Thiên đàng là gì liệu sau khi chết ta có thể kên thiên đường được không?
Mục lục bài viết
1. Nỗi lo lắng về sau khi minh chết đi:
Đằng sau câu hỏi đó thường là nỗi sợ hãi. Như thể cái chết chưa đủ kinh hoàng nếu không tưởng tượng ra một trạng thái bất an hay sự lãng quên vô thức nào đó trong khi chúng ta chờ đợi và chờ đợi Chúa Giê-xu trở lại để đưa chúng ta về thiên đàng.
2. Thuật ngữ Thiên đàng và địa ngục:
Mặc dù các từ tiếng Anh “thiên đường” và “địa ngục” được sử dụng để mô tả những ý tưởng tương tự trong nhiều tôn giáo và nhiều triết học khác nhau, nhưng trong triết học tôn giáo, chúng thường đề cập đến các cõi tâm linh vĩnh cửu sau khi chết trong các truyền thống thần học Do Thái-Kitô giáo-Hồi giáo. Thiên đường là phần thưởng thiêng liêng vĩnh viễn, vĩnh cửu dành cho những người sống (trong cuộc sống trần gian của họ) ngay thẳng về mặt đạo đức, trong khi Địa ngục là hình phạt thiêng liêng vĩnh viễn, vĩnh viễn dành cho những người đã phạm tội vi phạm đạo đức (thường được gọi là “tội lỗi”) và vẫn không ăn năn. Trong thần học Công giáo, một cõi tâm linh thứ ba được thêm vào gọi là Luyện ngục, trong đó linh hồn của những người đã phạm một số vi phạm đạo đức (có lẽ là nhỏ) có thể được thanh tẩy tội lỗi trong một thời gian và sau đó được phép gia nhập thiên đàng. Người ta thường cho rằng một linh hồn với bất kỳ mức độ tội lỗi nào cũng không thể được tưởng thưởng bằng sự tồn tại trên thiên đàng, vì sự tồn tại này được cho là ngay trước sự hiện diện của Chúa. Người ta thường tin rằng bất kỳ linh hồn ăn năn nào cũng có thể được Chúa tha thứ hoàn toàn; do đó, bất kể vi phạm đạo đức nào, nếu một người ăn năn trước khi chết, cô ấy sẽ được đền đáp bằng cách được phép vào Thiên đường. Thiên đường và Địa ngục trong những truyền thống này là một phần của thần học triết học / thần học giúp giải quyết vấn đề về cái ác. Vô số vấn đề triết học phát sinh từ các học thuyết về Thiên đường và Địa ngục.
– Đầu tiên, có phải chỉ một đấng thiêng liêng mới trừng phạt vô hạn (tức là vĩnh viễn) một cá nhân vì một tội lỗi hữu hạn?
– Thứ hai, khi kết hợp với học thuyết của Thánh Paul về sự phục sinh của cơ thể, làm thế nào phần thưởng hoặc hình phạt được quy định cho cá nhân thực tế chứ không phải là một bản sao (xem mục về sự phục sinh liên quan đến vấn đề bản sao)?
– Thứ ba, liệu có thực sự chỉ dành cho một người (hầu hết sẽ tin) là một người “xấu xa” (ví dụ: Hitler, Ted Bundy) được lên Thiên đường chỉ đơn giản nếu họ chọn ăn năn ngay trước khi chết?
– Thứ tư, có phải chỉ để một đấng thiêng liêng trừng phạt vĩnh viễn một cá nhân vì tội lỗi mà anh ta đã phạm phải mà không biết (ví dụ, một Phật tử chưa bao giờ tin hoặc nghe nói đến Chúa Giê-su, điều bắt buộc trong Cơ đốc giáo)? Cùng với những vấn đề này, nhiều vấn đề khác liên quan đến Thiên đường và Địa ngục đã được thảo luận trong các tài liệu thần học và triết học.
3. Thuyết về cuộc sống thiên đường:
Chúa Giêsu thường nói về cuộc sống đi vào cõi vĩnh hằng. Anh ấy không chỉ có ý nói rằng những người thân yêu đã qua đời của chúng ta sẽ sống mãi trong ký ức của chúng ta. Anh ấy thực sự có nghĩa là họ sẽ sống mãi mãi. Hãy xem kỹ cuộc đối thoại này giữa Chúa Giê-su và Ma-thê, em gái của La-xa-rơ vừa mới qua đời. “’Anh con sẽ sống lại.’ Ma-thê đáp, ‘Tôi biết anh ấy sẽ sống lại trong ngày sau hết sống lại.’ Chúa Giê-xu nói với cô, ‘Ta là sự sống lại và sự sống. Ai tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết; và ai sống và tin vào tôi sẽ không bao giờ chết’” (Giăng 11:23-26). Ma-thê tin rằng anh trai cô sẽ sống lại vào ngày cuối cùng của sự tồn tại trên trái đất, mà Kinh thánh gọi là Ngày phán xét. Chúa Giê-su còn an ủi bà bằng cách chỉ ra rằng La-xa-rơ sẽ không phải đợi lâu như vậy để được hưởng niềm vui của cuộc sống vĩnh cửu. “Ai sống và tin vào tôi sẽ không bao giờ chết.” Linh hồn của chúng ta sẽ ở với Chúa Kitô ngay lập tức khi chúng ta chết. Theo nghĩa đó, chúng ta sẽ không bao giờ chết, mặc dù cơ thể của chúng ta vẫn ở đây cho đến Ngày phán xét.
