Tiếng sáo trong tác phẩm vợ chồng A phủ tượng trưng cho sự tự do như cầu nối đến với quá khứ tươi đẹp đầy sức sống. Dưới đây là một số gợi ý, dàn ý và bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ.
Mục lục bài viết
- 1 1. Lời giải chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ:
- 2 2. Dàn bài phân tích tiếng sáo trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ:
- 3 3. Bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ hay nhất:
- 4 4. Bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ ngắn có chọn lọc:
- 5 5. Bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ xuất sắc nhất:
1. Lời giải chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ:
Tiếng sáo được nhắc ra nhiều nhất
– Ngoài đầu núi lấp ló đã có tiếng ai thổi sáo gọi bạn đi chơi
– Tai Mị văng vẳng tiếng sáo gọi bạn đầu xóm
– Mà tiếng sáo gọi bạn yêu lại lơ lửng ở ngoài kia
– Mị lại nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo các cuộc chơi, v.v.
Ý nghĩa:
– Tiếng sáo biểu hiện những cảnh đẹp của thiên nhiên và nét đẹp văn hoá người dân miền núi.
– Là biểu trưng cho tiếng gọi cuộc sống, thiên nhiên; nó đã lay gọi và khơi gợi niềm vui, yêu cuộc sống tự do trong Mị.
– Có liên hệ chặt chẽ với sự chuyển biến tâm lý của Mị, là động lực thôi thúc Mị đi đến cùng quyết định sẽ đi chơi xuân
– Thể hiện tinh thần của tác giả: sức sống con người tuy bị chà đạp, ràng buộc nhưng lại cứ âm thầm chờ đợi thời cơ bật dậy là tính nhân văn.
Gợi ý:
– Tiếng sáo mở thêm một không gian xa xôi của núi rừng Tây Bắc. Tiếng sáo gọi bạn, gọi người yêu là nét đẹp văn hoá của người dân miền núi.
– Tiếng sáo đại diện cho sức mạnh của con người. “Mị thổi sáo giỏi ’” Mị ngậm cái lá trên miệng thì thổi lá cũng tốt hơn thổi sáo. Có biết bao người say mê, ngày đêm đẽ thổi sáo đi theo Mị ’ “.
– Tiếng sáo kêu gợi ký ức đẹp đẽ và mơ ước cho cuộc sống hạnh phúc, chính tiếng sáo là tác nhân tích cực khơi gợi sức sống tiềm ẩn của Mị “Mị lại nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo các cuộc chơi, từng nhóm chơi” “Mị vùng bước đi”.
– Tiếng sáo là loại hình nghệ thuật độc đáo vạch trần tội ác của giai cấp thống trị thực dân ở miền núi. Cự tuyệt quyền tự do và quyền làm người của con người.
=> nếu tiếng móng ngựa nện vào tường là lời lên án của thực tế nghiệt ngã thì tiếng ngôi sao chính là biểu tượng của niềm tin và hy vọng.
2. Dàn bài phân tích tiếng sáo trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ:
Được nói ra thường xuyên nhất:
– Ngoài đầu núi lấp ló đã có tiếng ai thổi sáo gọi bạn đi chơi
– Tai Mị văng vẳng tiếng sáo gọi bạn đầu đường
– Mà tiếng sáo gọi bạn yêu cũng lơ lửng ở ngoài đương
– Mị thích nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo các cuộc chơi, …
Ý nghĩa văn hoá
– Tiếng sáo biểu hiện những cái đẹp của thiên nhiên và nét đẹp văn hoá người dân miền núi.
– Là biểu trưng cho tiếng gọi cuộc sống, con người; nó đã lay gọi và khơi gợi niềm hạnh phúc, yêu cuộc sống tự do trong Mĩ
– Có liên hệ chặt chẽ với sự chuyển biến tâm lý của Mị, là động cơ thôi thúc Mị đi đến cùng quyết định sẽ đi chơi xuân
– Thể hiện tinh thần của tiểu thuyết về sức sống con người tuy có khó khăn, ràng buộc nhưng họ cứ âm thầm chờ đợi thời cơ bật dậy là giá trị nhân văn.
