Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến chọn lọc hay nhất được tổng hợp dưới đây với các bài văn mẫu hay cho các em tham khảo, có thêm nhiều ý tưởng xây dựng bài viết hay, hoàn chỉnh. Sau đây mời các em tham khảo chi tiết.
Mục lục bài viết
1. Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến chọn lọc hay nhất:
Ở làng tôi, ai cũng biết đến bà Tâm là một phụ nữ trung niên năng động, là chủ tịch Hội Phụ nữ xã.
Bà Tâm có thân hình thon thả, luôn tươi cười và sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Dù ai gặp khó khăn gì cô cũng luôn nhiệt tình, hỗ trợ. Ở vùng tôi có bà Thoa, một người phụ nữ già yếu sống một mình, vì tuổi già sức yếu nên bà Thoa thường đi lại khá chậm chạp. Hàng ngày, bà Tâm đến nhà bà Thoa dọn dẹp, ngăn nắp, giúp bà có môi trường sống trong lành, yên bình trước khi ra ngoài làm việc.
Mỗi lần đến thăm bà Thoa, bà thường kể về những việc làm làm đáng kinh ngạc của bà Tâm. Bà Thoa thường thức khuya và ốm đau, mắt cận thị khiến bà không thể kiếm tiền. Hàng tháng, bà sống dựa vào tiền hỗ trợ các hộ nghèo nhưng may mắn là có bà Tâm luôn sẵn sàng đến giúp đỡ. Bà Tâm mang rau sạch cho bà, thậm chí một chiếc bánh, một miếng thịt, thậm chí còn có cả một con gà mái để bà nuôi đẻ trứng. Bà Thoa thường nói rằng mình không biết làm thế nào để cảm ơn bà Tâm, rồi kể về kỷ niệm xưa của bà Tâm và chia sẻ với tôi về món quà của bà Tâm. Giọng điệu hào hứng của bà Thoa khi kể câu chuyện khiến tôi khâm phục bà Tâm, một người phụ nữ có tấm lòng ấm áp và sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Tôi tự hứa với lòng sẽ cố gắng trở thành người tốt như bà Tâm, xứng đáng với niềm hy vọng của cha mẹ, cũng như làm hài lòng bà Thoa.
2. Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến chọn lọc ấn tượng:
Vào một buổi chiều thứ bảy, tôi đến nhà bà ngoại để thư giãn. Khi đến gần đồn cảnh sát, một sự kiện xảy ra đã thu hút sự chú ý của tôi. Trước cửa đồn, một người phụ nữ đang khóc và nói chuyện với một cảnh sát trẻ. Người phụ nữ này khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị và mang theo một gói hàng. Cảnh sát trẻ chỉ hơn hai mươi năm tuổi. Người đàn bà vẫn khóc lóc van xin:
“Chú ơi! Chú hãy cứu giúp tôi. Tôi biết làm sao đây!”
Viên cảnh sát trẻ bình tĩnh nói với người phụ nữ:
“Xin hãy cho chúng tôi biết chi tiết vụ việc. Chúng tôi sẽ giúp đỡ chị.”
Người phụ nữ đáp:
“Tôi đưa con đi chợ mua quần áo, sách vở chuẩn bị cho năm học mới. Khi trả tiền rồi quay lại, tôi không thấy con đâu cả. Tôi tìm quanh khu mua sắm nhiều lần nhưng vẫn không thấy. Tôi lo quá không biết phải làm gì. Vì vậy, tôi đến đây. Chú ơi! Hãy giúp tôi!”
Cảnh sát trẻ hỏi:
“Con cháu của chị là nam hay nữ? Cháu bé nhiêu tuổi rồi? Con mặc quần áo như thế nào?”
Người phụ nữ kể chi tiết cho viên cảnh sát trẻ. Cảnh sát ghi chép mọi thông tin.
Lúc đó, tôi nhìn thấy chị Lân, nữ hàng xóm gần nhà, đang dẫn một cậu bé khoảng 5 tuổi đến cổng đồn công an. Em bé này đang khóc và đổ mồ hôi. Chị Lan dùng mảnh giấy lau mồ hôi cho đứa bé và dặn dò nói với nó một vài điều. Khi nhìn thấy đứa con của mình, người phụ nữ vui mừng:
“Ồ! Đây là con tôi! Chú cảnh sát ơi! Con đây rồi!”
Người phụ nữ ôm chặt lấy mình. Có lẽ vì quá vui mừng nên một lúc sau người phụ nữ mới nhận ra và bắt đầu cảm ơn chị Lan:
“Cô cảm ơn con nhiều lắm! Nếu không có con, cô không biết phải làm gì nữa! Cô cảm ơn!”
Chị Lan cười nhẹ và nói:
“Dạ, không có gì đâu cô ạ! Lúc nãy, con đi ngang qua nhà bạn. Trên đường đi, con thấy em đang ngồi dưới gốc cây và khóc. Con hỏi em nhưng em không nhớ số nhà nên không thể đưa em về được. Bởi vậy, con quyết định đưa em đến đây để nhờ các chú cảnh sát hỗ trợ tìm mẹ.”
