Chi tiêu tiêu dùng cá nhân là chi tiêu hộ gia đình được xác định giá trị cụ thể cho từng thành viên. Thành phần của Chi tiêu tiêu dùng cá nhân?
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân là các giá trị được tính cho từng cá nhân cụ thể. Các chi tiêu được xác định thông qua các hoạt động được họ bỏ tiền vào. Mục đích là để phục vụ cho những nhu cầu cá nhân. Giá trị chi tiêu này không đồng nhất với các chi phí một người sử dụng. Bởi con người có thể đầu tư cho kinh doanh, cho học tập,…
Mục lục bài viết
1. Chi tiêu tiêu dùng cá nhân là gì?
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân trong tiếng Anh là Personal Consumption Expenditures – PCE.
Khái niệm.
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) là chi tiêu hộ gia đình được xác định giá trị cụ thể cho từng thành viên. Chỉ số này giúp đo lường một cách toàn diện về mức độ chỉ tiêu của từng người tiêu dùng. Từ đó phản ánh mức độ nhu cầu cũng như các nhu cầu được thực hiện của từng người. Bao gồm chi phí hàng hóa lâu bền, hàng tiêu dùng và dịch vụ. Hoạt động chi tiêu được thực hiện trong một khoảng thời gian cụ thể.
Ngoài ra, chỉ số PCE được thiết lập nhằm so sánh giữa hoạt động chi tiêu dùng của các khoảng thời gian. Từ đó đưa ra thống kê, đánh giá đối với các nhu cầu đã được đáp ứng. Việc chi tiêu này phản ánh mức độ thu nhập của cá nhân.
Các chi tiêu có mối quan hệ mật thiết với thu nhập cá nhân. Thông thường, thu nhập sẽ phát sinh khi thực hiện hoạt động lao động. Để dễ dàng xác định thu nhập và tổng kết chi tiêu dùng, khoảng thời gian thường được xác định là một tháng.
Tiêu dùng cá nhân phản ánh toàn diện về GDP. Với GDP là tổng sản phẩm quốc nội. Số liệu này được xem như là một chỉ báo cho xu hướng kinh tế. Khi chi tiêu được đẩy mạnh, các hàng hóa, dịch vụ được sử dụng nhiều hơn. Các nhu cầu được đẩy mạnh kéo theo các giá trị GDP tăng. Từ đó mà thúc đẩy kinh tế và thị trường phát triển.
Tại Mỹ, ba chỉ số sẽ được công bố hàng tháng trong báo cáo thu nhập và chi tiêu cá nhân của Cục Phân tích Kinh tế (BEA) là mức thu nhập cá nhân, chi tiêu tiêu dùng cá nhân và chỉ số giá PCE. Với:
– Thu nhập cá nhân cho thấy số tiền mà người tiêu dùng đang kiếm được. Thu nhập thường được tạo ra do lao động. Ứng với một khoảng thời gian nhất định, tất cả các giá trị môt người tạo ra đều được tính vào thu nhập của họ. Một người có thể có một nguồn thu nhập chính thức và cố định bên cạnh các nguồn thu nhập khác.
– Chi tiêu tiêu dùng cá nhân phản ánh thước đo chi tiêu hay số tiền mà người tiêu dùng đang chi tiêu trong nền kinh tế. Ứng với khoảng thời gian nhất định. Thu nhập họ kiếm được có tác động lớn đến các hoạt động chi tiêu dùng. Nếu một người có thu nhập càng cao, họ sẽ có khả năng đáp ứng cho nhiều nhu cầu khác nhau. Như vậy, họ có thể lựa chọn chi tiêu nhiều hơn cho bản thân. Nhờ đó mà ngoài các nhu cầu cơ bản, con người cũng có thể sử dụng các dịch vụ cho mục đích khác.
