Dưới đây là Nghị luận xã hội về chiến tranh và hòa bình hay nhất. Hy vọng bài viết đem đến cho bạn đọc những kiến thức bổ ích, phục vụ hiệu quả cho quá trình học tập hay làm việc của bạn. Xin chân thành cảm ơn bạn đọc đã quan tâm theo dõi!
Mục lục bài viết
1. Nghị luận xã hội về chiến tranh và hòa bình ý nghĩa nhất:
2. Nghị luận xã hội về chiến tranh và hòa bình ngắn gọn nhất:
Một người từng đặt câu hỏi cho tôi như thế này: khi sống trong một cuộc sống hòa bình, liệu bạn có bao giờ nghĩ về chiến tranh không? Nghe câu hỏi đó, tôi cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng ngay sau đó, tôi bắt đầu tự đặt câu hỏi cho bản thân: liệu tôi đã bao giờ suy nghĩ về chiến tranh hay hòa bình, khi cuộc sống đầy rẫy những điều khác thu hút tôi? Dường như, các khái niệm về chiến tranh và hòa bình chỉ tồn tại trong suy nghĩ của tôi khi tôi học về lịch sử hoặc đọc các tác phẩm văn học, đôi khi xuất hiện trong các chương trình truyền hình. Phải chăng khi sống trong môi trường hòa bình và hưởng lợi từ an sinh xã hội, con người có thể vô tình quên mất những giá trị cốt lõi của cuộc sống và một phần của lịch sử, hoặc thậm chí là những vấn đề diễn ra hàng ngày trên thế giới mà chúng ta thường không để ý đến, chẳng hạn như chiến tranh và hòa bình.
Mỗi người có quan điểm khác nhau về chiến tranh và hòa bình. Trong khi một số người coi hòa bình là sự an ninh, niềm vui, không có bạo loạn, thì chiến tranh lại mang lại hình ảnh ngược lại với sự xung đột, hỗn loạn, khói súng, máu nước mắt và mất mát sinh mạng con người. Các khía cạnh này đã tạo nên những hình ảnh mạnh mẽ về chiến tranh và hòa bình trong tâm trí của mọi người.
Điều quan trọng là nhận thức về chiến tranh, đặc biệt là những hậu quả mà nó gây ra. Chiến tranh không chỉ là biểu hiện của mâu thuẫn không giải quyết được, mà còn là sự tham gia vào xung đột bằng vũ lực. Lịch sử thế giới đã chứng kiến nhiều cuộc chiến tranh, mỗi cuộc đều đem lại hậu quả khốc liệt và không thể bù đắp được. Nhắc đến chiến tranh, không thể quên hai cuộc chiến tranh thế giới lớn nhất, đầy tàn khốc, với sự tham gia của các quốc gia lớn như Mỹ, Anh, Pháp và Liên Xô. Hậu quả của những cuộc chiến tranh này vẫn còn hiện diện, chẳng hạn như việc Mỹ ném hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki, để lại những thương vong đau lòng và hình ảnh của hai thành phố nát bét. Việc nhớ đến chiến tranh cũng đồng nghĩa với việc nhớ đến những cuộc chiến tranh lịch sử của Việt Nam, một dân tộc đã hy sinh nhiều để bảo vệ quê hương trước các thách thức từ quân xâm lược như Nam Hán, Nguyên Mông, Thanh, Pháp và Mỹ.
Đau khổ dành cho những người phải rời bỏ, ám ảnh những người ở lại, và tác động nghiêm trọng lên môi trường sống là những hậu quả mà chiến tranh để lại khi chúng ta vô tình đi qua một giai đoạn nào đó. Tôi tự đặt ra câu hỏi: Tại sao chiến tranh, với tất cả sự tàn khốc và đau thương, vẫn diễn ra trong quá khứ và thậm chí đến thời điểm hiện tại? Liệu có phải con người ưa sự chết chóc? Điều này chắc chắn không đúng. Nguyên nhân của chiến tranh là do những người lãnh đạo, những cá nhân với lòng tham muốn hài lòng cá nhân, vì ích kỷ cá nhân, dẫn dắt quân đội vào cuộc chiến nhằm chiếm đóng vùng lãnh thổ hoặc quốc gia khác. Mỗi cuộc chiến có bên tấn công và bên phòng ngự, và cả hai đều sử dụng sức mạnh quân sự để giành chiến thắng. Điều này là nguồn gốc của nhiều cuộc chiến tranh trên thế giới. Nếu phải chọn một từ để mô tả chiến tranh, đó chính là đau khổ.
