Cảm nhận của tôi về bài thơ Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử là rất tuyệt vời. Bài thơ này đã mang đến cho tôi rất nhiều cảm xúc và suy nghĩ về cuộc sống, về tình yêu, về sự tàn nhẫn của thời gian và về những giá trị đích thực trong cuộc sống.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nhận Mùa xuân chín đầy đủ nhất:
1.1. Mở bài:
Bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử là một trong những tác phẩm văn học nổi tiếng và được người đọc yêu thích. Bài thơ này tả lại vẻ đẹp của mùa xuân với sắc hoa đua nở khắp nơi, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và đầy màu sắc. Ngoài ra, tác giả còn đưa vào bài thơ những tư tưởng sâu sắc về cuộc sống, về sự trưởng thành và về tình yêu. Những ý tưởng này vừa giúp cho bài thơ trở nên phong phú và sâu sắc hơn, vừa giúp cho người đọc cảm nhận được sự giàu có và đa dạng của cuộc sống.
1.2. Thân bài:
Những dấu hiệu báo hiệu mùa xuân đến:
– Làn nắng rực rỡ, ấm áp
– Mùi hương của hoa xuân, mưa xuân và đất ẩm
– Mái nhà tranh bên giàn thiên lý, nơi tràn ngập niềm vui của người dân
> Thanh tĩnh, bình dị, duyên dáng và đằm thắm yêu thương. Những giá trị tinh thần này được trân trọng và tỏa sáng trong mùa xuân. Đây cũng là thời điểm để mỗi người dành thời gian để suy ngẫm, đánh giá lại những gì đã làm được và còn chưa làm được trong năm qua.
Cảnh vật thôn quê đẹp lung linh trong mùa xuân:
Làn mưa xuân tưới thêm sức sống cho cây cối, cho đồng ruộng. Mọi thứ xung quanh trở nên sống động và tươi tắn hơn. Sự phục hồi của thiên nhiên cũng là một dấu hiệu rõ ràng cho thấy rằng mùa xuân đã đến.
Cỏ cây xanh tươi mơn mởn, như một món quà của thiên nhiên gửi đến. Cảnh sắc này càng khiến cho người ta cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi của mùa xuân.
Niềm vui của con người khi xuân đến không giống bất cứ mùa nào khác. Không chỉ là niềm hạnh phúc của lứa đôi trong ngày cưới, mà còn là niềm vui của mọi người khi hòa mình vào không khí xuân tươi vui. Cảm giác này sẽ khiến cho người ta cảm thấy hạnh phúc và đầy năng lượng để đón những thử thách trong cuộc sống.
Tiếng thơ ngây sao khiến lòng người bâng khuâng, xao xuyến như hoà trong những giá trị tốt đẹp của mùa xuân. Những bài thơ về mùa xuân không chỉ đem lại sự cảm nhận đẹp về thiên nhiên mà còn chứa đựng những giá trị tinh thần về tình yêu, sự đoàn kết và hy vọng trong cuộc sống.
=> Xuân mang vị “chín” của lòng người, của đời người. Với nhiều giá trị văn hóa tinh thần, mùa xuân được coi là thời điểm đẹp nhất trong năm. Đó là cơ hội để mỗi người đón nhận những điều mới mẻ, bắt đầu một kế hoạch mới và đặt ra những mục tiêu hợp lý cho cuộc sống.
1.3. Kết bài:
Hàn Mạc Tử, một trong những thi nhân vĩ đại của nền văn học cổ điển Trung Quốc, đã sáng tác một tác phẩm bất hủ mang tên “Mùa xuân chín”. Trong tác phẩm này, ông đã sử dụng ngôn ngữ kết tinh và tấm lòng hồn hậu của mình để tạo ra một bức tranh về một mùa xuân đầy tràn sức sống, tràn đầy những hoạt động sôi nổi và rực rỡ. Bằng cách sử dụng các từ ngữ tinh tế và hình ảnh sắc nét, Hàn Mạc Tử đã miêu tả rất chi tiết về cảnh vật, những con người và cuộc sống trong một ngày xuân đẹp trời. Tác phẩm này không chỉ đơn thuần là một bài thơ, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy cảm hứng và sức sống.
2. Cảm nhận bài Mùa xuân chín hay nhất:
Mùa xuân là khoảnh khắc rạo rực nhất của cuộc đời và cuộc sống. Nó được thổi vào các hồn thơ, truyền động lực cho sự sống. Nếu thiếu mùa xuân và những câu thơ về mùa xuân, cuộc sống sẽ cảm thấy thiếu sót và buồn tẻ. Hàn Mặc Tử đã viết bài thơ “Mùa xuân chín” với những cảm xúc đầy tràn đầy và sôi nổi.
Mùa xuân có nhiều vẻ khác nhau, từ “mùa xuân nho nhỏ” đến “mùa xuân xanh”. Và “Mùa xuân chín” là một trong những cách diễn đạt mới mẻ, sôi nổi và đầy sức sống nhất. Nó giống như cái mới, cái lãng mạn và khao khát trong tâm hồn của Hàn Mặc Tử.
