Chiếc lược ngà là một tác phẩm văn học xuất sắc kế về tình cha con cảm động giữa ông Sáu và bé Thu. Dưới đây là những mẫu bài đóng vai bé Thu kể lại cuộc gặp gỡ với cha của mình sau 8 năm xa cách.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Đóng vai bé Thu kể lại cuộc gặp gỡ với cha của mình sau 8 năm xa cách:
a. Mở bài: Giới thiệu vấn đề kể: cuộc gặp gỡ của tôi với ba tôi sau 8 năm xa cách.
b. Thân bài: Giới thiệu hoàn cảnh:
– Tôi đã trải qua một cuộc sống thiếu vắng sự hiện diện của ba từ nhỏ, vì ông đã phải đi chiến đấu trên chiến trường. Điều này đã khiến tôi không có cơ hội gặp gỡ và biết mặt ba của mình.
– Mặc dù tôi chỉ được nhìn thấy những bức ảnh và tưởng tượng về ba trong đầu mình, nhưng tôi vẫn luôn mong ngóng và trông đợi sự gặp gỡ với ông.
Khi ba trở về nghỉ phép:
– Sự mong đợi và hình ảnh tưởng tượng về ba trong đầu tôi đã tan biến khi tôi thấy một người đàn ông có vết sẹo dài, hoàn toàn khác với hình ảnh ba trong những bức ảnh. Tôi đã cảm thấy xa lạ và không muốn tiếp xúc với ông.
– Dù ba đã đối xử rất tốt và yêu thương tôi, nhưng tôi vẫn giữ khoảng cách và không chấp nhận ông là ba của mình.
Khi ba phải đi sau kỳ nghỉ phép:
– Tôi đã trở nên tức giận và hất trứng cá vào mặt ba, khiến ông mắng tôi. Cảm thấy tổn thương và đau lòng, tôi đã chạy về khóc với bà ngoại.
– Bà ngoại đã giải thích về vết sẹo của ba cho tôi, làm cho tôi cảm thấy hối hận và thương ba.
– Tôi đã lưu luyến và không muốn để ba đi, muốn có thêm thời gian bên ông để bù đắp những lỗi lầm trong quá khứ.
Nghe tin ba hy sinh:
– Khi nhận được tin ba hy sinh, cảm xúc của tôi tràn đầy, tôi rơi vào trạng thái khó khăn và mất mát. Tôi nhớ ba và cảm thấy sự mất mát trên cả tình thân và tình cảm.
– Tôi đã trân trọng và giữ gìn chiếc lược ngà, một kỷ vật quý giá mà ba đã để lại. Chiếc lược ngà trở thành biểu tượng của tình yêu và kỷ niệm về ba trong trái tim tôi.
c. Kết bài: Khẳng định lại ý nghĩa của chiếc lược đối với tôi.
2. Đóng vai bé Thu kể lại cuộc gặp gỡ với cha của mình sau 8 năm xa cách hay nhất:
Hạnh phúc là một khát vọng mà ai ai cũng ước mong, và tôi, là Thu, không phải ngoại lệ. Từ thuở nhỏ, tôi chưa từng có dịp gặp ba mình. Đó là một sự khác biệt lớn nhất trong cuộc đời tôi – một sự khác biệt đau lòng. Tôi nghe má kể về ba, và nhìn vào những bức ảnh của ba trong lòng như một ước vọng không thể nào thực hiện được. Tôi mong muốn được thấy ba, ôm ba thật chặt và cảm nhận tình yêu thương của ba.
Một ngày nọ, khi tôi đang vui chơi cùng bạn bè, ba tôi đột ngột xuất hiện. Tôi không thể tin vào mắt mình, trái tim tôi đập thình thịch và hồi hộp. Tuy nhiên, cảm xúc hỗn loạn nhanh chóng tràn ngập tâm trí tôi khi tôi nhìn thấy một người đàn ông lạ lẫm, có vết sẹo dài trên khuôn mặt. Tôi hoảng loạn, không biết phải gọi ông ấy là ai, không dám thốt lên câu từ “ba” trong lòng.
Mãi cho đến khi tôi nhận ra rằng người đó chính là ba của tôi, ông ấy đã trở thành một người lính gan dạ, đã chiến đấu và hy sinh cho đất nước. Khi tôi ôm chầm lấy ba, tiếng gọi “ba” của tôi cất lên trong lòng tôi sau bao lâu bấy lâu. Đó là một khoảnh khắc hạnh phúc và cảm động mà tôi sẽ nhớ mãi. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng ba đã trở về, dù chỉ một thời gian ngắn.
Ba đã hứa sẽ mua cho tôi một chiếc lược, một món quà đầy ý nghĩa và thiêng liêng. Tôi nhớ rõ, ba tôi đã đi vào chiến trường, nơi mà những trận đánh gay cấn diễn ra, để thực hiện lời hứa và tặng cho tôi chiếc lược. Nhưng đáng tiếc, điều buồn nhất là ba tôi đã hi sinh trong cuộc chiến tranh. Tôi không thể nào quên được sự hy sinh đó và chiếc lược trở thành một vật phẩm thiêng liêng, một biểu tượng của tình yêu thương và lòng tự hào mà ba đã để lại cho tôi.
