Trả giá là vấn đề đã rất quen thuộc với chúng ta qua các giao dịch mua bán, kinh tế hiện nay. Tuy nhiên trong kinh tế thuật ngữ trả giá Low-ball lại rất ít người biết tới. Vì đó là thuật ngữ được nhắc tới đa số trong giới kinh doanh thường sử dụng. Lowball là gì? Hiểu về trả giá Low-ball và các lưu ý
Mục lục bài viết
1. Lowball là gì?
Lowball trong tiếng anh dịch ra đó là chỉ về lời đề nghị-bóng thấp đây là một thuật ngữ tiếng lóng cho một lời đề nghị đó là thấp hơn nhiều so giá chào bán của người bán hay có thể hoặc một trích đoạn mà là cố tình thấp hơn so với giá bán dự định để sạc. Để Lowball cũng có nghĩa là để cố tình đưa ra một ước tính sai cho một cái gì đó. Trên thực tế có thể thấy người mua tiềm năng làm cho lời đề nghị bóng thấp không thực sự mong đợi người bán chấp nhận để thay vào đó, nó có thể được sử dụng như một cách để bắt đầu hoặc đẩy về phía trước đàm phán. Như vậy trả giá lowball này có thể cung cấp cho người mua một lợi thế khi các cuộc đàm phán tiếp tục
Sự trả giá Low-ball được định nghĩa là một thuật ngữ tiếng lóng diễn tả lên hành động cụ thể đó là một sự trả giá thấp hơn đáng kể so với mức giá yêu cầu hoặc dự tính của người bán. Low-ball cũng có nghĩa là cố tình đưa ra một ước tính sai cho một cái gì đó. Theo đó thì người mua tiềm năng thực hiện việc trả giá Low-ball không thực sự mong đợi người bán sẽ chấp nhận. Thay vào đó, sự trả giá Low-ball có thể được sử dụng như một cách để bắt đầu hoặc thúc đẩy các cuộc đàm phán giữa các bên trong mối quan hệ kinh tế.
2. Hiểu về trả giá Low-ball:
Chúng ta thông qua khái niệm như trên có thể hiểu về trả giá Low-ball đơn giản nhất đó là nó thường được sử dụng như một chiến thuật để gây áp lực lên người bán có thể đang cần thanh lí tài sản nhanh chóng. Bên canhjd dó thì trả giá lowball khi đàm phán giá, người mua tiềm năng có thể bắt đầu đàm phán với mức trả giá Low-ball để đánh giá kì vọng của người bán về giá trị hợp lí của tài sản. Theo đó nó có thể cung cấp cho người mua một lợi thế khi cuộc đàm phán tiếp tục.
Thông thường như trên thị trường kinh tế hiện nay thì sự chào hàng Low-ball cũng được sử dụng như một chiến thuật bán hàng có chủ ý lừa đảo liên quan đến việc ban đầu báo giá một mức giá thấp và sau đó tuyên bố báo giá này là một sai sót và giá thực tế cao hơn. Theo đó có một số khách hàng có thể dừng việc mua hàng bởi chiến thuật này, họ coi đó là một thứ gì đó như mồi nhử, nhưng một số người khác có thể chấp nhận mức giá cao hơn vì họ đã quyết định mua hàng.
Ví dụ, Low-ball có thể là một chiến thuật hiệu quả khi mua nhà. Ví dụ, một người mua tiềm năng có thể cố tình đưa ra mức giá đề nghị dưới 20% mức giá yêu cầu như một cách để bắt đầu đàm phán và kết thúc với mức giá cuối cùng thấp hơn 6% so với giá yêu cầu.
Qua đó chúng ta có thể thấy khi trả giá là khi hai bên tham gia vào một giao dịch như mua hàng hóa và dịch vụ thương lượng giá cho đến khi cả hai bên có thể thỏa thuận với nhau về giá cả hợp lí và cũng có thể không được chấp nhận lời trả giá đó. Quá trình mặc cả liên quan đến việc hai bên đưa ra các đề nghị và phản biện liên tiếp cho nhau cho đến khi giá được thỏa thuận. Cá nhân cố gắng mua hàng hóa và dịch vụ đang cố gắng trả số tiền ít nhất có thể hoặc co thể cao hơn, trong khi mục tiêu chính của người bán là tối đa hóa giá bán. Trả giá cũng có thể được gọi là thương lượng hoặc đàm phán chính thức với bên bán hàng hóa.
Hành động trả giá đã có từ thời cổ đại và nó tiếp tục cho đến ngày nay. Trả giá hiện nay có thể thấy rất phổ biến trong các cuộc đàm phán bất động sản, mua xe và tại các chợ trời không chính thức. Nó hiếm khi được sử dụng trong các cơ sở bán lẻ như tại các siêu thị hoặc cửa hàng quần áo có thương hiệu.
