Mùa xuân chỉnh là một cảm hứng thơ ca bất diệt để các thi sĩ thỏa sức sáng tạo, bày tỏ suy nghĩ xúc cảm của mình. Và bạn muốn tìm đến những áng thơ viết về mùa xuân thì bài viết tổng hợp về những bài thơ xuân hay nhất, nổi tiếng nhất, và ý nghĩa nhất dưới đây có lẽ sẽ hữu ích cho bạn.
Mục lục bài viết
1. Những bài thơ mùa xuân hay nhất:
1.1. Bài thơ “Chiều xuân” của tác giả Anh Thơ:
Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.
Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió.
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
1.2. Bài thơ “Xuân về” của tác giả Chu Minh Khôi:
Trời mới ửng lên nắng trạng nguyên
Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên
Tháng giêng khép mắt cười em ấp
Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.
Chợ Tết gặp phiên đông thật đông
Đào phai chúm chím khóe môi hồng
Dăm ba thôn nữ về qua ngõ
Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.
Đã thấy hơi xuân trong gió may
Vương trên mái lá tiễn đông gầy
Nhà ai vừa quét tường vôi trắng
Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.
Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay
Dáng mơ thôn nữ ngấm men say
Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn
Em có sang tìm ta tối nay?
1.3. Bài thơ “Mùa xuân về” của tác giả Liên Phạm:
Xuân về nắng toả ngọt ngào
Dịu dàng, âu yếm gửi trao ân tình
Môi hồng đón gió càng xinh
Tóc bay nhè nhẹ hương tình càng say…
Nụ cười ấm cả trời mây
Xuân về hoa lá cỏ cây vui cười,
Hương thơm tỏa khắp muôn nơi
Đâu đâu cũng thấy ngập trời sắc xuân.
Giọt sương óng ánh trong ngần
Niềm vui dào dạt, hân hoan đón chờ.
Đời đẹp như những giấc mơ
Du dương bản nhạc, lời thơ rộn ràng…
1.4. Bài thơ “Mùa Xuân” của tác giả Toàn Tâm Hòa:
Mùa Xuân về trước hiên nhà
Khoác màu áo mới điệu đà thanh tân
Ngoài kia hoa nở đầy sân
Gió xuân hây hẩy trong ngần trinh nguyên
Kể từ mình kết nợ duyên
Mùa Xuân là cả một miền lung linh
Mái nhà chăm chút thêm xinh
Có đầy hơi ấm và tình yêu thương
Nhớ từng buổi sớm tinh sương
Chở em trên khắp phố phường… tìm Xuân
Em mang về những vui mừng
Cho ngôi nhà nhỏ tưng bừng rộn vang
Bàn thờ sắp đặt nghiêm trang
Đầy hương vị tết ghé ngang nhà mình
Du dương khúc nhạc Xuân tình
Từ trong ánh mắt chợt nhìn long lanh
Xuân qua, xuân lại thật nhanh
Vẫn còn rạo rực mộng lành như xưa
Xuyến xao chờ phút giao thừa
Bàn tay nắm chặt đong đưa mắt cười.
1.5. Bài thơ “Xuân” của tác giả Đỗ Lan:
Xuân về cánh én lượn bay
Trăm hoa đua nở ngất ngây lòng người
Xuân cho Lộc nẩy chồi tươi
Xuân tô nét thắm nụ cười trẻ thơ
Ban mai điểm giọt sương mờ
Chào Xuân diễn lệ bên bờ cỏ xanh
Xuân ươm nụ biếc trên cành
Đợi tia nắng ấm an lành trổ bông
Xuân mơ ủ nhụy cánh hồng
Gió lùa khe khẽ hương nồng nhẹ bay
Xuân đem hạnh phúc trao tay
Xuân về rực rỡ trời mây sắc hồng.
2. Những bài thơ xuân nổi tiếng nhất:
2.1. Bài thơ “Ông đồ” của tác giả Vũ Đình Liên:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay”
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu…
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
2.2 Bài thơ “ Xuân” của tác giả Chế Lan Viên:
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu?
– Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!
Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Ý thu góp lại cản tình xuân?
Có một người nghèo không biết Tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn!
Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!
Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ!
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.
2.3 Bài thơ “ Áo xuân” của tác giả Huy Cận :
Sớm nay khoác áo màu vô định
Ra gặp mùa xuân đến giữa đàng
Lá biếc đưa thoi xuyên vĩnh viễn
Gió là sợi thắm của thời gian.
Ta vận tấm xuân đi hớn hở
Tâm tư ngào ngạt hiến dâng đời
Thân cũng hát lừng cao nhịp lửa
Hoa thiên thu hẹn nở cùng môi.
