Bán thuế được hiểu là một loại giao dịch được thực hiện khi trong quá trình đầu tư nhà đầu tư này có tài sản bị lỗ vốn, nhà đầu tư thực hiện bán một tài sản bị lỗ vốn để giảm hoặc loại bỏ các khoản lãi vốn bởi các khoản đầu tư khác, nhằm mục đích giảm thuế thu nhập. Vậy quy định về bán thuế là gì, đặc điểm và ví dụ về bán thuế được quy định như thế nào.
Mục lục bài viết
1. Bán thuế là gì?
– Khái niệm bán thuế:
Bán thuế là hình thức bán trong đó nhà đầu tư bán một tài sản bị lỗ vốn để giảm hoặc loại bỏ lợi nhuận thu được từ các khoản đầu tư khác nhằm mục đích đánh thuế thu nhập. Việc bán thuế cho phép nhà đầu tư tránh phải trả thuế thu nhập vốn đối với các tài sản được bán gần đây hoặc được đánh giá cao.
Bán thuế là khi nhà đầu tư bán một tài sản bị lỗ vốn để giảm hoặc loại bỏ lợi nhuận thu được từ các khoản đầu tư khác, cho mục đích đánh thuế thu nhập.
Bán rửa là khi nhà đầu tư bán một tài sản thông qua một nhà môi giới để nhận ra thua lỗ, nhưng đồng thời mua lại chính tài sản đó từ một nhà môi giới khác trong vòng 30 ngày kể từ ngày bán.
2. Đặc điểm và ví dụ về bán thuế:
– Bán thuế liên quan đến việc bán cổ phiếu bị lỗ để giảm lãi vốn thu được từ một khoản đầu tư. Vì lỗ vốn được khấu trừ thuế nên khoản lỗ có thể được sử dụng để bù đắp bất kỳ khoản lãi vốn nào nhằm giảm nghĩa vụ thuế của nhà đầu tư.
Lợi tức vốn là sự gia tăng giá trị của một tài sản vốn và được coi là thu được khi tài sản đó được bán. Thu nhập từ vốn có thể là ngắn hạn (một năm hoặc ít hơn) hoặc dài hạn (hơn một năm) và phải được khai thuế thu nhập. Lãi và lỗ chưa thực hiện, đôi khi được gọi là lãi và lỗ trên giấy, phản ánh sự tăng hoặc giảm giá trị của một khoản đầu tư nhưng không được coi là lãi vốn chịu thuế.
– Lỗ vốn phát sinh khi giá trị tài sản vốn giảm so với giá mua tài sản. Lỗ vốn là khoản lỗ phát sinh khi tài sản vốn được bán với giá thấp hơn giá mà tài sản đó được mua. Về thuế, lãi vốn có thể được bù đắp bằng lỗ vốn, làm giảm thu nhập chịu thuế bằng số vốn bị lỗ. Lãi vốn và lỗ vốn được báo cáo trên Mẫu 8949.
– Sở Thuế vụ (IRS) đưa ra các biện pháp xung quanh việc bán hàng rửa để ngăn chặn các nhà đầu tư tận dụng lợi ích từ thuế khi lỗ vốn. Trong một thế giới hoàn hảo, bạn sẽ không bao giờ có bất kỳ tổn thất nào trên thị trường chứng khoán. Tất cả các khoản đầu tư của bạn sẽ mang lại lợi nhuận cực kỳ lớn và bạn sẽ không bao giờ xuống giá dù chỉ 1 đô la.
Thật không may, điều này thường không diễn ra theo cách đó với bất kỳ ai, ngay cả Warren Buffett. Tuy nhiên, một lưu ý an ủi bạn cần nhớ bất cứ khi nào bạn gặp phải khoản lỗ là khoản lỗ có thể được áp dụng để giảm hóa đơn thuế thu nhập tổng thể của bạn. Để có được lợi ích thuế tối đa, bạn phải khấu trừ chúng một cách chiến lược theo cách hiệu quả nhất có thể về thuế.
Khoản lỗ vốn thực hiện từ cổ phiếu có thể được sử dụng để giảm hóa đơn thuế của người có nghĩa vụ nộp thuế. Người nộp thuế có thể sử dụng lỗ vốn để bù đắp lãi vốn trong năm chịu thuế, cho phép bạn xóa một số thu nhập khỏi tờ khai thuế của mình.
Nếu người có nghĩa vụ nộp thuế không có lãi vốn để bù đắp khoản lỗ vốn, người có nghĩa vụ nộp thuế có thể sử dụng khoản lỗ vốn như một khoản bù đắp cho thu nhập thông thường, lên đến 3.000 đô la mỗi năm. Để khấu trừ các khoản lỗ trên thị trường chứng khoán, người có nghĩa vụ nộp thuế phải điền vào Mẫu 8949 và Phụ lục D để khai thuế.
– Nếu người có nghĩa vụ nộp thuế sở hữu cổ phiếu đã trở nên vô giá trị do công ty phá sản và bị thanh lý, thì bạn có thể bị lỗ toàn bộ vốn trên cổ phiếu.
Ví dụ: giả sử một nhà đầu tư thu được 15.000 đô la vốn từ việc bán cổ phiếu ABC. Họ nằm trong khung thuế cao nhất và do đó sẽ phải trả 20% thuế lợi tức vốn, hoặc 3.000 đô la, cho chính phủ.2 Nhưng giả sử họ bán cổ phiếu XYZ với mức lỗ 7.000 đô la. Thu nhập vốn ròng của họ cho các mục đích thuế sẽ là 15.000 đô la – 7.000 đô la = 8.000 đô la, có nghĩa là họ sẽ chỉ phải trả 1.600 đô la thuế lợi tức vốn. Lưu ý cách lỗ thực tế trên XYZ làm giảm lợi nhuận trên ABC và do đó, giảm hóa đơn thuế của nhà đầu tư.
