Buổi gặp gỡ ấy với anh thanh niên của người họa sĩ già cũng đã truyền cảm hứng cho ông để hoàn thành tác phẩm nghệ thuật đi tìm kiếm cái đẹp. Dưới đây là bài viết về Hóa thân ông họa sĩ kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa hay nhất
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Hóa thân ông họa sĩ kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa hay nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về bản thân
Xin chào, tôi là một hoạ sĩ đam mê nghệ thuật và luôn tìm kiếm nguồn cảm hứng mới cho tác phẩm của mình. Trong một chuyến đi đến Sa Pa để tìm kiếm công việc mới, tôi đã gặp được một người trẻ tuổi có ấn tượng sâu sắc với tôi.
1.2. Thân bài:
Hoàn cảnh cuộc gặp gỡ
Trên chuyến xe đến chỗ nhận việc làm, tôi gặp một cô kĩ sư và chúng tôi bắt đầu hành trình đi qua Sa Pa. Trên đường đi, chúng tôi đã gặp được một anh thanh niên đáng yêu và gần gũi. Anh ta mời chúng tôi về nhà chơi và tôi bị cuốn hút bởi sự mến khách và thân thiện của anh.
Cảm nhận về anh thanh niên:
Trong cuộc nói chuyện, anh ta đã chia sẻ với chúng tôi về công việc của mình với sự tinh tế và chi tiết. Tôi cảm nhận được anh là một người có tinh thần trách nhiệm cao và đam mê nghề nghiệp của mình. Mặc dù chỉ gặp anh ta trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng tôi đã để lại cho mình những ấn tượng khó quên về anh.
Phẩm chất của anh thanh niên
Tôi nhanh chóng ghi lại gương mặt anh thanh niên vào cuốn sổ tay nhỏ của mình. Tôi không thể quên những điều anh làm cho tôi suy nghĩ về anh và cả những điều mà anh ta suy nghĩ trong cái vắng vẻ của Sa Pa. Khoảnh khắc chia tay đó vẫn còn mãi trong tôi và tôi luôn tự hỏi liệu anh ta có tiễn tôi xuống đồi nếu chưa tới giờ ốp. Nhưng tôi không hỏi anh ta khi gặp lại vì tôi biết những kỷ niệm đó đã đủ để tôi nhớ mãi về anh.
Thời gian chia tay:
Trước khi chúng tôi chia tay, tôi hứa với anh thanh niên rằng tôi sẽ trở lại để hoàn thành tác phẩm nghệ thuật của mình và anh cũng trao cho chúng tôi một món quà nhỏ để chia tay.
1.3. Kết bài:
Khoảnh khắc đó đã trôi qua rất nhanh, nhưng để lại cho tôi những cảm xúc sâu sắc.
2. Bài mẫu về Hóa thân ông họa sĩ kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa hay nhất:
Là một họa sĩ già, tôi thường đi khắp nơi để tìm kiếm nguồn cảm hứng cho tác phẩm của mình. Tuy nhiên, trong số đó, cuộc gặp gỡ đặc biệt tại Sa Pa với một anh chàng trẻ làm công tác khí tượng đã để lại dấu ấn sâu sắc trong ký ức của tôi.
Khi đó, tôi đang trên đường đi công tác và sau khi nghỉ ngơi tại một trạm dừng chân, tài xế đã kể cho chúng tôi về một anh chàng lạ mắt. Anh ta được miêu tả là một người cô độc nhất thế giới, tuyệt vọng trong việc tìm kiếm sự kết nối với những người khác. Lời giới thiệu này đã khiến tôi và cô kỹ sư trẻ đi cùng rất tò mò và muốn tìm hiểu thêm về anh chàng đó.
Nghe tài xế kể, chúng tôi biết đó là một chàng trai trẻ tuổi, chỉ mới 27 tuổi, đang làm việc tại đỉnh Yên Sơn, nơi có độ cao lên tới 2600 mét và đảm nhận công việc khí tượng cũng như vật lý địa cầu. Tôi cảm thấy thú vị và muốn được gặp gỡ anh chàng đó để trò chuyện.
Trong khi chúng tôi đang tâm huyết trò chuyện với tài xế, một anh chàng với vóc dáng nhỏ nhắn và nụ cười tươi tắn xuất hiện từ xa trên sườn núi. Đó chính là người mà chúng tôi đã được nghe về. Khi nhìn thấy anh chàng đó, tôi cảm thấy rất xúc động và tài xế đã mời chúng tôi lên nhà của anh ta để uống nước chè. Mặc dù chưa kịp chuẩn bị nhưng anh ta rất vui vẻ và nhanh chóng rời đi để chuẩn bị hết sức.
Tôi đoán rằng anh ta chưa kịp dọn dẹp nhà cửa do chúng tôi đến bất ngờ. Tuy nhiên, khi bước lên cầu thang bằng đất, tôi ngạc nhiên khi thấy anh chàng đó đang hóa hoa, sau đó tặng cho cô gái kĩ sư đi cùng tôi. Anh thậm chí còn phấn khởi tính rằng có 20 phút để nói chuyện và mong muốn được chúng tôi kể cho nhiều câu chuyện nhất.
Anh chia sẻ về công việc của mình với tôi, một công việc vất vả nhưng rất ý nghĩa, phục vụ cho mọi người và cho kháng chiến. Công việc này đã làm cho anh yêu đời hơn và cảm thấy vui hơn khi làm việc trong môi trường rừng núi đầy thử thách. Tôi khâm phục những khó khăn trong công việc của anh, và thấy rằng anh chia sẻ không phải để than vãn.