-Số liệu PCE hay hệ số PCE. Thường được công bố dưới dạng phần trăm thay đổi so với tháng trước. Nó phản ánh các thay đổi trong nhu cầu chi tiêu dùng cá nhân. Nếu trong tháng 10, một người có chỉ số chi tiêu dùng chỉ bằng 80% so với tháng 9. Có thể thấy các giá trị được chi nhỏ hơn. Một số nhu cầu đã được lược bỏ hoặc được lựa chọn với sản phẩm, dịch vụ giá cả hợp lý hơn.
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân là một chỉ báo cho xu hướng kinh tế.
– PCE là số liệu phản ánh mức độ đáp ứng nhu cầu của bản thân người tiêu dùng. Hệ số PCE tích cực có nghĩa rằng người tiêu dùng đang chịu chi tiền để mua hàng hoá và dịch vụ. Các nhu cầu từ thiết yếu cho đến nhu cầu tinh thần cũng được đáp ứng. Từ đó mà thúc đẩy đa dạng sản phẩm hàng hóa trên thị trường. Sức mua tăng tác động lên nền kinh tế và gia tăng sản lượng sản xuất.
– Mặt khác, Chi tiêu cá nhân thấp liên tục có thể dẫn đến giảm mức sản lượng và kinh tế bị suy thoái. Nó phản ánh các nhu cầu của con người đang đáp ứng ở mức thấp. Các giá trị đang sở hữu không đủ cho chi tiêu tiêu dùng cá nhân. Do thu nhập thấp hoặc vì các mục đích chi tiêu khác mà con người phải tiết kiệm.
Các nhà kinh tế theo dõi sự gia tăng của Chi tiêu cá nhân trong mối quan hệ với thu nhập và tiết kiệm. Đây là các đại lượng phản ánh cho tích trữ và tiêu dùng. Với khoản thu nhập cố định, người tiêu dùng cần xác định dùng bao nhiêu phần trăm đáp ứng tiêu dùng cá nhân. Hoặc bao nhiêu phần tiết kiệm cho các dự định tương lai. Việc theo dõi này nhằm xác định người tiêu dùng có đang chi tiêu vượt quá khả năng kinh tế của họ hay không. Hoặc các chi tiêu ảnh hưởng như thế nào đối với phát triển kinh tế. Hay mức thu nhập hiện tại tác động như thế nào. Các ảnh hưởng có thể đến mức độ vay mượn và tiêu dùng trong tương lai.
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân được sử dụng để xác định chỉ số giá PCE.
Đối với các cá nhân, các giá trị chi tiêu dùng sẽ phản ánh cho các nhu cầu được đáp ứng trong khoảng thời gian nhất định. Giữa các tháng tiêu dùng, chỉ số PCE cho biết các nhu cầu này có thay đổi hay biến động gì và biến động như thế nào. Với các tháng tiêu dùng sau được thể hiện với chỉ số PCE cao hơn. Chứng tỏ con người có thể đã được đáp ứng nhiều nhu cầu cá nhân hơn. Hoặc các giá cả hàng hóa, dịch vụ trên thị trường đã tăng. Khi mà vẫn thực hiện những nhu cầu đó, cá nhân phải bỏ ra chi phí cao hơn.
Chỉ số giá PCE tương tự với chỉ số giá tiêu dùng. Khi các nhu cầu tiêu dùng được phản ánh thông qua các giá trị tiền bỏ ra. Giữa các tháng khác nhau có sự thay đổi của chỉ số PCE. Như vậy, với nguồn thu nhập hiện tại, con người có khả năng như thế nào đối với việc đáp ứng nhu cầu tiêu dùng. Khi đó, PCE còn phản ánh đo lường sự thay đổi giá cả trong hàng hóa và dịch vụ tiêu dùng.
Chi tiêu cũng có tác động trực tiếp đến lạm phát.
Lạm phát diễn ra khi các giá cả hàng hóa trên thị trường đồng loạt tăng giá. Đồng tiền trở lên mất giá trị hơn trước. Khi mà trước kia, con người đều sở hữu lượng tiền nhất định. Lạm phát diễn ra khiến nhu cầu sở hữu hàng hóa cần nhiều tiền hơn để thực hiện giao dịch. Khi tiền nhiều hơn, giá hàng hóa cao hơn là lúc lạm phát diễn ra. Và giá cả tăng một cách đồng loạt.