Mỗi dòng thơ đều phảng phất hơi xuân, đều thấm đượm cái đẹp của tâm hồn thi sĩ. Mùa xuân bắt đầu từ những tia nắng mới lạ, đánh thức mọi người khỏi giấc ngủ đông, và tràn đầy hy vọng cho những điều tốt đẹp sắp đến.
“Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lí bóng xuân sang”.
Đúng như sự mô tả, những tia nắng xuân mang lại cho chúng ta cảm giác dịu dàng và ấm áp. Nắng không còn là những tia nắng hay hạt nắng, mà là những “làn nắng” mỏng manh, mềm mại và tràn đầy không gian. Những “làn nắng” ấy lại “ửng lên” trong “khói mơ tan”, tạo nên một khung cảnh nhẹ nhàng, đẹp dân dã nhưng cũng huyền diệu. Sương khói quyện với nắng, tạo thành một cảnh tượng đầy tinh tế và gợi cảm, giữa không gian yên bình và dịu êm. Những ngòi bút thi sĩ luôn hướng đến một vần thơ truyền thống, cổ điển, với cảnh vật có hồn, có tình cảm.
Với bức tranh “Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng”, những câu thơ đã tạo ra một cảm xúc ấm áp, cảnh vật tuy đơn giản nhưng lại cân xứng hài hòa và đầy thơ mộng. Vài nét chấm phá đơn sơ nhưng tinh tế gợi cảm, dung dị mà đáng yêu. Chỉ có “đôi mái nhà tranh” hiện lên trong “làn nắng ửng”, nhưng vẫn gợi lên một sức sống đang lay động, dân dã bình yên rất thân thuộc với mọi người. Nắng như đang rắc lên “đôi mái nhà tranh” chút sắc xuân và hương xuân. “Sột soạt gió trêu tà áo biếc” là những tiếng gió “trêu” tà áo và cái gam màu “biếc” của lá cây, tạo nên một cảm giác tình xuân thật sự thơm ngát.
Chữ “trêu” đáng yêu và thân thương như mang hương sắc đồng quê từ những câu ca dao, hát ghẹo tình tứ thuở nào cứ ngân nga mãi trong lòng ta. Gió cũng chọn áo để “trêu”, phải chọn áo biếc mới thật thơ và đẹp. Mùa xuân là như thế, “chín” là như thế, đầy sức sống và hy vọng.
Trong câu thơ “Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang”, từng từ tận dụng để tạo nên một không gian lãng mạn, tinh tế, đầy sức sống. Từ “lan nắng”, “mái nhà tranh”, “gió” được chọn lọc để tạo nên một hình ảnh đẹp của mùa xuân. Cảm xúc nhẹ nhàng, bâng khuâng của nhà thơ được thể hiện qua câu thơ ngập ngừng, run rẩy như dây đàn căng lên. Sau những cảm xúc đó, mùa xuân ào đến với cảm giác sống động, náo nhiệt.
“Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời,
Bao cô thôn nữ hát trên đồi”.
Cỏ xanh như một cơn sóng dập dờn trong làn gió xuân nhè nhẹ thổi, tươi tốt mãi trong không gian rộng lớn. Hình ảnh ẩn dụ này đã được các nhà thơ sử dụng để miêu tả vẻ đẹp của cỏ xanh trong mùa xuân. Những câu thơ như “Cỏ xanh như khói bến xuân tươi” (Độ đầu xuân thảo lục như yên – Nguyễn Trãi) và “Cỏ non xanh tận chân trời” (
Trong thơ của Hàn Mặc Tử, gam màu “xanh tươi” của cỏ xanh được miêu tả như “gợn tới trời”, trải dài mãi như không dứt. Điều này cho thấy tình yêu và sự tôn trọng của thi sĩ đối với vẻ đẹp của cỏ xanh trong mùa xuân.
Mùa xuân cũng là thời điểm mà tình cảm của con người được đẩy đến độ chín. Tiếng hát của những người trong làng trong mùa xuân rất đặc biệt và có nét đẹp truyền thống của dân tộc. Những bài hát giao duyên, của trai gái nơi đồng quê, mộc mạc mà tình tứ, được miêu tả như “vắt vẻo” và “thơ ngây”. Câu thơ này đã gợi lên hình ảnh của những cô thôn nữ trong tâm hồn nhạy cảm và yêu cuộc sống thiết tha của thi sĩ Hàn Mặc Tử. Mùa xuân thực sự “chín” khi có sự hiện diện của con người và dư âm tiếng hát.
“Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây”.
