Kể một việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương hay nhất bao gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo củng cố kỹ năng kể chuyện được chứng kiến tham gia. Mời các bạn cùng tham khảo bài viết dưới đây của chúng minh nhé.
Mục lục bài viết
1. Kể một việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương hay nhất:
Nhà chúng tôi nằm sâu trong một con hẻm dài khoảng năm mét. Sáng chủ nhật hàng tuần, tất cả người dân trong ngõ đều thu xếp thời gian tham gia công việc dọn dẹp chung.
Vào lúc 7 giờ sáng Chủ nhật hàng tuần, ông tổ trưởng đánh lên một cỗ kẻng dài và một âm thanh quen thuộc đã đánh thức mọi người. Nghe tiếng kẻng, mỗi gia đình cử một đại diện tham gia dọn vệ sinh chung. Ba chục người đại diện cho ba chục gia đình tập trung trước cửa nhà ông tổ trưởng. Người dân ở đây rất đa dạng về lứa tuổi, có người già, người trẻ, phụ nữ và thậm chí cả trẻ em. Mỗi người cầm trên tay một công cụ lao động như cuốc, xẻng, dao, liềm hoặc chổi…
Sau khi nghe ông tổ trưởng phân công công việc, mọi người thành lập nhóm riêng và bắt đầu dọn dẹp. Một nhóm chăm sóc khu vườn chung bằng cách cắt cỏ và tỉa cây. Một nhóm khác tập trung vào công việc quét hẻm và thu gom rác. Nhóm còn lại mở lại cống để nước mưa có thể thoát dễ dàng mà không gây ngập úng. Trong khi làm việc, mọi người không chỉ cống hiến thời gian mà còn râm ran trò chuyện, tạo thêm không khí hòa nhã.
Chỉ trong vòng một giờ, mọi công việc đã hoàn thành. Ông tổ trưởng kiểm tra lại toàn bộ công việc rồi thông báo kết thúc buổi tổng vệ sinh. Mọi người đều rất vui vẻ, cảm thấy hài lòng vì đã hoàn thành công việc thiết thực. Chỉ bằng một giờ lao động tập thể, cả bà con tổ dân phố đã giúp cho con đường trong hẻm trở nên sạch sẽ, gọn gàng.
Công tác vệ sinh chung thực sự là một công việc có ý nghĩa. Nó không chỉ giúp cải thiện môi trường sống mà còn tạo ra cuộc sống trong sạch, văn minh cho mọi người. Tôi rất thích công việc này vì nó cho tôi cơ hội được đóng góp và tham gia tích cực. Hàng tuần tôi luôn mang theo chiếc chổi để tham gia vào công việc quét dọn này.
2. Kể một việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương hay chọn lọc:
Hôm nay thời tiết rất đẹp và may mắn là được nghỉ học. Tôi và Việt Hà quyết định đi dạo trong công viên để tận dụng không khí mát mẻ. Tình cờ chúng tôi gặp được bốn người học cùng lớp.
Họ là Phát, Hoàng, Độ và Dũng. Sau khi bàn tán một vòng quanh công viên, chúng tôi ngồi đối diện nhau trên hai dãy ghế dài, thư giãn và ngắm nhìn những chiếc xe chạy ngang qua. Chúng tôi chia sẻ, kể lại những câu chuyện vui đọc được trên các trang báo “Nhi Đồng”, “Khăn quàng đỏ”. Cuộc trò chuyện của chúng tôi tràn ngập niềm vui và nụ cười. Tuy nhiên, Đỗ đã phát triển một số ống tiêm ở chân. Cậu ấy đã nắm lấy một cây gậy, giơ lên và nói: “Có lẽ đây là ống tiêm của những người nghiện ma túy”. Tôi suy nghĩ một lát và sau đó đề nghị: “Chúng ta nên lấy cái cuốc ở nhà rồi quay lại đây để lấp lại các ống tiêm này. Việc này rất quan trọng để đảm bảo an toàn cho mọi người.” Mọi người đã đồng tình với ý kiến của tôi. Sáng hôm đó, chúng tôi đã tổ chức và tập hợp lại một bọc, ước tính số lượng ống tiêm, kim tiêm rồi bỏ vào thùng rác.
Dù làm công việc gì, mỗi người chúng ta đều cảm thấy hạnh phúc vì mình đã làm được một hành động tốt, góp phần bảo vệ môi trường.
3. Kể một việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương hay ấn tượng:
Hàng ngày, chúng tôi, những đứa trẻ đi học, đều phải đi qua cây cầu gỗ nhỏ bắc qua Ngòi Thia. Ngòi Thia tuy chỉ rộng khoảng 15 mét và sâu hơn 2 mét nhưng vào mùa mưa, nước trở nên dữ dội và đục ngầu. Vào tháng 9 năm 2000, một trận mưa lớn kèm theo lũ lụt xảy ra. Cây cầu gỗ gần như bị cuốn trôi toàn bộ sàn và lan can chỉ trong một đêm.