Khả năng khấu trừ thuế của các khoản lỗ có thể khiến các nhà đầu tư bán lỗ, khấu trừ khoản lỗ, sau đó quay lại và mua lại chính cổ phiếu đó nhằm trốn thuế, một thực tế được gọi là bán rửa. Khi tham gia bán thuế, Sở Thuế vụ (IRS) cấm nhà đầu tư thực hiện bán rửa.
Trốn thuế là một hoạt động bất hợp pháp trong đó một cá nhân hoặc tổ chức cố tình trốn tránh việc trả một nghĩa vụ thuế thực sự. Những người trốn thuế bị bắt thường bị buộc tội hình sự và bị phạt nặng. Cố tình không nộp thuế là một hành vi vi phạm liên bang theo mã số thuế của Sở Thuế vụ (IRS).
Trốn thuế có thể là việc không thanh toán bất hợp pháp hoặc thanh toán thiếu các khoản nợ thuế thực tế đến hạn.
IRS có thể xác định hành vi trốn thuế bất kể có hay không các biểu mẫu thuế đã được nộp cho cơ quan.
Để xác định hành vi trốn thuế, cơ quan này phải chứng minh được rằng việc trốn thuế là cố ý từ phía người nộp thuế. Trong khi trốn thuế là bất hợp pháp, tránh thuế bao gồm việc tìm kiếm các cách hợp pháp (trong luật) để giảm bớt nghĩa vụ của người nộp thuế.
Cụ thể là bán hàng rửa xảy ra khi một nhà đầu tư bán một tài sản thông qua một nhà môi giới để nhận ra thua lỗ, nhưng đồng thời mua lại cùng một tài sản hoặc tài sản về cơ bản giống hệt nhau, từ một nhà môi giới khác trong vòng 30 ngày kể từ ngày bán. Nếu một giao dịch mua bán chứng khoán được IRS coi là “rửa”, thì nhà đầu tư sẽ không được hưởng bất kỳ lợi ích nào về thuế.
– Bán thuế so với Bán rửa khác nhau như thế nào:
Bán thuế cho phép một nhà đầu tư duy trì vị thế của họ trong khi chịu lỗ vốn. Trên thực tế, bán hàng rửa là bất hợp pháp, trong khi việc bán hàng có thuế là được phép. Bán thuế thường liên quan đến các khoản đầu tư bị lỗ lớn, thường có nghĩa là các hoạt động bán này tập trung vào một số lượng tương đối nhỏ chứng khoán trên thị trường công cộng. Tuy nhiên, khi một số lượng lớn người bán thực hiện lệnh bán cùng một lúc, giá chứng khoán sẽ giảm xuống.
Sau khi mùa bán kết thúc, những cổ phiếu bị bán quá mức sẽ có cơ hội tăng trở lại. Ngoài ra, thực tế là việc bán thuế thường xảy ra vào tháng 11 và tháng 12 do các nhà đầu tư cố gắng nhận ra lỗ vốn cho mùa thuế thu nhập sắp tới, có thể có nghĩa là chứng khoán hấp dẫn nhất để bán thuế là các khoản đầu tư có nhiều khả năng tạo ra lợi nhuận cao sớm trong năm sau.
Khi đó, một chiến lược tốt cho các nhà đầu tư là mua trong giai đoạn bán chịu thuế và bán sau khi khoản lỗ thuế đã được thiết lập. Nếu nhà đầu tư muốn mua lại cổ phiếu đã bán bị lỗ, họ có thể làm như vậy sau khi quy tắc bán rửa 30 ngày không còn được áp dụng nữa. Ngoài ra, cổ phiếu bị bán thua lỗ phải thuộc quyền sở hữu của nhà đầu tư trong hơn 30 ngày.
Quy tắc bán hàng rửa là một quy định của Sở Thuế vụ (IRS) ngăn người đóng thuế khấu trừ thuế cho một chứng khoán được bán trong một lần bán hàng rửa. Quy tắc này định nghĩa một giao dịch mua bán xảy ra khi một cá nhân bán hoặc giao dịch một chứng khoán bị thua lỗ và trong vòng 30 ngày trước hoặc sau khi giao dịch bán này, mua một cổ phiếu hoặc chứng khoán “về cơ bản giống hệt nhau” hoặc có được một hợp đồng hoặc quyền chọn để thực hiện vì thế.
Việc bán rửa cũng xảy ra nếu một cá nhân bán một chứng khoán và vợ / chồng của cá nhân đó hoặc một công ty do cá nhân đó kiểm soát mua một chứng khoán về cơ bản tương đương.
Bán tháo xảy ra khi nhà đầu tư bán hoặc giao dịch một chứng khoán bị thua lỗ và trong vòng 30 ngày trước hoặc sau đó, mua một chứng khoán khác về cơ bản tương tự.
Điều này cũng xảy ra nếu cá nhân bán chứng khoán bị thua lỗ và vợ / chồng của họ hoặc công ty mà họ kiểm soát mua một chứng khoán về cơ bản tương tự trong vòng 30 ngày.
Quy tắc rửa bán ngăn cản người nộp thuế khấu trừ một khoản lỗ vốn khi bán so với lãi vốn.