Hiểu về hàng hóa khuyến dụng? Đặc điểm của hàng hóa khuyến dụng? Ý nghĩa của hàng hóa khuyến dụng? Cung cấp hàng khuyến dụng trên thực tế?
Ngoài hàng hóa được tiêu dùng rộng rãi còn có một loại hàng hóa khác, được gọi là hàng hóa khuyến dụng, mặc dù chúng là hàng hóa tư nhân, nhưng tạo ra ngoại ứng tích cực mạnh khi chúng được tiêu dùng. Đôi khi, chúng ta còn rất mơ hồ hiểu về loại hàng hóa này cũng như vai trò, ý nghĩa của chúng trong cuộc sống.
Mục lục bài viết
1. Hàng hóa khuyến dụng là gì?
Năm 1959, Richard Musgrave đã đưa ra một bản tóm tắt về khái niệm hàng hóa khuyến dụng, nêu rõ rằng một số hàng hóa hoặc dịch vụ rất đáng khen (hoặc đáng trách) trong một số tình huống có thể coi là từ bỏ nguyên tắc chủ quyền của người tiêu dùng.
Hàng hóa khuyến dụng là hàng hóa khi được tiêu thụ sẽ mang lại lợi ích bên ngoài, mặc dù những lợi ích này có thể không được công nhận đầy đủ – do đó hàng hóa đó bị tiêu thụ quá mức. Ví dụ bao gồm giáo dục và chăm sóc sức khỏe.
Có thể thấy, khi một hàng hóa khuyến dụng tốt được tiêu thụ, nó sẽ tạo ra ngoại tác tích cực. Sự phân bổ nguồn lực hiệu quả nhất về mặt xã hội để sản xuất ra hàng hóa xứng đáng sẽ xảy ra ở số lượng tương đương với lợi ích xã hội cận biên (MSB) với chi phí xã hội cận biên (MSC) – cụ thể là sản lượng có tính đến chi phí và lợi ích bên ngoài, và không chỉ những cái riêng.
Nếu không tính đến các yếu tố bên ngoài, như trường hợp có thể xảy ra nếu hàng hóa xứng đáng được cung cấp độc quyền bởi thị trường tự do, thì sẽ có một tổn thất phúc lợi ròng, như thể hiện ở khu vực A, B, C trong sơ đồ trên.
2. Đặc điểm của hàng hóa khuyến dụng:
Hàng hóa khuyến dụng có hai đặc điểm chính:
– Mọi người không nhận ra lợi ích cá nhân thực sự. Ví dụ, mọi người đánh giá thấp lợi ích của giáo dục hoặc tiêm chủng. Không giống như hàng hóa tư nhân, lợi ích ròng của hàng hóa khuyến dụng với người tiêu dùng không được ghi nhận đầy đủ tại thời điểm tiêu dùng. Lợi ích tư nhân ròng là tiện ích thu được từ tiêu dùng trừ đi chi phí tư nhân phát sinh và tương đương với thặng dư tiêu dùng ròng. Trong trường hợp giáo dục được nhiều người coi là tốt, học sinh và sinh viên không thể biết được lợi ích cá nhân cụ thể đối với họ khi đạt điểm cao ở trường, cao đẳng hoặc đại học. Họ sẽ nhận thức rõ về sự hy sinh cần thiết để học tập, nhưng sẽ không biết những lợi ích đối với họ về công việc, mức lương, địa vị và kỹ năng trong tương lai. Do đó, đối với giáo dục, cũng như các hàng hóa công đức khác, có một sự thất bại thông tin đáng kể về lợi ích mong đợi.
