"Chiếu dời đô" là một tác phẩm văn xuôi độc đáo và đặc biệt của Lý Công Uẩn. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Cảm nhận của em về bài Chiếu dời đô của Lý Công Uẩn, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Cảm nhận của em về bài Chiếu dời đô của Lý Công Uẩn:
1.1 Giới thiệu về tác phẩm và tác giả:
Bài “Chiếu dời đô” của Lý Công Uẩn là một tác phẩm vô cùng ấn tượng, thể hiện tầm nhìn chiến lược và tinh thần đoàn kết của nhà vua đối với việc dời đô Đại Việt từ Hoa Lư đến kinh thành Đại La (nay là Hà Nội).
1.2. Phân tích cơ sở và lý lẽ của việc dời đô:
Phần này trình bày chi tiết về lý do và cơ sở của quyết định dời đô. Nó nên bao gồm thông tin về việc dời đô trong lịch sử các triều đại khác nhau để đánh dấu sự cần thiết và thường xảy ra của việc này. Lý do tạo lập dời đô, bao gồm lợi ích vận nước và văn hóa, cũng cần được đề cập một cách chi tiết. Ví dụ về những triều đại như nhà Thương và nhà Chu cũng làm cho phần này trở nên sâu sắc hơn.
1.3. Phân tích lý do dời đô về Đại La:
Tác giả nên tập trung vào lý do cụ thể về việc dời đô về Đại La. Phần này nên bao gồm các khía cạnh như lịch sử, địa lý, và phong thủy để minh họa sự lựa chọn chính xác của nơi này làm kinh đô Đế vương. Sự lợi ích đối với nhân dân và việc giao thương cũng nên được đánh giá kỹ lưỡng.
1.4. Tuyên bố dời đô của Lý Thái Tổ:
Phần này nên tập trung vào bức tranh tổng quan về tuyên bố dời đô của Lý Thái Tổ, bao gồm cách tạo ra câu hỏi cuối bài và cách nó phản ánh tấm lòng và tâm tình của vị vua đối với quần thần và nhân dân. Điều này sẽ giúp độc giả thấu hiểu sâu hơn về tầm quan trọng và tính nhân văn của việc dời đô.
2. Cảm nhận của em về bài Chiếu dời đô của Lý Công Uẩn hay nhất:
Lí Công Uẩn, nguyên quán từ Kinh Bắc, là một tướng tài giỏi được công nhận trong triều đại của vua Lê Đại Hành. Ông đã sáng tạo và đảm nhận vị trí quan trọng như Tả thân vệ và Điện tiền chỉ huy sứ. Ông được biết đến với phẩm hiệu Lí Thái Tổ và đã lập nên triều đại nhà Lí, một triều đại đã tồn tại trong hơn 200 năm. Trong năm 1010, ông đã đưa ra văn bản “Chiếu dời đô” để thực hiện việc dời đô từ Hoa Lư (Ninh Bình) đến Đại La và đổi tên địa điểm này thành Thăng Long, trở thành kinh đô của Đại Việt, tương đương với Hà Nội ngày nay.
“Chiếu dời đô” của Lí Công Uẩn có ý nghĩa lịch sử vô cùng quan trọng, nó đã đóng góp to lớn cho việc khai sinh kinh đô của quốc gia trong quá khứ và ở thời điểm hiện tại.
Bắt đầu văn bản, phần đầu đã nêu rõ mục tiêu sâu xa và tầm quan trọng của việc dời đô. Mục đích này là để xây dựng kinh đô ở trung tâm, thực hiện nghiệp lớn và lập kế hoạch cho muôn đời sau, tuân theo mệnh trời và theo ý dân. Tóm lại, việc dời đô là một công việc lớn, tuân theo vận mệnh và lòng dân, để xây dựng một đất nước mạnh mẽ và hạnh phúc cho mọi người.