Âm thanh từng tiếng thơ đọng lại, độ ngân rung, “vắt vẻo” hòa nhịp với âm trầm “hổn hển” thể hiện sự chuyển đổi cảm giác tinh tế. Tiếng ca như vút lên cao, như ngập ngừng, như lưu luyến, dư âm tiếng hát giăng mắc, rung lên “vắt vẻo”, gợi lên xao xuyến bâng khuâng trong lòng nhà thơ. Tiếng hát “hổn hển” so sánh với lời của thiên nhiên, đầy hương xuân, tình xuân, cảm xúc thực và mơ. Lời hát của các cô thôn nữ đáng yêu, như hút hồn người, góp phần làm nên một “mùa xuân chín”. “Vắt vẻo”, “hổn hển”, “thầm thì” là ba âm thanh mùa xuân, thấm sâu vào hồn người, chan chứa thương yêu. Sự phong phú của khúc hát đồng quê, làm say mê mọi người, để rồi cùng nhà thơ cảm nhận: “Nghe ra ý vị và thơ ngây…”. Tiếng hát mùa xuân dân dã, tình tứ và đáng yêu, sắc xuân, hương xuân, tình xuân “đang chín” trong lòng thôn nữ.
“Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi”.
“Đám xuân xanh ấy” là các cô thôn nữ đang hát, đang “thầm thì với ai ngồi dưới trúc” kia sẽ chín cùng mùa xuân và sẽ “theo chồng bỏ cuộc chơi… Thiên nhiên và lòng người như quyến luyến mùa xuân dần trôi qua, tuổi xuân hồn nhiên dần trôi qua. Hàn Mặc Tử cảm nhận được rõ ràng hơn rằng mùa xuân đang đến, và anh ta cảm thấy rất tuyệt vời. Cảm giác ấy được mô tả qua rất nhiều chi tiết đẹp trong thơ của anh. Ví dụ, cái nắng vàng óng của mùa xuân, bầu không khí trong lành và hạnh phúc. Những cô gái đang hát dưới bóng trúc, và anh ta ngồi đó, vui mừng vì mùa xuân đã đến. Anh ta cảm thấy như một con lữ khách đi qua mùa xuân gặp được cái ý vị của mùa xuân: “Khách xa gặp lúc mùa xuân chín…”. Tất cả những cảm xúc này làm cho anh ta thổn thức, và anh ta mong muốn nhiều hơn nữa ngày mai sẽ đến.
“Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang”.
Trong bài thơ “Mùa xuân chín”, Hàn Mặc Tử đã miêu tả một bức tranh xuân tươi tắn và thơ mộng. Nhà thơ nhớ về những kí ức của mình và cảm nhận về mùa xuân. Mùa xuân đẹp, và con người cũng đẹp, trẻ trung và hồn nhiên. Những nàng xuân trên “sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời” hát vắt vẻo và tạo nên một tình cảm yêu đời, yêu đồng quê và yêu mùa xuân. Hàn Mặc Tử vơi cảm hứng thiên nhiên trữ tình và màu sắc đẹp, hài hòa với chất dân dã, trẻ trung bình dị để tạo thành một bức tranh xuân mới nhất, trong sáng, rạo rực, say mê và thoáng buồn. Các cảm xúc của nhà thơ trong bài thơ này dạt dào và lắng dịu, như đang lắng hồn vào bước đi của mùa xuân, rồi bồi hồi với những nỗi niềm bâng khuâng và “sực nhớ”.
3. Đoạn văn cảm nhận Mùa xuân chín hay nhất:
Bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm nghệ thuật đầy tinh tế và sắc sảo, nó đã truyền tải đến người đọc những cảm xúc tuyệt vời về vẻ đẹp của mùa xuân. Với những câu văn đơn giản nhưng tràn đầy ý nghĩa, tác giả đã mô tả mùa xuân như một thời gian của sự trưởng thành và sự phát triển của thế giới tự nhiên.
Tác giả sử dụng trạng thái “chín” của trái cây để mô tả mùa xuân tươi đẹp nhất, khiến cho người đọc cảm nhận được vẻ đẹp và sự sống động của thiên nhiên. Sự kết hợp hài hòa giữa màu sắc cổ điển và chất dân dã trẻ trung, bình dị, đã tạo ra một bức tranh thiên nhiên mùa xuân trong sáng, rạo rực và say mê. Cảm giác của người đọc như được đưa vào một không gian trong lành, cùng với mùi hương của những bông hoa thơm ngát rực rỡ.
Tuy nhiên, mùa xuân cũng là thời gian của sự tàn phai, sự thay đổi và sự chuyển mình. Tác giả đã bộc lộ niềm tiếc nuối về sự tàn phai của mùa xuân, và mong muốn giao hoà với vẻ đẹp của thiên nhiên. Nhà thơ bộc lộ tình yêu của mình đối với thiên nhiên và cuộc sống da diết và khát khao giao cảm mãnh liệt.
Cuối cùng, bài thơ “Mùa xuân chín” là một tác phẩm nghệ thuật đầy ý nghĩa về sự sống động và sự tàn phai của cuộc sống. Câu thơ của Hàn Mặc Tử đã nhắc nhở chúng ta rằng, dù cuộc sống có tàn phai thế nào thì sự sống vẫn sẽ tiếp diễn và chúng ta cần phải học cách đón nhận những thay đổi trong cuộc sống.