Ngược lại với chiến tranh và cũng là một khái niệm thường được nhắc đến khi nói đến chiến tranh, đó là hòa bình. Hòa bình là trạng thái mà một khu vực, một quốc gia, thậm chí toàn cầu, sống trong an ninh, không sử dụng vũ khí hoặc sức mạnh quân sự để đối đầu với các quốc gia khác, và không có sự can thiệp bằng vũ lực từ các quốc gia khác. Hòa bình là ước mơ của mọi dân tộc trên thế giới. Trong một môi trường hòa bình, con người có cơ hội phát triển và sống trong điều kiện tốt nhất, không phải chịu đựng nỗi đau đớn, sự tan rã và sự chia rẽ như trong chiến tranh. Để đạt được hòa bình, tôi tin rằng mọi dân tộc trên thế giới đều phải hi sinh mọi thứ. Đó cũng là lý do tại sao có nhiều tổ chức và cá nhân trên thế giới nói lên và kêu gọi sự ủng hộ cho hòa bình. Bạn có biết ai là người đoạt giải Nobel Hòa Bình năm 2014 không? Đó không chỉ là nhà hoạt động chống nạn bóc lột trẻ em ở Ấn Độ, Kailash Satyarthi, mà còn là cô bé Malala Yousafzai, lúc đó chỉ mới 17 tuổi, đã đứng lên chống lại sự đe dọa từ Taliban để đòi quyền học cho những cô gái ở thung lũng Swat của Pakistan, một khu vực bị Taliban chiếm đóng. Bằng tinh thần dũng cảm của mình, Malala đã chinh phục hàng triệu trái tim yêu hòa bình trên khắp thế giới. Cô ấy còn là người nói lên câu nói nổi tiếng: “Mục tiêu của tôi không phải là giành giải Nobel Hòa Bình, mục tiêu của tôi là hòa bình và quyền học cho mọi trẻ em”. Malala chỉ là một trong hàng ngàn người đang không ngừng đấu tranh để gìn giữ hòa bình và chống lại chiến tranh trên thế giới ngày nay.
3. Nghị luận xã hội về chiến tranh và hòa bình đạt điểm cao:
Chiến tranh đồng nghĩa với sự bất lực của tình thương, khi chúng ta buộc phải chấp nhận việc sử dụng vũ khí và phương tiện trước những xung đột, bất đồng về chính kiến, và ý thức giữa cá nhân, quốc gia hoặc nhóm có chung niềm tin.
Khi tình thương trở nên yếu đuối trước những khác biệt, chiến tranh bắt đầu. Chiến tranh không thể nảy sinh mà không có bên gây chiến. Hòa bình là kết quả khi chiến tranh chấm dứt. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến chiến tranh, nhưng hòa bình chỉ đến khi có sự hòa giải. Chúng ta luôn mong muốn hòa bình, hy vọng rằng nhiều người sẽ hiểu biết về đau đớn và sử dụng tình thương để giải quyết mọi hận thù và gắn kết trong cộng đồng. Cầu nguyện không đủ để mang lại hòa bình. Mọi người đều mong muốn một cuộc sống trong thanh bình, nơi tình thương bao trùm và con người có thể trải qua những khoảnh khắc hạnh phúc và yên bình. Thanh bình xuất phát từ tình thương và niềm tin trước sự hòa bình của thiên nhiên, không có xung đột. Để tránh chiến tranh, chúng ta cần giữ cho thanh bình tồn tại, thông qua sự đoàn kết và tình yêu thương trong cộng đồng. Khi có những mâu thuẫn, cộng đồng cần hòa giải ngay lập tức, để ngăn chặn sự phát triển của xung đột và nguy cơ bùng phát chiến tranh.
Con người không đồng nhất về tình thương, ý thức, và ước mơ, do đó, để duy trì thanh bình, chúng ta cần lắng nghe và thấu hiểu nhau. Thủ lĩnh sẽ giữ cho thanh bình tồn tại bằng cách điều hòa lợi ích, bảo vệ niềm tin và tình thương. Nếu mọi người đều coi mình là thủ lĩnh, nguy cơ chiến tranh sẽ gia tăng. Chiến tranh có nhiều loại, nhưng đều mang theo mất mát và đau thương. Dù ai cũng không ưa chiến tranh, nhưng giữ hòa bình lại khó khăn, vì chỉ khi chiến tranh chấm dứt, hòa bình mới xuất hiện. Chiến tranh chỉ kết thúc khi chân lý được làm sáng tỏ hoặc những người khởi chiến chịu thiệt hại và không muốn tiếp tục. Để làm sáng tỏ chân lý và đẩy lùi chiến tranh, mọi người cần đồng lòng nói lên sự thật, chống lại sự ác độc. Nếu mọi người giữ im lặng và không tiết lộ sự thật, chiến tranh sẽ tiếp tục.
Cuộc đối thoại giữa chiến tranh và hòa bình là một quá trình không ngừng, giống như sự biến động của vật chất không thể dừng lại. Để có hòa bình, chúng ta cần tránh tạo điều kiện cho chiến tranh. Thực sự, nguy cơ chiến tranh là nguy hiểm nhất khi mọi thứ đều dựa trên sự tranh đấu vô lý.