Việc dời đô không phải là điều hiếm gặp, và văn bản đã thể hiện điều này bằng những ví dụ cụ thể để thuyết phục mọi người. Trong lịch sử, các vị vua Trung Quốc đã thực hiện việc dời đô để xây dựng đất nước phồn thịnh, và việc đóng đô ở Hoa Lư thời nhà Đinh và nhà Lê đã dẫn đến sự không ổn định trong triều đại và đời sống khó khăn cho nhân dân. Lí Công Uẩn đã cảm thấy đau xót khi chứng kiến sự ngắn ngủi của vận mệnh nhà Đinh và nhà Lê, và ông nhận thấy việc dời đô là một việc cấp bách.
Phần mở đầu của “Chiếu dời đô” đã được viết một cách thông minh và thuyết phục, với những ví dụ cụ thể và cảm xúc. Tác giả đã thể hiện được tâm hồn và sự đau xót của Lí Công Uẩn trong việc này, và việc này đã tạo ra ấn tượng sâu sắc với độc giả.
Rõ ràng rằng Đại La là một vùng đất lý tưởng, hoàn hảo cho việc đóng đô và tập trung cư dân. Nơi đây không bị ngập lụt, và tài nguyên thiên nhiên rất phong phú và thịnh vượng.
Tóm lại, Đại La thực sự là một vị trí chiến lược, trung tâm của cả kinh tế, chính trị, và văn hóa trong cả nước. Đại La xứng đáng được coi là kinh đô hàng đầu của đất nước, và nó đã xây dựng lịch sử lâu dài với mọi triều đại trong quá khứ.
Phần thứ hai của “Chiếu dời đô” thể hiện tầm nhìn chiến lược của vị vua Lí Công Uẩn, một tầm nhìn toàn diện, sâu sắc và chi tiết về mọi khía cạnh. Điều này không chỉ là ý kiến cá nhân mà còn là khả năng nhìn nhận và tính toán một cách chính xác và quyết đoán. Sau hơn một nghìn năm, Thăng Long (Hà Nội ngày nay) đã trở thành kinh đô của hầu hết các triều đại trong lịch sử Việt Nam. Điều này thể hiện rõ sự cống hiến vĩ đại của Lí Công Uẩn đối với lịch sử Việt Nam, như câu nói của ông khi dời đô: lập kế hoạch cho một nền đất mạnh mẽ và hạnh phúc cho con cháu.
Về mặt văn chương, phần thứ hai của “Chiếu dời đô” được viết một cách lôi cuốn, đầy hình ảnh và cảm xúc. Các câu văn đối chiếu được xây dựng một cách chính xác và nghệ thuật, tạo ra một tác phẩm rất ấn tượng.
Phần cuối của văn bản là lời bày tỏ của nhà vua trước quần thần về ý định dời đô, cho thấy sự công minh và đức độ của ông trong việc quản lý quốc gia:
“Trẫm muốn dựa vào sự thuận lợi của đất ấy để định chỗ ở. Các ngài nghĩ thế nào?”
Việc dời đô của Lí Công Uẩn là một thành tựu kỳ diệu và quyết tâm của đất nước. Sau hơn một ngàn năm, Thăng Long – Hà Nội đã trở thành kinh đô của Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, trở thành trung tâm của kinh tế, quốc phòng và văn hóa của cả quốc gia.
“Chiếu dời đô” là một tác phẩm văn xuôi độc đáo và đặc biệt của Lý Công Uẩn. Sử dụng ngôn từ trang trọng phù hợp với một vị vua, nó là biểu hiện của vẻ đẹp tâm hồn và trí tuệ Việt Nam. Nó đã đánh thức lòng tự hào và tinh thần mạnh mẽ trong nhân dân của chúng ta.
3. Cảm nhận của em về bài Chiếu dời đô của Lý Công Uẩn ngắn gọn:
Trước khi quyết định dời đô về kinh thành Thăng Long, hai triều đại Đinh và Tiền Lê đã chọn đặt kinh đô ở những vùng núi khắc nghiệt, dẫn đến số phận ngắn ngủi và tan biến nhanh chóng. Lý Công Uẩn, vị vua đang đứng đầu Đại Việt, đối mặt với trọng trách lớn phải tìm kiếm một nơi thích hợp để đặt kinh đô, một nơi có thể làm cho đất nước phồn thịnh và phát triển. Với kiến thức sâu rộng về thiên văn và địa lý, Lý Công Uẩn đã đưa ra quyết định quan trọng dời đô về kinh thành Thăng Long, và việc này đã được ghi lại trong bức Chiếu dời đô. Bức Chiếu dời đô là biểu tượng của kỳ vọng lớn lao về một đất nước độc lập, mạnh mẽ, và sự phát triển không ngừng của dân tộc.
