là những chiếc cối xay gió vô tội và hiền lành. Tâm trí của anh ta luôn đầy những hoang tưởng. Vì thế, cái động cơ tốt đẹp và hành động dũng cảm của anh đã trở thành điều vô lý và mang tính chất hão huyền. Cuối cùng, Đôn Ki-hô-tê thất bại thảm hại, ngọn giáo của anh bị gãy tan tành, và cả anh và ngựa đều ngã văng ra xa. Khi Xan-chô Pan-xa nhìn thấy Đôn Ki-hô-tê nằm bất tỉnh, anh lo sợ và thậm chí phải lạy kính chúa trên trời.
Sau cuộc đánh giao tranh căng thẳng, thầy trò giữa hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê và giám mã Xan-chô Pan-xa đã trở nên cãi vã một cách nghiêm túc. Khi nghe Xan-chô bày tỏ ý phê bình rằng Đôn Ki-hô-tê đầu óc đang hoang tưởng giống như cối xay gió, hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê tỏ ra phẫn nộ và phê phán: “Thôi, hãy yên lặng!… Cuộc chiến thường biến đổi một cách không thể lường trước… Tôi tin, và quả thật, lão pháp sư… đã biến đổi những tên khổng lồ đó thành những chiếc cối xay gió để cướp đi niềm vinh quang chiến thắng của tôi… nhưng rồi… lão sẽ không thể đối đầu với thanh kiếm lợi hại của tôi. Ý nghĩ và lập luận của hiệp sĩ, khi được kể ra, cũng tỏ ra sáng sủa và thuyết phục, phải không?”
Dù bị quật ngã và đau đớn đến mức không thể diễn tả bằng lời, Đôn Ki-hô-tê không phát ra bất kỳ tiếng rên rỉ nào. Thay vào đó, anh ta vẫn hâm mộ và tận hưởng niềm tin mạnh mẽ cùng sự quyết tâm hành động vì mục tiêu cao cả. Sự can đảm và kiên định của anh thật đáng khâm phục! Tuy nhiên, đáng tiếc là sự can đảm này không phải bắt nguồn từ cuộc sống thực tế mà chủ yếu xuất phát từ những cuốn sách kiếm hiệp cổ xưa mà Đôn Ki-hô-tê đã đọc và lấy làm tấm gương. Do đó, sau trận chiến thất bại đầy tiếc nuối, Đôn Ki-hô-tê vẫn chưa thể tỉnh táo để học hỏi. Thay vào đó, anh vẫn tiếp tục cuộc hành trình phiêu lưu và ám ảnh bởi những tưởng tượng và hoang tưởng.