Người phụ nữ nói tiếp:
“Con ngoan quá! Con tên gì? Con học lớp mấy? Con mặc quần áo như thế nào? Cô muốn mua tặng con 1 bộ đồ”
Chị Lan chỉ cười và rồi xin phép rời đi.
Mọi người đều nhìn Lan với ánh mắt ngưỡng mộ. Về phần tôi, tôi thấy rất mến và quý chị Lan. Chị Lan không chỉ giúp đỡ người thân, bà con trong xóm mà luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người.
3. Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến chọn lọc hay nhất gianh cho học sinh giỏi:
Trong xóm chúng tôi, không ai không biết đến bà Nam, một bà mù sống một mình trong căn nhà nhỏ gần cuối ngõ.
Bà lão đã già, gầy gò, di chuyển chậm chạp vì bị teo cơ và mắt không còn nhìn được nữa. Theo lời kể của những người lớn trong ngõ, bà mất thị lực ở cả hai mắt khi còn nhỏ do một cơn sốc thuốc. Hiện tại, bà vẫn sống trong căn nhà rộng rãi do bố mẹ để lại, không còn chồng con, không tài sản. Thu nhập của bà từ công việc chẻ tre và đũa tre được người dì thuê làm tại hội người mù.
Hiểu hoàn cảnh khó khăn của bà Nam, một hôm, Liên và Hà mời tôi đến giúp đỡ bà cụ. Ngôi nhà của bà tuy nhỏ nhưng luôn được giữ sạch sẽ vì tính cẩn thận của bà chủ. Chắc chắn, mỗi buổi sáng, bà cụ luôn dành thời gian để quét sàn trước khi bắt đầu ngày làm việc và ăn uống. Liên nói với chúng tôi:
” Chiều thứ ba, chiều thứ sáu và sáng chủ nhật chúng tôi rảnh rỗi. Chúng tôi sẽ đến giúp bà cụ quét cửa, rửa bát, sắp xếp. Việc này sẽ giúp bà cụ không phải mất công lấy nước từ nhà bên kia, và mỗi lần đến thăm và làm việc nhà cùng bà, chúng tôi sẽ xách nước vào đầy các xô nước. Chúng tôi còn thấy mảnh đất trống sau nhà, nên chúng ta đã dọn dẹp sạch sẽ và trồng vài dây khoai lang.”
Mỗi lần đến thăm, bà cụ đều rất vui vẻ. Bà ngừng công việc và mỉm cười:
“Các cháu thật là ngoan và tốt bụng quá. Bà không biết phải cảm ơn thế nào nữa. Để bà kể một câu chuyện cổ tích cho các cháu nghe nhé!”
Chúng tôi đều thích thú vỗ tay vui vẻ. Trong lúc nhặt rau, đun bếp, chúng tôi được nghe bà kể chuyện. Giọng điệu của bà chậm rãi, đôi mắt nhìn vào khoảng không trước mặt, tuy không tìm thấy gì nhưng có lẽ bà đang tưởng tượng về một thế giới cổ tích với các nàng tiên và chư Phật luôn sẵn sàng giúp đỡ những người hiền lành và tốt bụng. Lúc đó, niềm hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt bà cụ.
4. Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến ngắn gọn đủ ý:
Trong cuộc sống, ai cũng mong muốn trở thành người hoàn hảo, tuy nhiên, nếu không may mắn đạt được điều đó thì chúng ta nên bắt đầu từ việc trở thành người tốt. Nhưng bạn có hiểu điều gì khiến một người tốt chưa? Theo tôi, người tốt là người có trái tim ấm áp, yêu thương, là người biết rõ vị trí của mình trong cộng đồng và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Những việc tốt luôn giúp chúng ta trở nên tốt hơn mỗi ngày nên chúng ta hãy cố gắng thực hiện chúng mỗi ngày.
Tuần trước tôi cùng hàng xóm tụ tập đến thăm cụ Tâm, một cụ già sống một mình trong làng. Chúng tôi được hỗ trợ bởi những người trẻ tuổi từ Đoàn xã. Sau khi chia sẻ những món quà từ cộng đồng, chúng tôi cùng nhau giúp dọn dẹp nhà cửa, quét rác, dọn vườn. Chúng tôi còn nấu cơm và thức ăn cho cụ, để có thể trò chuyện và giúp cụ cảm thấy thoải mái hơn khi ở một minh.
Cụ Tâm từng có một người chồng và hai người con trai nhưng đều chết trong chiến tranh. Đây là một mất mát và nỗi đau lớn đối với cụ. Vì vậy, chúng tôi hiểu và thấu hiểu tình cảm của cụ, nhất là khi chúng tôi nghe cụ Tâm chia sẻ rằng cụ vẫn dùng số tiền ít ỏi của mình để giúp đỡ những trẻ em có hoàn cảnh khó khăn.
Ăn xong chúng tiễn cụ về nhà với tâm trạng nặng trĩu. Tôi hứa sẽ đến thăm và động viên, hỗ trợ cụ Tâm nhiều hơn nữa.