Lý Công Uẩn đã thực hiện quyết định dời đô với sự cân nhắc rất kỹ lưỡng. Việc dời đô không phải là điều hiếm gặp trong lịch sử, và ông đã trích dẫn ví dụ về Trung Quốc để chứng minh điều này: “Xưa nhà Thương đến vua Bàn Canh năm lần dời dô, nhà Chu đến Thành Vương cũng ba lần dời đô.” Ông hiểu rằng việc dời đô không chỉ là theo ý trời, mà còn phải phù hợp với lòng dân, để đảm bảo vận nước kéo dài, dân cư được sống trong điều kiện an lành và hạnh phúc. Ông đã xem xét những ví dụ từ lịch sử gần đây, như hai triều đại Đinh và Tiền Lê, để minh họa tầm quan trọng của việc chọn một địa điểm đúng đắn cho kinh đô. Với vị trí dối diện các địa thế khắc nghiệt, không thuận lợi cho phát triển kinh tế và giao thương, địa điểm này không thể duy trì lâu dài và gây hại lớn cho đất nước và nhân dân. Từ sự đau đớn này, Lý Công Uẩn đã tìm cách suy ngẫm và thúc đẩy quyết định dời đô để tạo điều kiện thuận lợi hơn cho vận mệnh đất nước.
Khi đã đưa ra quyết định chuyển đô, Lý Công Uẩn đã trình bày một lập luận rất cụ thể và thuyết phục để xác nhận kinh đô Thăng Long là lựa chọn đúng đắn nhất. Thăng Long được đặt ở vị trí trung tâm của trời đất, có một địa thế đẹp đẽ với sự hòa quyện của thế rồng cuộn và hổ ngồi, sông và núi, đất đai rộng lớn và bằng phẳng. Điều này không chỉ làm cho Thăng Long đẹp về mặt thiên văn và địa lý, mà còn tạo điều kiện thuận lợi cho phát triển chính trị, văn hoá và kinh tế. Thăng Long trở thành một nơi “hội tụ trọng yếu của bốn phương” và kinh đô bậc nhất của đế vương Đại Việt muôn đời. Việc này thể hiện rõ kỳ vọng của Lý Công Uẩn: một đất nước thịnh vượng, vững mạnh, và cuộc sống hạnh phúc của nhân dân. Đây là sự kỳ vọng to lớn, nhân văn, và cao đẹp của một người yêu nước và quan tâm đến nhân dân.
Chiếu dời đô không chỉ thể hiện khát vọng cao cả và tầm nhìn lớn lao của dân tộc mà còn là một minh chứng đáng chú ý cho sự phát triển mạnh mẽ của người Việt. Trước đó, hai triều đại Đinh và Tiền Lê không thể thực hiện việc dời đô do thiếu sẵn có điều kiện và tiềm lực, và họ phải thích nghi với môi trường khắc nghiệt của rừng núi. Trong khi đó, quyết định của Lý Công Uẩn dời đô đến vùng đồng bằng, rộng lớn và bằng phẳng, đã phản ánh sự mạnh mẽ và sẵn sàng đối mặt với những thách thức của thời đại. Nó cũng tạo điều kiện thuận lợi cho việc phát triển kinh tế, quân sự, và gia tăng sức mạnh quốc gia và dân tộc.
Chiếu dời đô vẫn giữ nguyên giá trị của nó cho đến ngày nay. Tác phẩm này không chỉ cho thấy tầm nhìn thông minh và sáng suốt của Lý Công Uẩn trong việc nhìn nhận và phân tích vấn đề, mà còn thể hiện tài năng xuất sắc trong việc lập luận sắc bén và logic. Đây là một minh chứng về trí tuệ và tài năng lãnh đạo của vị vua này, đồng thời cũng là một biểu tượng cho sự phát triển và mạnh mẽ của dân tộc Việt Nam.