Lười biếng là trạng thái khi người ta không muốn làm bất cứ điều gì, không có động lực để tiến thủ, và chỉ muốn thoải mái mà không phải làm việc. Đây là một hiện tượng xấu và nên khắc phục. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Nghị luận về bệnh lười biếng của giới trẻ hay nhất, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Nghị luận về bệnh lười biếng của giới trẻ hay nhất:
I. Mở bài:
a. Giới thiệu vấn đề: Lười biếng là một thách thức phổ biến trong xã hội hiện nay. b. Xác định căn bệnh và nguy hại: Lười biếng thường xuất hiện ở nhiều độ tuổi và gây hậu quả gì.
II. Thân bài:
– Giải thích về lười biếng:
Lười biếng là thói quen của việc ngại khó, chối bỏ khổ, và thích thoải mái hơn là làm việc.
Nó thể hiện trong việc không chịu nỗ lực, không có động cơ, và không muốn hoàn thành nhiệm vụ, trách nhiệm của mình.
Lười biếng có thể trở thành một thói quen xấu và rất khó để thay đổi, ảnh hưởng đến sự phát triển cá nhân và thành tựu.
– Nguyên nhân của sự lười biếng:
Sự phát triển công nghệ và tiện ích đời sống làm cho con người ít phải đối mặt với khó khăn và công sức hơn.
Sự ưa thích làm những việc mình thích hơn làm những việc mình phải làm, đặc biệt ở lứa tuổi học trò.
Sự phụ thuộc vào những tiện lợi có sẵn có thể tạo ra sự lười biếng.
– Biểu hiện của sự lười biếng:
Ngại khó, ngại khổ trước mỗi công việc cụ thể, đặc biệt là không có động cơ để theo đuổi mục tiêu và ước mơ.
Lười biếng thể hiện trong công việc hàng ngày và trong học tập, như việc tránh công việc nhà, quay bài trong việc học, và ứng xử lười biếng trong cuộc sống.
Sự lười biếng gây ra nhiều hậu quả như không đạt được sự thành công, tạo ra tâm lý chán nản, và có thể dẫn đến các hành vi tiêu khiển và lạm dụng thời gian.
– Tác hại của sự lười biếng:
Gây khó khăn trong cuộc sống cá nhân.
Ngăn chặn sự phát triển và thành công.
Gây ra các tác động xấu đối với tâm hồn và nhân cách.
Có thể dẫn đến các vấn đề xã hội và tệ nạn.
Nếu cả xã hội bị ảnh hưởng bởi lười biếng, đất nước sẽ gặp khó khăn trong việc phát triển.
– Phản đề: Lợi ích của việc chăm chỉ và không lười biếng.
III. Kết bài:
– Tóm tắt vấn đề lười biếng.
– Khuyến nghị: Tự biết cách thay đổi thói quen lười biếng bằng việc tập trung vào việc rèn luyện các thói quen tốt, xây dựng thời gian biểu cụ thể, và quyết tâm chăm chỉ để thực hiện công việc.
– Kết luận: Làm việc chăm chỉ không chỉ mang lại lợi ích cá nhân mà còn góp phần vào sự phát triển xã hội và đất nước.
2. Nghị luận về bệnh lười biếng của giới trẻ hay nhất:
“Làm biếng cư xử không hề thiện”. Cụm từ này thể hiện rằng khi con người không có ý thức về việc học hỏi và làm việc, họ thường sẽ phát triển những thói xấu. Điều này là sự thật không bao giờ thay đổi. Bệnh lười biếng thật sự là một thói xấu mà gây ra nhiều rắc rối cho cuộc sống.
Lười biếng là trạng thái khi người ta không muốn làm bất cứ điều gì, không có động lực để tiến thủ, và chỉ muốn thoải mái mà không phải làm việc. Những người lười biếng thường có xu hướng sống dựa vào người khác, tránh xa công việc, và không muốn tập trung suy nghĩ hoặc lao động. Bệnh lười biếng có thể tồn tại dưới nhiều hình thức khác nhau như lười học, lười làm việc, lười chăm sóc bản thân,… Nhưng tất cả đều có tác động tiêu cực đối với sự phát triển của con người. Trước hết, lười biếng biến chúng ta thành những kẻ thất bại và tồi tệ.
Cuộc đời có thể coi là một cuộc đua, nơi mọi người tranh giành từng giờ, từng phút. Trong khi mọi người xung quanh chú trọng tích luỹ kiến thức, người lười biếng chỉ tập trung vào thú vui cá nhân. Kết quả, họ trở thành những người thiếu kiến thức, không đáng tin cậy và sớm bị loại. Ngoài ra, lười biếng cũng ảnh hưởng tiêu cực đến nhân cách. Nó khiến con người trở nên lười biếng, thiếu động lực và thường ưu tiên cái tôi cá nhân hơn lợi ích của cộng đồng. Không dừng lại ở đó, với tâm lý “ngồi mát ăn bát vàng,” nhiều người lười biếng có thể trở nên độc hại cho xã hội.