Gợi ý:
– Tiếng sáo mở cả một không gian xa xôi của núi rừng Tây Bắc. Tiếng sáo gọi bạn, gọi người yêu là nét đẹp văn hoá của người dân miền núi.
Say mê Tiếng sáo đại diện cho tâm hồn của con người. “Mị thổi sáo giỏi ’” Mị ngậm cái lá trên miệng và thổi lá cũng đẹp y như thổi sáo. Có bao nhiêu người say mê, ngày đêm đẽ thổi sáo đi theo Mị ’”.
Tự do Tiếng sáo kêu gợi ký ức đẹp đẽ và mơ ước về cuộc sống hạnh phúc, chính tiếng sáo là tác nhân tích cực khơi gợi sức sống tiềm ẩn của Mị “Mị lại nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo các cuộc chơi, từng nhóm chơi” “Mị vùng bước đi”.
– Tiếng sáo là loại hình âm nhạc độc đáo phản ánh tư tưởng của giai cấp thống trị thực dân ở miền núi. Cự tuyệt quyền tự do và quyền làm người của con người.
=> nếu tiếng móng chân nện vào tường là sự phản ánh của thực tế phũ phàng còn tiếng ngôi sao thì là biểu tượng của những mơ ước và hy vọng.
3. Bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ hay nhất:
Ý nghĩa chi tiết tiếng sáo trong bài Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài:
Vợ chồng A Phủ là một trong số ít không lớn các tác phẩm được dịch thành công trong thời kì chiến tranh với Pháp. Có thể xem đó là khuôn mặt điển hình của văn chương thời mà toàn dân tộc đã giũ bùn lầy đứng lên sáng lạng. Trong đó chi tiết Tiếng sáo đêm tình mùa xuân là lát cắt chính giữa các bộ phận của tác phẩm. Vẻ đẹp tư tưởng và nghệ thuật được lộ rõ qua chi tiết đó.
Ý nghĩa chi tiết tiếng sáo trong bài Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài:
Trước hết, chi tiết Tiếng sáo đêm tình mùa xuân là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo góp phần miêu tả và biểu hiện nét đẹp nhân vật theo nội dung tinh thần của tác phẩm. Tiếng sáo mùa xuân chính là biểu tượng của đời sống tinh thần vùng Tây bắc. Nó vô cùng thân thuộc, gần gũi và không có gì mới mẻ, đã từng tác giả dùng hữu hiệu giống với cái nanh của thần Kim Quy, hay câu nói Vừng ơi. .. của Alibaba vậy. Nhờ chiếc nanh hổ nó làm cung nỏ nhà vua phóng một phát chết cả vạn tên giặc chính nhờ tiếng sáo đêm tình mùa xuân ấy mà nhà văn mở lại cánh cửa tâm hồn nhân vật Mỵ đã bị giam cầm suốt bao năm qua. Lại nhìn cái vẻ “lầm lũi giống con vật sống trong xó cửa”, nhìn cái cảnh kéo căng chiếc lưng của Mỵ hết mùa này sang mùa kia, rồi năm này sang năm nọ làm việc như một cái máy, cứ nhìn cái sự đêm đến “Mỵ chỉ còn biết thức với đá” và đêm nào cũng thế, cho dù có bị A Sử hành hạ đánh đập hoặc có người chết ngay ở đó. .. (không có biểu hiện chi) thì người khác cũng có thể nghĩ rằng cô sẽ phải im lặng trên phiến đá này đến ngày chết rũ xương sống ở đây mới chịu. ..