– Thông thường, những hàng hóa này cũng có ngoại diện tích cực. Việc tiêu thụ một hàng hóa khuyến dụng cũng tạo ra một lợi ích bên ngoài cho người khác, từ đó xã hội được hưởng lợi, nhưng những lợi ích đó khó có thể được biết đến hoặc được công nhận tại thời điểm tiêu dùng. Do các quyết định tiêu dùng do tư lợi thúc đẩy, nên không chắc lợi ích bên ngoài này sẽ được tính đến khi người tiêu dùng đánh giá giá trị của hàng hóa đó. Ví dụ, một học sinh cá biệt nói chung không có động cơ học tập chăm chỉ để có lợi cho người khác sau này trong cuộc sống, mặc dù mọi người liên kết với họ sẽ được hưởng lợi từ việc giáo dục của họ theo một cách nào đó. Những người thụ hưởng bao gồm những người sử dụng lao động trong tương lai và tất cả những người tiêu thụ các sản phẩm do người sử dụng lao động cung cấp, gia đình và bạn bè của họ. Họ có được công việc tốt hơn, họ sẽ phải nộp thuế nhiều hơn và lợi ích cho những người nhận trợ cấp phúc lợi và chuyển nhượng càng lớn. Tuy nhiên, đặt một giá trị vào những lợi ích bên ngoài này là không thể, đặc biệt là ở thời điểm học tập.
Ngoài ra thì lợi ích của nó thường lớn hơn mức mà thị trường có thể đánh giá và dành riêng cho từng cá nhân nhận được chúng. Bảo tàng và thư viện được coi là quan trọng đối với kiến thức và giáo dục văn hóa mà họ có thể cung cấp cho công chúng, nhưng nhiều người có thể không bao giờ ghé thăm. Lý thuyết kinh tế cho rằng lợi ích xã hội quan trọng hơn mức tiêu dùng tư nhân
Do đó, trong thị trường tự do, sẽ có sự tiêu dùng dưới mức tiêu thụ hàng hóa khuyến dụng.
Ví dụ về Hàng hóa khuyến dụng:
– Chăm sóc sức khỏe – mọi người đánh giá thấp lợi ích của việc chủng ngừa. Nếu mọi người thực hiện tiêm phòng, thì sẽ có lợi ích cá nhân trong việc bảo vệ khỏi bệnh tật. Ngoài ra, sẽ có những lợi ích bên ngoài cho phần còn lại của xã hội vì nó sẽ giúp giảm tỷ lệ mắc bệnh trong phần còn lại của xã hội.
– Bảo tàng – lợi ích giáo dục của bảo tàng có thể không được đánh giá cao.
– Ăn trái cây và rau quả – Chế độ ăn trái cây sống mang lại lợi ích sức khỏe cho người tiêu dùng nhưng chúng ta có thể thích thực phẩm không lành mạnh.
– Giáo dục – Mọi người có thể đánh giá thấp lợi ích của việc học và quyết định nghỉ học sớm hoặc không đạt điểm cao.
3. Ý nghĩa của hàng hóa khuyến dụng:
Nếu so sánh với thực tế, thì không có nghĩa vụ pháp lý cụ thể nào, không phải tất cả các bậc cha mẹ đều cho con đi học hoặc tiêm chủng đầy đủ. Khái quát lại một cách ngắn gọn, thực tế là trong nhiều trường hợp, các cá nhân không biết cách tốt nhất để thỏa mãn nhu cầu của bản thân hoặc để cảm thấy hài lòng về bản thân. Trong các xã hội tiên tiến của chúng ta, các trường hợp phúc lợi phức tạp ngày càng xuất hiện khiến các cá nhân mất phương hướng. Chính trong những trường hợp như vậy, vấn đề về việc cung cấp đầy đủ hàng khuyến dụng nảy sinh.