Tôi cũng ấn tượng với cách anh giữ gìn nơi ở của mình, rất sạch sẽ và ngăn nắp. Tôi thích thú khi được uống trà nóng được pha bằng nước mưa thơm như hoa Yên Sơn, và lúc đó, tôi cảm thấy bối rối vì tôi đã tìm thấy điều mà tôi ao ước biết từ lâu, một hình ảnh giúp tôi kích thích trí tưởng tượng. Khám phá cái đẹp tiềm ẩn trong cuộc sống và đưa nó vào tác phẩm để chia sẻ với người đọc là điều rất hạnh phúc. Tôi đã nhanh chóng phác thảo gương mặt của anh vào sổ tay nhỏ của mình và tôi thấy anh đáng yêu, nhưng cũng thấy công việc của anh rất vất vả. Tôi suy nghĩ về anh và cả những suy nghĩ của anh trong những khoảnh khắc cô đơn trên biển.
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa chúng tôi rồi đến lúc phải kết thúc, và tôi cảm thấy tiếc nuối vì thời gian trôi qua quá nhanh. Tôi và cô kĩ sư phải vội vàng chào tạm biệt anh thanh niên để xuống đồi. Trước khi quay lại xe, tôi hứa với anh rằng tôi sẽ quay lại để hoàn thành tác phẩm nghệ thuật mà tôi đang ấp ủ. Anh thanh niên tặng chúng tôi một lần trứng như một món quà nhỏ trước khi chúng tôi chia tay.
Khoảnh khắc đó vẫn còn in sâu trong ký ức của tôi, và tôi tự hỏi: “Tại sao anh không tiễn chúng tôi xuống dưới? Liệu anh có sợ đối mặt?” Nhưng khi tôi gặp lại anh, tôi không hỏi để tìm câu trả lời cho bản thân.
3. Bài mẫu Hóa thân ông họa sĩ kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa ngắn gọn:
Tôi là một hoạ sĩ, tôi đến Sa Pa để tìm kiếm cảm hứng cho tác phẩm mới. Trên chuyến xe đến nơi, tôi đã gặp một cô kĩ sư và một anh thanh niên mà mãi sau này tôi vẫn nhớ.
Anh thanh niên đó là một người rất dễ gần, có tâm hồn mở và rất thân thiện với mọi người. Ngay khi gặp chúng tôi, anh đã mời chúng tôi về căn nhà của mình, nơi rất gọn gàng và sạch sẽ. Chúng tôi cảm nhận được sự mến khách của anh khi anh rót nước mời tôi uống và tận tay cầm một chén trà ra bàn cho cô kĩ sư.
Anh thanh niên nói về công việc của mình một cách rất cụ thể và chi tiết. Tôi cảm nhận được anh là một người có tinh thần trách nhiệm cao và rất yêu nghề. Tôi đã ghi lại gương mặt của anh vào cuốn sổ tay nhỏ của mình và những điều anh đã làm cho tôi suy nghĩ về anh và những suy nghĩ của anh trong cái vắng vẻ ở độ cao 2600 mét trên mặt biển.
Trước khi chúng tôi rời đi, anh thanh niên đã trao cho chúng tôi một quà nhỏ là một lượng trứng để chúng tôi mang về như là một kỷ niệm của buổi gặp gỡ ấy.
Tôi vẫn nhớ rõ buổi gặp gỡ ấy và cảm thấy rất may mắn khi được gặp gỡ anh thanh niên đó. Sự dễ gần và tinh thần trách nhiệm cao của anh thanh niên đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong tôi. Buổi gặp gỡ ấy cũng đã truyền cảm hứng cho tôi để hoàn thành tác phẩm nghệ thuật mà tôi đang ấp ủ.
4. Bài mẫu Hóa thân ông họa sĩ kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa ấn tượng:
Xin chào mọi người, tôi là một hoạ sĩ và hôm nay tôi muốn kể về một cuộc gặp gỡ đáng nhớ của mình với một anh thanh niên.
Đó là trong chuyến xe đến chỗ nhận việc, tôi và một cô kĩ sư đã gặp được anh ta trên đường đi qua Sa Pa. Tôi nhớ mãi anh thanh niên đó vì ấn tượng sâu sắc của mình với anh ta.
Anh ta là một người xởi lởi, rất gần gũi và thân thiện. Tôi cảm nhận được sự mến khách của anh ta khi anh ta mời chúng tôi về nhà chơi. Căn nhà anh ta gọn gàng và ngăn nắp, và anh ta tận tay rót nước cho tôi và cầm một chén trà ra bàn cho cô kĩ sư. Anh ta nói về công việc của mình với sự trách nhiệm và yêu nghề rõ ràng.
Tôi đã ghi lại gương mặt anh thanh niên trong cuốn sổ tay của mình và cảm thấy anh ta rất đáng yêu. Nhưng đồng thời, những suy nghĩ của anh ta trong cái vắng vẻ hai nghìn sáu trăm mét trên mặt biển khiến tôi cảm thấy nhọc nhằn. Nhưng tất cả đều làm cho tôi suy nghĩ về anh ta.
Chúng tôi chỉ có thời gian nghỉ giải lao trong ba mươi phút, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh. Trước khi rời đi, tôi hứa với anh thanh niên rằng tôi sẽ quay lại để hoàn thành tác phẩm nghệ thuật mà tôi vừa mới ấp ủ. Anh ta không quên trao cho chúng tôi một quà nhỏ là một lá trứng để chia tay.
Buổi gặp gỡ ấy đã để lại trong tôi một cảm xúc đặc biệt và tôi không thể quên anh thanh niên đó. Tôi hy vọng có thể gặp lại anh ta một ngày nào đó và trò chuyện thêm về cuộc sống và nghệ thuật.