Lòng chim gieo sáng vệt vân sa
Trên bước đường xuân trở lại nhà.
Mở sách chép rằng: Vui một sáng
Nghìn năm còn mãi tấm lòng ta.
2.4 Bài thơ “ Mùa xuân chín” của tác giả Hàn Mặc Tử:
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
“Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
2.5. Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của tác giả Thanh Hải :
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao…
Ðất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Ðất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.
Mùa xuân – ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.
3. Những bài thơ mùa xuân ý nghĩa nhất:
3.1. Bài thơ “Mưa Xuân” của tác giả Nguyễn Bính:
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh
Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa thấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem!
Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Ðoài cách có một thôi đê
Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem
Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh sang anh chả sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
Mình em lầm lụi trên đường về
Có ngắn gì đâu môt dải đê!
Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
Em giận hờn anh cho đến sáng
Hôm sau mẹ hỏi hát trò gì
“- Thưa u họ hát…” rồi em thấy
Nước mắt tràn ra, em ngoảnh đi
Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”
Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
Bao giờ em mới gặp anh đây?
Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõ
Ðể mẹ em rằng hát tối nay?
3.2 Bài thơ “ Quà tặng mùa xuân” của tác giả Hoàng Chẩm:
Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ
Hong ấm trời quê ngọt mùa sang
Tầm xuân chín dâng đời dấu ái
Chia hết nồng say lòng riêng mang
Gửi em câu hát mùa xuân cũ
Bay bổng xuân thì buổi ban sơ
Sớm muộn sân trường thơm áo lụa
Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ.
Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ
Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương
Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ
Thương hoài cố nhân miền khói sương
Gửi em bến nước mùa xuân thắm
Buông cánh tàn phai bên dòng sông
Khăn áo giữa chiều như cơn mộng
Em một nửa chừng- nhớ mênh mông
3.3 Bài thơ “Lắng nghe mùa xuân về” của tác giả Lan Trần:
Xuân đã về tươi thắm những màu hoa
Nghe vấn vương bồi hồi xao xuyến lạ
Rắc bên đời hương xuân dào dạt quá
Thật diệu kỳ cảm xúc cũng thăng hoa
Én nhạn về trời đất lại giao thoa
Mùa xuân đến ấp e hồng đôi má
Chút yêu thương tâm hồn như trẻ hóa
Thoáng mơ màng ai gởi gắm thiết tha
Thật nhẹ nhàng mà sâu lắng trong Ta
Gieo hy vọng cho đời xanh sắc lá
Tiếng chim hót dường như thêm rộn rã
Cánh mai vàng đưa tiễn cả mùa đông
Xuân đã về khỏa lấp nỗi chờ mong
Dệt ước mơ se duyên hồng tươi thắm
Nắng mỏng manh cho trời cao xanh thẳm
Lắng Nghe Mùa Xuân Về…
Say đắm…
Một vần thơ…!
3.4. Bài thơ “Mùa Xuân Và Em” của tác giả Đào Công Diện:
Mùa xuân đến em có là biển rộng
Dạt dào kia đâu dễ hiểu vô cùng
Hay sông nọ êm đềm em lắng sóng
Trút phong trần anh lặn ngụp ung dung
Mùa xuân đến em có mềm như gió
Anh đi đâu mãi líu ríu bên chân
Mùa xuân đến em lại hiền dịu cỏ
Nơi biếc xanh anh ngã xuống yên bình
Mùa xuân đến em có vui như chợ
Anh rảo tìm đôi vạt áo thiên thanh
Đang đói ngấu, hay em là … hàng phở
Mặn, ngọt, chua, cay, anh húp hết, ngon lành
Mùa xuân đến em có gầy như mẹ
Mươi năm ròng thiêm thiếp với chân quê
Thì đã vậy, về làm dâu em nhé
Lòng anh thừa chăn chiếu lẫn đam mê …
Mùa xuân đến em có như tổ quốc
Vừa thủy chung, vừa bất trắc khôn lường
Mùa xuân đến em nhắc anh về đất nước
Bắt đầu bằng lơ đễnh một mùi hương.
3.5. Bài thơ “Mùa xuân” của tác giả Tú Mỡ:
Dung dăng dung dẻ
Dẫn trẻ đi chơi
Mùa xuân đến rồi
Ánh xuân tươi sáng.
Đám mây bông trắng
Nổi giữa trời xanh
Gió đưa bồng bềnh
Cao vời lồng lộng
Vườn thênh thang rộng
Cỏ non xanh vờn
Hoa đào tươi thắm
Vườn xuân đầm ấm
Ríu rít chim ca.