Từ đó, chiếc lược đã trở thành một vật báu quý trong cuộc sống của tôi, một vật phẩm mà tôi giữ gìn và trân trọng. Nó không chỉ đơn thuần là một món đồ, mà còn là biểu tượng của tình cảm gia đình và những kỷ niệm đáng nhớ với ba. Mỗi khi tôi nhìn thấy chiếc lược, tôi cảm nhận được sự hiện diện của ba và tình yêu thương vô hạn từ người cha hy sinh. Chiếc lược đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi và là một hồi ức đẹp đẽ về ba.
3. Đóng vai bé Thu kể lại cuộc gặp gỡ với cha của mình sau 8 năm xa cách ý nghĩa nhất:
Hôm vừa rồi, tôi có một cuộc gặp lại đầy xúc động với bác Ba đồng chí, người đã từng là đồng đội của ba tôi trong những ngày chiến trường ác liệt. Trong cuộc gặp đó, bác đã trao cho tôi món quà đặc biệt, một chiếc lược ngà, như lời hứa của ba trước khi ông ra đi. Đây là một món quà vô cùng quý giá và ý nghĩa, đại diện cho tình yêu thương và sự ghi nhớ về ba.
Chiến tranh ác liệt đã cướp đi ba khỏi cuộc sống của tôi, khiến cho tôi không thể nhìn thấy, chạm vào hay nghe thấy tiếng ba. Trong những tháng ngày trống trải đó, tôi chỉ có thể nhìn vào bức ảnh ba chụp cùng mẹ và tưởng tượng về gương mặt và nụ cười của ba. Vì thế, khi có một người đàn ông lạ mặt xuất hiện trước cửa nhà và tự nhận mình là ba, tôi hoang mang và sợ hãi. Khuôn mặt người đó có một vết thẹo đáng sợ, làm tôi càng thêm lo lắng và không biết phải làm gì.
Trong tâm trí của tôi, ông là một người xa lạ. Trong những ngày ông ở nhà, tôi cảm thấy khó chịu và không thoải mái khi ông ở gần mẹ và tôi. Tôi ngại ngùng và không tuân thủ những yêu cầu của ông, như không cho ông ngủ cùng với mẹ và tôi, không làm những việc mà ông yêu cầu như trông nồi cơm hay gọi trống để mời ba ăn cơm. Tôi không thể gọi ông bằng tiếng “ba” thân thương, vì ông chỉ là một người lạ đối với tôi. Mọi cố gắng của ông để thể hiện tình yêu thương đối với tôi đều bị tôi từ chối và đôi khi còn bị hất đi. Đáng buồn thay, ông đã đánh tôi vì sự tức giận của mình. Tôi chạy đến bà nội, khóc và kể lại tất cả những gì đã xảy ra.
Đêm hôm đó, bà nội đã giải thích cho tôi về vết thẹo trên khuôn mặt của ba. Bà kể với tôi rằng đó là hậu quả của cuộc chiến, khi kẻ thù đã khiến khuôn mặt của ba bị biến dạng. Tôi bỗng cảm thấy có lỗi với ba, và lòng tôi đau đớn vì những hành động và suy nghĩ trẻ con đã làm ba buồn. Tôi quyết định quay trở về nhà và bày tỏ tình cảm của mình, nhưng những nỗi sợ và lo lắng đã khiến tôi không đủ can đảm để làm điều đó. Khi ông chuẩn bị quay trở lại chiến trường, tôi không thể kìm nén nổi cảm xúc và bất giác khóc lớn, gọi tên ông. Tôi khóc, nũng nịu trong lòng ba, không chấp nhận để ba đi, nhưng tôi hiểu rằng nhiệm vụ ở chiến trường không thể để lại. Ba đã hứa rằng khi trở về, ông sẽ tặng cho tôi một món quà đặc biệt, và đó chính là chiếc lược ngà.
Ngày hôm nay, khi tôi cầm trên tay món quà ba tặng, tôi cảm thấy vô cùng nhớ ba và cảm thấy hối tiếc vì những suy nghĩ và hành động trẻ con đã làm ba buồn. Dù ba đã không còn ở bên cạnh, nhưng tình cảm thiêng liêng mà ông dành cho tôi đã được gói gọn trong món quà đó, chiếc lược ngà. Mỗi khi tôi nhìn thấy nó, tôi nhớ về những kỷ niệm và tình yêu thương của ba, và tôi biết rằng ông vẫn luôn ở bên cạnh tôi, dẫu chỉ trong trái tim.
Món quà này không chỉ đơn giản là một chiếc lược ngà, mà nó mang trong đó một tình yêu vô tận từ ba dành cho tôi. Tôi biết rằng dù ba đã ra đi, ông vẫn luôn ở bên cạnh tôi, dẫu chỉ trong trái tim và trong những khoảnh khắc như thế này.
Với món quà này, tôi có thể cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của ba mãi mãi. Tôi sẽ giữ mãi kỷ niệm và tình yêu thương của ba trong trái tim mình, và tôi sẽ trân trọng những giá trị mà ba đã truyền cho tôi. Món quà này là biểu tượng của tình yêu và sự gắn bó vĩnh cửu giữa ba và con.