Dưới đây là bài viết về chủ đề: Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 10 sách Cánh Diều hay nhất với những chủ đề quen thuộc mà các em học sinh hay gặp trong quá trình luyện tập và ôn thi môn Ngữ Văn, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
- 1 1. Vẻ đẹp của tình yêu luôn gắn với hình ảnh quê hương, đất nước trong bài thơ “Đi trong Hương Tràm”:
- 2 2. Viết một đoạn văn về câu chủ đề sau đây: Đừng để người thân bị tổn thương vì sự vô tâm của bạn:
- 3 3. Trình bày suy nghĩ của em về việc nhận lỗi và đổ lỗi cho người khác:
1. Vẻ đẹp của tình yêu luôn gắn với hình ảnh quê hương, đất nước trong bài thơ “Đi trong Hương Tràm”:
Đọc bài thơ “Đi trong hương tràm,” người đọc không chỉ được hòa mình vào vẻ đẹp của cảnh tràm hữu tình mà còn trải qua một hành trình tâm hồn đầy ý nghĩa và sâu sắc. Bài thơ không chỉ là sự mô tả của cảnh đẹp mà còn là hành trình tìm kiếm và hiểu biết về chính bản thân, về tình yêu và cái đẹp đích thực.
Tác giả bắt đầu bài thơ bằng việc nhắc đến hương tràm, nơi mà mỗi góc nhìn, mỗi cảm xúc đều trở thành Tràm. Tác giả tâm sự rằng, Tràm không chỉ là một phần của cảnh đẹp, mà Tràm chính là “em,” ẩn sâu trong hương tràm đó. Điều này thể hiện sự liên kết sâu sắc giữa người và thiên nhiên, giữa tâm hồn và cảnh đẹp.
Bài thơ không chỉ dừng lại ở mức độ vật chất, mà còn mở rộng ra không gian tâm thức, tiềm thức. Hai chiều không gian rõ ràng được phân chia: chiều thực tại với cây tràm, bông tràm, lá tràm và chiều tâm thức với bóng tràm, hương tràm, mắt tràm, mây tràm, và những cảm xúc như “hy vọng,” “cho ta bên nhau.” Điều này tạo nên sự độc lập nhưng đồng thời liên kết mạnh mẽ giữa cảm giác vật chất và tâm hồn, giữa hiện thực và giấc mơ.
Qua bài thơ, chiều thổi của gió từ xứ Tháp Mười – xứ tràm – xứ em không chỉ “thổi rất sâu” mà còn là “chiều của tâm hồn.” Đây không phải là sự thổi xa hay thổi cao, mà là sự thổi sâu vào tận trái tim của con người. Gió không chỉ là yếu tố vật chất mà còn trở thành biểu tượng của nỗi nhớ, tình yêu và hy vọng. Bản thân gió không chỉ là khí trời, mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa tâm linh và tình cảm.
Nỗi ám ảnh trong bài thơ không chỉ đến từ việc mất một người yêu cụ thể hay mối tình cụ thể. Đó là sự mất mát lớn hơn, là lẽ sống hướng về cái tốt lành, cái đẹp đích thực của những con người có trái tim nhạy cảm trước thiên nhiên và cuộc sống. Bài thơ không chỉ là sự kết hợp của văn chương và thi ca mà còn là hành trình tìm kiếm giáo lý và ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống.
2. Viết một đoạn văn về câu chủ đề sau đây: Đừng để người thân bị tổn thương vì sự vô tâm của bạn:
Xã hội ngày càng phát triển với tốc độ chóng mặt, đặt ra nhiều thách thức mới trong tất cả các lĩnh vực văn hóa, chính trị và kinh tế. Sự tiến bộ như vũ bão không chỉ mang lại những cơ hội và thuận lợi mà còn tạo ra những thách thức và áp lực, đặc biệt là trong quan hệ giữa con người với nhau. Cuộc sống hiện đại, đầy bận rộn và hối hả, khiến cho thái độ sống của con người trở nên xa lạ và không còn thân thiết như trước. Và từ sự bận rộn và áp lực này, thái độ sống vô cảm và thờ ơ đã xuất hiện.
Để hiểu rõ hơn về vô cảm, chúng ta cần định nghĩa nó là thế nào và tại sao nó được coi là “bệnh.” Khái niệm vô cảm không chỉ là một trạng thái tâm lý, mà còn là một loại bệnh tinh thần. Trong khi những bệnh như ho, lao, hay các vấn đề về da có thể được chữa trị bằng thuốc, thì vô cảm lại là một bệnh khó chữa. Vô cảm biểu hiện qua thái độ lạnh nhạt, thờ ơ đối với cuộc sống và mọi người xung quanh. Đây không chỉ là việc không quan tâm mà còn là sự thiếu trách nhiệm đối với bản thân và người khác.