Thế mà mỗi khi nghe đầu núi xa xa có tiếng sáo mời bạn đi chơi của ai đấy thì “Mỵ lại thiết tha bồi hồi”. Tâm hồn Mỵ bắt gặp tiếng sáo, đã bắt đầu lắng nghe, đã dần có cảm xúc, đã rung động. Đã sống dậy thật sự rồi! Tiếng sáo mùa xuân nhẹ nhàng, mỏng manh, bay bổng mà thần diệu tựa thuốc thánh Cam lồ. Tưới đến đâu thì tái sinh sự sống và tình yêu đến đấy. .. Kìa, Mỵ đang “nhẩm theo bài hát của người thổi sáo”. Mỵ đang hoà lòng mình với những mùa xuân tuổi trẻ của các cuộc chơi đánh pao, đánh đáo. Mỵ đang sống với cảm xúc yêu đương trong từng bài hát. Dòng suối mát lành ấy đã len thấm vào tâm hồn đang khô cằn nứt của Mỵ vậy thì tại sao không mở lòng? Tiếng sáo mùa xuân đến và đã neo mãi trong lòng Mỵ để lại ám ảnh không dứt: “Tai Mỵ nghe tiếng sáo gọi bạn đầu làng”. Rồi như một phản ứng dây chuyền, lại có một quá khứ của tuổi trẻ hiện về và Mỵ đã từng sống chìm đắm trong thời tuổi trẻ tràn đầy đam mê của mình: “… Mỵ thổi lá cũng hay hơn thổi sáo. … bao người mê, ngày đêm đã thổi sáo đi theo Mỵ “… Tiếng sáo vẫn thiết tha gọi ai đầu làng mà khơi gợi cả một miền hồi ức, kỉ niệm tràn về tươi rói. Rồi tiếng sáo ngày một dài, ngày một da diết thêm; ngồi lặng lẽ trong xó nhà nhưng Mỵ phát hiện ra “Tiếng sáo của bạn yêu cứ vút bay ngoài đường làm Mỵ thấy phơi phới lại… “.Mùa xuân đã thực sự đến, rạo rực trong lòng: “Mỵ vui sướng hơn những đêm xuân ngày trước. Mỵ hãy còn trẻ, Mỵ thích đi chơi. ..”. Cũng theo cảm quan của tâm hồn, cái hiện thực tràn đầy đam mê của tuổi trẻ cùng tiếng sáo gọi bạn yêu ấy đã trở thành sự đối lập của nhịp sống đương thời. Mỵ so sánh đối chiếu, xem xét với những hiện thực khác cô đã và đang được sống thì cảm thấy nó quá vô lý, khó hiểu. Tâm lý Mỵ nảy sinh một sự phản kháng đột ngột mà mạnh mẽ: Nghĩ đến nắm lá ngón. Mỵ chỉ muốn chết quách cho xong nhưng những suy nghĩ này là một bước thụt lùi, nguy hiểm. Nhưng nhìn từ khía cạnh đời sống tinh thần, nhìn ở sự sống đúng ý nghĩa là cuộc sống con người, đây là một dấu hiệu đáng lo cho Mỵ. Vì đó cũng là sự thức tỉnh đầy tính nhân văn: Thà một phút huy hoàng mà chợt tàn, hoặc chết như một sự phủ nhận hoàn toàn ý nghĩa đích thực sống của bản thân còn hơn cứ làm kiếp trâu ngựa suốt cả một đời. Nhờ tiếng sáo mùa xuân nên Mỵ có thêm sự thức tỉnh đó.