Nhà truyền giáo của Đức Chúa Trời là Phao-lô thường xuyên gặp nguy hiểm vì sự xưng nhận dạn dĩ của ông về Chúa Giê-xu. Ông đã dành rất nhiều thời gian tại tòa án và trong tù. Anh thấy được an ủi khi biết rằng nếu anh phải chết vì tin Chúa Giê-xu thì đó cũng là một phước lành. “Tôi ao ước được ra đi để được ở với Đấng Christ, là điều tốt hơn cả” (Phi-líp 1:23). “Ra đi” và “ở với Chúa Kitô” là những sự kiện diễn ra đồng thời. Không có ám chỉ đến một khoảng thời gian dài ở giữa. Truyền đạo 12:7 cũng nói như vậy. “Và bụi đất trở về với đất mà nó sinh ra, và linh hồn (hay linh hồn) trở về với Chúa, Đấng đã ban cho nó.”
Lời tuyên bố rõ ràng nhất đến khi Chúa Giê-xu ở trên thập tự giá bên cạnh một người sắp chết khác. “Sau đó, anh ta (tội phạm) nói, ‘Chúa ơi, hãy nhớ đến tôi khi bạn vào vương quốc của mình. Chúa Giê-xu đáp, ‘Tôi bảo thật với anh, hôm nay anh sẽ ở với tôi trên thiên đàng’” (Lu-ca 23:43). Chúa Giê-su đánh dấu thời gian trên hành trình lên thiên đàng của linh hồn bằng từ “hôm nay”. Khi Chúa Giê-xu phó mạng sống của mình vào chính ngày đó, Ngài đã trả giá cho mọi tội lỗi và mở đường đến thiên đàng cho tất cả những ai đặt niềm tin vào Ngài. Khi sống lại từ cõi chết ba ngày sau, ông đã thực hiện được lời hứa mà ông vừa lập với người đàn ông đang hấp hối đó và với tất cả chúng ta. Chúa Giê-xu đã biến sự chết từ một sự rủa sả thành một phước lành—một phước lành bắt đầu từ giây phút chúng ta nhắm mắt lại lần cuối cùng
4. Sau khi bạn chết bạn có được lên thiên đường:
Có thể thấy thiên đường là một nơi con ngươi sau khi chết linh hồn của họ sẽ đến. Nó tượng trưng cho cuộc sống hạnh phúc ấm áp tươi sáng mà một linh hồn trong sạch tốt bụng không làm điều ác luôn hướng tâm đến cái thiện làm nhiều việc có ích cho xã hội cho nhân loại. Nói tóm lại là một linh hồn tốt thì bạn có thể hi vọng và tâm niệm rằng sau khi mình chết có thể bay lên thiên đàng hưởng cuộc sống an nhàn hạnh phúc. Nói chung con người ta luôn tâm niệm vậy để xua đuổi cái con cái tà ác hay chính là nỗi sợ hãi của mình trong khi con sống về cái chết sẽ là sự chấm hết thậm chí là còn đáng sợ hơn nếu chúng ta chết đi rồi liệu những tội lỗi hay tội nghiệp chúng ta làm khi còn sống x=sẽ phải trả giá bằng viếc linh hồn sẽ tan biến hay phải chịu sự tra tấn của địa ngục sẽ bị xét xử bởi giám ngục nơi địa phủ tối tăm nhiều ma quỷ vẩn vương. Vì vậy cho du bạn tâm niệm ra sao thì việc những người còn sống sau cái chết của bạn cũng sẽ có nỗi tiếc thương vô hạn và nhớ đến bạn và họ cũng tự an ủi ràng linh hồn của bạn sẽ được lên thiên đường một nơi thật xa và đang hạnh phúc cũng như dõi theo họ từ trên trời để phần nào nguôi ngoai nỗi nhớ khi mất một người thân hay người bạn.
Đây là tâm hồn hay suy nghĩ của quan niệm về tôn giáo bạn nói vậy chứ thật ra vẫn chưa có khoa học napf chứng minh ra là có thiên đường cả có thể khi còn sống ta được cả thế giới biết đến với trí tuệ siêu phàm hay sắc đẹp toàn diện hay giọng ca tuyệt vời. Thì khi chúng ta chết đi thân xác cũng chết đi hóa thành cát bụi trở về với đất mẹ và không có linh hồn nào ở đây cả nó chỉ là suy nghĩ trí óc của bạn khi bạn chết não cũng chết và linh hôn suy nghĩ của bạn không thể hoạt động và nó cũng chết. Vì vậy việc bạn tin vào có kiếp sau và hy vọng vào có thể lên thiên đường nơi chốn bình yên để an nghỉ là do đức tin của bạn mà thôi. Tuy nhiên không vì thế mà lo sợ hay sống hết mình sống một cuộc sống có ý nghĩa để khi bạn chết đi thì danh tiếng tên tuổi của bạn còn mãi .
5. Kết luận chung:
Tóm lại nếu theo quan niệm tôn giáo thì bạn tốt bạn lương thiện bạn sẽ được lên thiên đàng còn nếu bạn xấu xa chuyên làm điều ác hay có nhiều tội nghiệt cần trả thì bạn phải xuống địa ngục trả giá và lãnh trừng phạt của mình. Tuy nhiên theo phe lý trí tôi không cho rằng sẽ có thiên đàng địa ngục những không vì thế mà cuộc sống không theo thiện ác sống và làm theo pháp luật dù không có xuống địa ngục hay lên thiên đường thì ta vẫn có thể tin vào luật nhân quả