Không phải tất cả các giao dịch đều có thể được trả giá. Những yếu tố như niềm tin tôn giáo và phong tục khu vực có thể quyết định liệu người bán có sẵn sàng trả giá hay không. Trên toàn cầu, việc trả giá với những mức độ chịu đựng khác nhau được chấp nhận. Ở châu Âu và Bắc Mỹ, trả giá thường được chấp nhận cho các mặt hàng giá trị lớn hơn như ô tô, trang sức và bất động sản – nhưng không phải cho các mặt hàng nhỏ hơn hàng ngày như lược hoặc một gallon sữa.
Bên cạnh đó thì ở các khu vực khác trên thế giới, trả giá cho các mặt hàng nhỏ hơn thường được chấp nhận và là một phần của văn hóa. Ở những khu vực này, trẻ em được dạy mặc cả từ nhỏ để đảm bảo rằng chúng có một thoả thuận tốt nhất khi thực hiện bất kì giao dịch mua hàng nào.
Việc chấp nhận trả giá cũng có thể được xác định theo vị trí. Trong các cửa hàng bách hóa và tạp hóa, trả giá thường bị cấm, nhưng tại những nơi như chợ trời không chính thức, chợ ngoài trời và các hội chợ, việc trả giá được chấp nhận và khuyến khích. Nhiều người coi mặc cả là một nghệ thuật và một kĩ năng thuyết phục hơn là một hoạt động kinh tế hợp lí. Các lí thuyết kinh tế khác nhau đã được đưa ra để giải thích về quá trình trả giá. Lí thuyết hành vi đề xuất rằng một số người nhất định có tính cách hoặc khuynh hướng khác nhau đối với các cuộc đàm phán thay vì chấp nhận mức giá mà chúng được đưa ra.
Lí thuyết trò chơi đưa ra các giải pháp để thương lượng các vấn đề như một phần của hành động chiến lược và có thể được hiểu là một phần của việc đạt đến Cân bằng Nash. Trả giá cũng được xem xét trong lí thuyết giá bán lẻ. Tuy nhiên, kinh tế học chính thống tân cổ điển cho rằng tất cả giá cả thị trường được xác định bởi cung và cầu và do đó sẽ không cần trả giá vì tất cả giá sẽ luôn phản ánh mức cân bằng.
3. Các ưu ý về trả giá Low- ball:
Lưu ý quan trọng về Low balling là một đề nghị hoạt động tốt nhất khi người mua có ưu thế, cho họ chỗ để thương lượng. Nếu người bán đã có lợi thế, chẳng hạn như thị trường nhà ở khan hiếm với ít nhà có sẵn, thì người mua cố gắng hạ thấp giá sẽ không có kết quả tốt.
Trên thực tế, người ta thường có xu hướng nhìn sang những hoạt động mua bán chung quanh mình để tìm kiếm sự hài lòng. Do vậy, nếu đối với trường hợp như chúng ta mua quả bưởi đó khi không có bất cứ thông tin nào để so sánh, chúng ta ta sẽ luôn có cảm giác mình bị mua đắt. Cuộc trả giá trong trường hợp này thường kéo dài và không mang lại sự thỏa mãn.
Điều này phần nào giải thích cho việc tại sao chúng ta thường ít thấy những lời than phiền từ phía doanh nghiệp như từ phía người nuôi trong cuộc tranh cãi này. So với người nông dân, nói chung doanh nghiệp có điều kiện tiếp cận thông tin nhanh chóng và dễ dàng hơn nên cảm nhận về mặt bằng giá tốt hơn.
Trả giá có thể hiểu là một phần của đàm phán. Trong trường hợp này đó là một sự tranh luận giữa người cần mua và người cần bán sản phẩm về giá cả của một món đồ hoặc dịch vụ cung cấp nào đó. Khi này cả hai bên – người mua và người bán sẽ cùng nhau đưa ra lập trường riêng của bản thân, tiếp sau đó là bảo vệ, nhường nhịn nhau và cuối cùng là đi đến thỏa thuận. Giữa người mua và người bán sẽ diễn ra giao dịch khi cả hai phía đều đồng ý.
Thông thường trên thực tế có thể thấy mọi người khi đi mua sắm tại các khu vực mua sắm ở bất kì đâu từ những khu chợ địa phương cho đến trung tâm thương mại. Những người có nhu cầu mua sản phẩm đều có tâm lý mặc cả bởi họ biết phần chung những người bán buôn thường hô giá cao hơn so với mặt hàng mà họ bán để thu về phần nhiều lợi nhuận. Biết được điều đó cho nên người tiêu dùng cũng muốn sở hữu món hàng với mức giá thấp hơn so với mức giá mà người bán hàng đưa ra. Nhiều khi trả giá không chỉ vì lợi ích kinh tế cá nhân của mỗi người mà còn trở thành một thú tiêu khiển của những người khi đi mua hàng hóa bởi họ cảm thấy sung sướng khi nghĩ rằng mình vừa mua được một món đồ với mức giá rẻ hơn so với một số người quen biết.