Để đáp ứng nhu cầu tức thời của bản thân, họ có thể tự kiêng nhẫn đổi lấy tiền và tiền bạc nhưng thường phải trả giá bằng cả cuộc đời. Nếu xã hội có quá nhiều người như vậy, thì đất nước sẽ gặp khó khăn trong việc phát triển và duy trì an ninh xã hội. Ý thức về tác hại của sự lười biếng, chúng ta cần phải kiên quyết đấu tranh để loại bỏ nó.
Mỗi cá nhân cần phải tự kiểm soát chính mình, không tự bao biện quá mức, và tập trung vào việc học hỏi và nâng cao đạo đức cá nhân. “Trên con đường đến thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng.”
3. Nghị luận về bệnh lười biếng của giới trẻ điểm cao:
Từ xưa đến nay, câu “Cần cù bù thông minh” đã trở thành một phần của tư duy xã hội, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự cần cù và kiên nhẫn trong học tập và làm việc. Tuy nhiên, không thể phủ nhận sự hiện diện của sự lười biếng trong xã hội. Vậy làm thế nào chúng ta có thể giảm thiểu sự lười biếng này?
Để hiểu rõ hơn về sự lười biếng, trước hết, chúng ta cần xác định rằng nó là gì. Sự lười biếng không chỉ đơn giản là không làm việc, mà còn thể hiện sự kháng cự nội tâm, thiếu động lực và sẵn sàng để nhận mọi thứ theo mặc nhiên, kể cả những trách nhiệm và nhiệm vụ cần phải thực hiện.
Nguyên nhân chính của sự lười biếng thường xuất phát từ bản thân mỗi người. Một người có thể có hai phần bên trong, phần “con” và phần “người”. Nếu phần “con” chiếm ưu thế, người đó có thể dễ dàng dẫn đến việc chỉ thích thụ động, hưởng thụ, và tránh xa công việc. Thay vì làm việc, họ muốn thư giãn và tránh trách nhiệm. Ví dụ, ai muốn rời khỏi chiếc chăn ấm để học bài? Những người có quyết tâm sẽ kiểm soát được sự lười biếng và dấn thân vào việc học. Trong khi đó, những người lười biếng sẽ tiếp tục nằm dài, bất chấp hậu quả là bài kiểm tra thiếu điểm.
Nguyên nhân khác liên quan đến sự phát triển của xã hội và công nghệ. Sự phát triển của khoa học và công nghệ đã mang lại cho con người nhiều tiện ích, giảm bớt nhu cầu vận động và tư duy. Việc này dần khiến con người trở nên lười biếng, trì trệ và mất linh hoạt. Sự phụ thuộc vào máy móc và tiện ích có sẵn không phải lúc nào cũng là lựa chọn tốt. Máy móc và những giải pháp tiện lợi có thể giới hạn sự sáng tạo của con người. Ví dụ, việc cung cấp bài văn mẫu trên khắp mọi nơi có thể khiến nhiều người chỉ việc chép lại mà không suy nghĩ. Thay vì tự mình tìm lời giải cho bài tập toán, họ chọn cách sao chép từ nguồn có sẵn.
Sự phát triển của thiết bị công nghệ và Internet cũng góp phần làm cho lười biếng trở nên phổ biến hơn. Khi ngồi học hoặc làm việc, chúng ta thường dễ bị cuốn vào thế giới trực tuyến, mất đi sự tập trung vào công việc. Lướt Facebook, xem video hoặc chơi trò chơi trực tuyến trở nên hấp dẫn hơn học tập. Chúng ta thường tự dối lòng rằng “chỉ thư giãn một chút” và sau đó sẽ học. Tuy nhiên, thường xuyên “một chút” này trở thành cả buổi tối và kết quả là chúng ta hoàn toàn quên việc học. Tâm lý này nếu kéo dài có thể dẫn đến sự lười biếng trở thành thói quen và gây hậu quả cho sự phát triển của cá nhân và xã hội.
Vì vậy, để đối phó với sự lười biếng, mỗi người cần nhận thức về tác hại của nó. Họ cần xây dựng kế hoạch thời gian và tuân thủ nó một cách nghiêm ngặt. Chú trọng vào việc tự lựa chọn và tự nỗ lực để hoàn thành nhiệm vụ thay vì dựa vào những giải pháp có sẵn. Quan trọng nhất, họ cần có quyết tâm mạnh mẽ để đánh bại sự lười biếng và biến những ước mơ thành hiện thực.
Dù lười biếng có thể hiện diện sau những ngày làm việc hay học tập căng thẳng, nó không nên trở thành một thói quen. Mỗi cá nhân cần tự nhắc nhở bản thân về tác hại của sự lười biếng và quyết tâm vượt qua nó để phát triển bản thân và đạt được mục tiêu của cuộc đời.