Số liệu này đặc biệt có giá trị cho việc dự báo lạm phát. Nếu các chỉ số PCE phản ánh cho các cá nhân đều có tăng lên qua các tháng khác nhau. Trong khi các nhu cầu của họ vẫn được thực hiện như các tháng trước đó. Chứng tỏ giá cả của hàng hóa không còn được giữ ở giá trị cũ. Nếu số liệu vượt quá mức cao trong tiêu dùng và sản xuất thì có thể dẫn đến sự gia tăng tổng thể về giá cả.
Chỉ số giá PCE là thước đo chỉ số lạm phát chính thường được Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) sử dụng khi đưa ra các chính sách tiền tệ.
2. Thành phần của Chi tiêu tiêu dùng cá nhân:
Gồm có tất cả các loại chi tiêu tiêu dùng, trừ thực phẩm và năng lượng. Giống như phần lớn các thông số kinh tế khác, chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) chia tiêu dùng thành cho hàng hóa và dịch vụ. Mỗi tháng BEA báo cáo tổng giá trị chi tiêu tiêu dùng cá nhân và các giá trị chia nhỏ theo hàng hóa. Bao gồm hàng hóa tiêu dùng bền, hàng hóa tiêu dùng không bền và dịch vụ.
Chi tiêu dùng cá nhân cho hàng hóa.
Đây là các chi tiêu dùng cá nhân phổ biến nhất trong các nhu cầu con người hướng tới. Trong đó, phần lớn các nhu cầu thiết yếu của con người gắn với sản phẩm hàng hóa. Trong đó có:
– Hàng hóa tiêu dùng bền. Là các mặt hàng tồn tại trong hộ gia đình hơn 3 năm và thường có giá trị cao hơn. Các hàng hóa này sử dụng cho mục đích cá nhân và cả gia đình. Thường là vật không tiêu hao với vai trò quan trọng. Ví dụ xe hơi, tivi, tủ lạnh, đồ nội thất và các mặt hàng tương tự khác.
– Hàng hóa tiêu dùng không bền. Được coi là hàng hóa tạm thời, được dùng cho những nhu cầu không thường xuyên của con người. Hoặc những nhu cầu thiết yếu nhưng tính chất của hàng hóa chỉ đảm bảo chất lượng với khoảng thời gian ngắn. Tuổi thọ của chúng thường dưới ba năm. Những mặt hàng này thường ít tốn kém hơn như đồ trang điểm, xăng dầu và quần áo,…
Chi tiêu dùng cá nhân cho dịch vụ.
Các dịch vụ được cá nhân lựa chọn thường phản ánh các nhu cầu cao hơn trong phát triển đời sống. Cũng là nhu cầu đa dạng hơn. Khi thu nhập ở mức thấp, con người chỉ có thể thực hiện các nhu cầu thực sự cần thiết. Họ phải lựa chọn giữa các nhu cầu mong muốn với số tiền họ sẵn sàng bỏ ra. Tuy nhiên khi chất lượng đời sống được cải thiện, các dịch vụ được sử dụng rộng rãi. Dịch vụ này có thể đáp ứng các đòi hỏi đa dạng của con người. Như:
– Dịch vụ được chăm sóc và đưa đến những thỏa mái về mặt tinh thần. Như các dịch vụ trong trải nghiệm du lịch, vui chơi giải trí.
– Dịch vụ trong thẩm mỹ, làm đẹp. Đáp ứng cả những nhu cầu tinh thần và đem đến vẻ đẹp bên ngoài.
Như vậy, các nhu cầu chi tiêu dùng của cá nhân rất đa dạng với các hình thức và mặt hàng khác nhau. Các thành phần đa dạng trên thị trường là yếu tố giúp hoạt động chi tiêu dùng có nhiều sự lựa chọn đa dạng hơn.