Sáng hôm sau, mưa đã tạnh nhưng Ngòi Thia vẫn đầy nước và chiếc cầu như mất hút. Hàng chục học sinh từ làng Hạ và xóm Chừ đứng đó, chứng kiến màn đổ nát của chiếc cầu. Chỉ sau hai tuần bước vào năm học mới, chúng tôi buộc phải trở về nhà.
Nhưng sau đó, ông Chính, một cựu cán bộ công binh đã nghỉ hưu, đồng thời là Chủ tịch Hội Cựu chiến binh xã Hồng Phong, đã nảy ra ý tưởng tái xây dựng chiếc cầu. Ông kêu gọi thanh niên và cán bộ hưu trí trong xã tham gia. Họ cố gắng tìm một số cây bạch đàn lớn trong vườn của ông và tập kết chúng dưới chân cầu. Những người thợ mộc tài năng ở làng Chùa cũng được ông Chính kêu gọi tới giúp xây dựng. Người dân tự nguyện góp tiền mua các vật liệu khác như dây sắt, dây thép, dây cáp. Với kinh nghiệm làm kỹ sư quân sự từ sau chiến tranh, ông Chính đảm nhận trách nhiệm quản lý toàn bộ quá trình kỹ thuật. Giáo viên trường tiểu học xã đảm bảo việc làm phục vụ đồ uống và bữa trưa cho những người tham gia dự án. Khi sắp kết thúc nửa đêm, cây cầu qua Ngòi Thia đã hoàn thành. Lúc đó tôi mới chỉ là học sinh lớp một.
Kể từ đó, cây cầu đã trải qua 5 năm mưa gió và vượt qua 3 trận lũ lớn. Xe kéo của người nông dân vẫn qua lại thông thường. Uỷ ban xã đã trả cho ông Chính một khoản tiền 5 triệu đồng, gọi là tiền mua cây bạch đàn nhưng ông Chính từ chối và cho rằng cây cầu này chứa đựng tình thương và lòng hiếu thảo.
Từ năm đó đến nay, cây cầu bắc qua Ngòi Thia nối làng Hà, xóm Chùa với làng Thượng, làng Trung quê tôi được người dân trìu mến gọi là cầu Ông Chính.
4. Kể một việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương hay nhất, đạt điểm cao:
Từ khi còn nhỏ, gia đình và ông bà luôn khơi dậy trong tôi ý thức trách nhiệm với quê hương thân yêu. Vì vậy, tôi luôn cố gắng để xứng đáng là người con của mảnh đất này. Mùa hè vừa qua, tại vùng quê, một phong trào vô cùng đáng yêu đã được tổ chức mang tên “Vì Màu Xanh Quê Hương”. Tôi và các bạn đã nỗ lực tham gia phong trào này, bất chấp công việc nhỏ bé nhưng ý nghĩa đối với quê hương.
Chúng tôi chia thành các nhóm nhỏ, mỗi nhóm có một nhiệm vụ nhất định trong phong trào. Đầu tiên, chúng tôi dọn dẹp, thu gom rác thải để chuẩn bị trồng cây, hoa. Khi dọn dẹp, chúng tôi bắt đầu mang cây, hoa đến các khu vực quanh làng, nhằm tạo không gian trong lành, sạch sẽ.
Hàng trăm học sinh đều háo hức. Trước khi trồng, chúng tôi đã cần phải làm cỏ và dọn dẹp các vùng trống để tạo điều kiện cho cây phát triển. Sau đó chúng tôi bắt đầu trồng cây và hoa. Dưới cái nắng tháng Bảy oi ả, ai cũng ướt đẫm mồ hôi, mệt mỏi nhưng niềm đam mê vẫn cháy bỏng trong lòng mỗi người. Chúng tôi thậm chí còn đùa giỡn với nhau bằng những câu hỏi như: “Sau khi hoàn thành, làng quê của chúng ta sẽ trở thành công viên phải không?”
Nghe vậy, mọi người đều bật cười, cảm giác mệt mỏi dường như tan biến. Mọi người vẫn tràn đầy nhiệt huyết và quyết tâm làm đẹp quê hương. Đất trống nhanh chóng trở nên xanh tươi. Những giọt nước mưa đã tưới, làm cây cỏ phát triển nhanh hơn. Khi mặt trời lặn và ngày làm việc kết thúc, mọi công việc đã hoàn thành.
Sau đó, mọi người được phân công chăm sóc cây cối, hoa lá gần nhà. Tôi còn được giao nhiệm vụ chăm sóc bồn hoa trước nhà. Rất may sau khi trồng cây và hoa xong thì trời bắt đầu mưa. Mưa giúp cây nảy mầm và phát triển nhanh hơn. Hàng ngày, dù nắng hay mưa, tôi luôn chú ý và chăm sóc những bông hoa của mình. Để ngăn lũ gà chơi đùa, tôi còn làm hàng rào chắc chắn xung quanh luống hoa.
Và dần dần, nụ hoa đã nở rộ. Sáng sớm, khi sương còn đọng trên lá, hoa bắt đầu hé nở và tỏa sáng. Quê hương tôi bây giờ tràn ngập màu xanh và rực rỡ. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì mình đã góp một phần nhỏ bé làm đẹp cho quê hương.