Nhiều hàng hoá và dịch vụ làm tăng năng lực cạnh tranh của hệ thống cũng có thể được thêm vào danh mục hàng hoá khuyến dụng tổng thể, bởi vì chúng tác động đến năng suất của các yếu tố sản xuất. Nhìn chung, đây là những hàng hóa cơ sở hạ tầng như xây dựng mạng lưới đường bộ, trường học tốt, quy hoạch đô thị phù hợp và có tầm nhìn xa, các tuyến đường sắt mới, trung tâm chứng nhận chất lượng sản phẩm cơ hội, văn phòng trợ giúp xã hội, phòng chống dịch bệnh, v.v. Như chúng ta có thể thấy, vai trò của họ là làm tăng các lợi thế và cơ hội trực tiếp hoặc gián tiếp của hệ thống kinh tế đang được xem xét. Những hàng hoá và dịch vụ như vậy là những nguồn ngoại ứng rộng rãi có thể kích thích sự phát triển kinh tế, xã hội và văn hoá của một cộng đồng nhất định.
Xem xét lại khái niệm ngoại ứng và mở rộng nó ra toàn xã hội, có thể thoát khỏi sự phân đôi khắt khe giữa hàng hóa công và tư. Bằng cách đó, có thể xem xét một cách rõ ràng nhiều loại hàng hóa hỗn hợp trong đó thành phần tư nhân đáp ứng tiện ích cho những người trực tiếp hưởng thụ nó, trong khi thành phần công cộng tạo ra tác động bên ngoài đối với những người không trực tiếp hưởng quyền sở hữu hàng hóa hoặc dịch vụ được đề cập. Một ví dụ kinh điển là giáo dục. Dịch vụ này được đặc trưng bởi một thành phần tư nhân xác định số lượng hàng hóa mà cá nhân trực tiếp hưởng thụ và bởi một thành phần khác tạo ra tiếng vang thông qua toàn bộ cộng đồng ở mức độ mà lợi ích của sự phát triển trí tuệ của tôi được mở rộng cho những người khác, góp phần nâng cao văn hóa cấp của toàn xã hội. Ngay cả tiền cũng là một hàng hóa hỗn hợp, vì nó có cả khía cạnh riêng tư và công cộng.
4. Cung cấp hàng khuyến dụng trên thực tế:
Lý thuyết kinh tế dự đoán rằng trong khi thị trường có thể hình thành để cung cấp một số hàng hóa khuyến dụng, thì tổng cung sẽ không đủ để đạt được mức tiêu dùng hiệu quả về mặt xã hội. Một số yếu tố giải thích sự thiếu hụt hàng hóa khuyến dụng trong nền kinh tế thị trường tự do.
Có một mức độ thất bại thông tin đáng kể, về cả lợi ích tư nhân và lợi ích bên ngoài do tiêu thụ hàng hóa khuyến dụng. Ví dụ, có khả năng bị thất bại thông tin đáng kể về mặt nhận biết lợi ích cho chính họ và cho những người khác, kiểm tra sức khỏe thường xuyên, kiểm tra mắt hoặc đến gặp nha sĩ.
Cũng có thể có thời gian trễ đáng kể trong việc thu được lợi ích của một hành động khuyến dụng. Đây rõ ràng là trường hợp của giáo dục, nơi lợi ích riêng có thể không xảy ra trong mười hoặc hai mươi năm sau khi tiêu dùng.
Với giả định rằng các cá nhân được thúc đẩy bởi tư lợi, chúng ta cũng có thể giả định rằng lợi ích bên ngoài của việc tiêu thụ một hàng hóa khuyến dụng không có khả năng được đưa vào tính toán riêng của người mua và người bán. Tuy nhiên, xã hội cần càng nhiều người được giáo dục và lành mạnh càng tốt để mọi cá nhân đều có thể nhận được lợi ích bên ngoài tối đa.
Cuối cùng, những cá nhân và gia đình có thu nhập thấp không có khả năng trả giá thị trường đầy đủ cho hàng hóa khuyến dụng, và do đó, sẽ bị tiêu dùng thấp hơn. Ví dụ, để tiếp tục cung cấp giáo dục tư nhân, học phí phải được ấn định để trang trải toàn bộ chi phí cung cấp. Tuy nhiên, các khoản phí tư nhân có thể sẽ vượt quá mức mà nhiều gia đình có thu nhập thấp có thể chi trả.