Trong bối cảnh hiện nay, khi xã hội ngày càng phát triển, vấn đề vô cảm trở nên nguy hiểm hơn. Nó cần được xem xét và chữa trị như một loại bệnh tâm thần. Để làm điều này, chúng ta cần tìm ra “phương thuốc” để tái tạo tình cảm giữa con người, tăng cường mối quan hệ giữa họ và loại bỏ lối sống lãnh đạm, thờ ơ.
Để chống lại căn bệnh vô cảm này, mỗi người cần phải tìm ra cách hạn chế nó từ sâu bên trong. Đây không chỉ là việc kiểm soát tâm lý mà còn là sự thay đổi lối sống và thái độ. Học cách thể hiện tình cảm, quan tâm đến người khác và tạo ra một môi trường tích cực xung quanh bản thân là những bước quan trọng để chữa trị vô cảm.
Trong thế giới ngày nay, khi thái độ sống vô cảm là một thách thức lớn, đặc biệt đối với thế hệ trẻ, chúng ta cần ngăn chặn nó trước khi nó trở thành một thói quen. Vì tương lai của đất nước cần những con người biết yêu thương, biết sẻ chia và không để bản thân mình trở nên vô cảm trong môi trường xã hội ngày càng phức tạp.
3. Trình bày suy nghĩ của em về việc nhận lỗi và đổ lỗi cho người khác:
Như người xưa đã nói, “Nhân bất thập toàn,” tức là không ai sinh ra đã hoàn hảo. Sai lầm là một phần không thể thiếu trong cuộc sống con người và thậm chí, những sai lầm đó thường là bước đệm cho những trải nghiệm đắng ngắt, nhưng cũng mang lại những thành công và trái ngọt khó quên.
Tất cả, từ con người bình thường đến những thiên tài, đều trải qua những thời kỳ vấp ngã, có những lúc mắc sai lầm trong cuộc sống và sự nghiệp của mình. Trong những tình huống như vậy, việc xin lỗi trở nên cực kỳ quan trọng, là một hành động mang tính chuẩn mực, giúp bảo vệ tâm hồn khỏi những hậu quả đáng tiếc và hướng tới sự bình yên trong lòng.
“Đổ lỗi” là hành động của những người cố ý trốn tránh trách nhiệm, đẩy lùi sai lầm của mình, hoặc tìm lý do để biện hộ cho hành động của mình bằng cách đổ tội cho người khác. Điều này là một hiện tượng đáng tiếc và phổ biến trong cuộc sống hàng ngày.
Mặt khác, “nhận lỗi” là hành động tự thừa nhận những khuyết điểm, giải quyết vấn đề và hiểu rõ về sai lầm của mình. Đây là sự đồng cảm và chia sẻ với người bị tổn thương bởi hành động của mình, là sự mong muốn đền bù và muốn được tha thứ khi chấp nhận lỗi.
Thay vì đứng ra chấp nhận trách nhiệm, có những người chọn đổ lỗi cho hoàn cảnh, đổ thừa cho những người xung quanh, không dám đối mặt với sự thật và từ chối nhận lỗi. Câu “Tại vì…” trở thành biểu hiện của sự tôn trọng bản thân, nhưng cũng là thiếu sự tôn trọng đối với người khác.
Có lẽ, mỗi người từng tự hỏi, tại sao chúng ta biết đó là sai nhưng vẫn sẵn sàng nói dối, đổ lỗi cho người khác để che đậy hành động của mình. Nguyên nhân chính xuất phát từ việc không tìm được phương án giải quyết cho vấn đề của bản thân.
Thói quen đổ lỗi cho người khác phát triển dần dần, cho thấy sự tôn trọng bản thân và thiếu khả năng đối mặt với sự thật và nhận lỗi. Điều này cũng thể hiện ý thức kém về bản thân và khả năng đối mặt với mọi người xung quanh.
Lâu dần, thói quen đổ lỗi có thể trở thành một phần không thể thiếu, làm mất khả năng chịu trách nhiệm và xử lý vấn đề. Đây là một thói quen độc hại, khiến cho chúng ta không thể trưởng thành, học hỏi từ những sai lầm và vấp ngã trong cuộc sống.
Nhìn nhận vấn đề này, chúng ta cần học hỏi, thay đổi và phát triển bản thân mỗi ngày. Khi dám thay đổi, nhận lỗi, chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn, giải thoát khỏi ánh mắt đánh giá và ánh nhìn tiêu cực của người khác.
Hơn nữa, khi có khả năng nhìn nhận và giải quyết tình huống, chúng ta sẽ từ bỏ thói quen đổ lỗi và phát triển một tâm thế tích cực, chín chắn hơn trong mọi tình huống. Điều này giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ, có khả năng học hỏi từ mọi trải nghiệm, và thậm chí là trở nên tốt hơn sau mỗi lần vấp ngã.