Tuy nhiên, một cô gái mê tiếng sáo và yêu đời như Mỵ không thể nào lùi xa vào những cái chết. Tiếng sáo mùa xuân, tiếng sáo gọi bạn tình lại “lởng lơ bay ngoài đường”, lúc nào trong đầu Mỵ cũng “rập rờn tiếng sáo” thì làm sao Mỵ có thể ngủ, liệu Mỵ dám ăn lá ngón? Thay vào đó, cô “cầm chảo mỡ, húp hết cả bát”. Mỵ dằn lòng lại, cái đắng bị ghìm xuống thì cái mặn nồng của hơi men cùng với sự mê đắm của “tiếng sáo gọi bạn yêu” càng mãnh liệt: “Mỵ đứng lên lấy một ít dầu đổ vào chiếc đèn cho sáng” như là tự soi sáng đời mình, và còn thắp lớn hơn nữa ánh nến tình yêu đang le lói trong tâm tưởng của Mỵ. Hành động này càng tạo thêm lòng tin tưởng sẽ có hành động tiếp theo quyết liệt hơn nữa: Mỵ buộc lại mái tóc, với tay cầm chiếc váy hoa hồng treo trên vách, tung tăng đi chơi, mặc kệ sự có mặt của A Sử (vì hắn là biểu tượng cuối cùng còn hiện hữu của cái chết, là kẻ đã phá nát mọi tình yêu và sự sống của đời cô) . Mỵ hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến hiện thực nữa. Lòng mải mê đi theo tiếng sáo, tay cô làm, chân cô bước như thể người điên. Được cho đến khi đã bị cột bởi nguyên một thúng dây đay, bằng toàn bộ tóc thật của mình Mỵ, thân xác đau tận cùng, thì tiếng sáo còn bám chặt tâm hồn Mỵ. Suốt đêm dài. .. suốt đêm. .. Mỵ vẫn còn nghe tiếng sáo. .. Khi khát vọng tự do, khát vọng tình yêu đã sôi lên rồi hiện thực kia làm sao đủ sức ngăn chặn nổi sự bay bổng của tâm hồn?
Cũng có lúc tiếng chân ngựa cào vách đưa Mỵ trở lại quá khứ. “Mỵ thổn thức nghĩ mình không như con ngựa. Con ngựa còn có lúc đứng ngứa chân, nhai cỏ, còn. .. “nhưng” tiếng sáo đã đưa Mỵ đi theo các cuộc chơi, từng nhóm chơi “… Lúc chừng đã khuya, Mỵ còn tưởng tượng thấy cuộc chơi xuân đêm ấy đã đến lúc “trai làng đang đến bên vách làm lễ mời người yêu ra vách núi hát. Mỵ đã nín thở, Mỵ vẫn thiết tha bâng khuâng “.Tiếng sáo đã trở thành điểm tựa và Mỵ đã vững hơn nữa.
4. Bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ ngắn có chọn lọc:
Trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ, nếu tục cúng lễ xuất ma là một hủ tục ám ảnh đời sống tín ngưỡng của người dân Tây Bắc, thì tiếng sáo gọi bạn tình đã trở thành một nét đẹp văn hoá trong đời sống sinh hoạt và đời sống tinh thần của con người ở vùng cao. Tiếng sáo thể hiện trong thiên truyện lúc văng vẳng từ xa xôi, có khi vọng lại thiết tha, da diết, lúc lửng lơ bay ngoài đường, lúc thì chập chờn trong đầu Mị. Tiếng sáo làm nên một miền không gian êm dịu, thơ mộng nói đến đời sống tâm hồn đẹp đẽ của nhân vật Mị. Trong những lời hát của người thổi sáo chứa đựng khát vọng tự do và tình yêu của người trẻ tuổi người Mèo:
“Mày có con trai con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta không có con trai con gái
Ta đi tìm người yêu.”
Và cả những ước hẹn buông lơi:
“Anh ném pao, em không bắt
Em không yêu quả pao rơi rồi…
Em không yêu, quả pao rơi rồi.
Em yêu người nào, em bắt pao nào…”
Với ý nghĩa ấy, tiếng sáo đã trở thành một sợi dây tóc toả sáng, khi nó là một chi tiết nghệ thuật gắn bó với cuộc sống, số phận của nhân vật Mị và là hiện thân cho tâm hồn đẹp đẽ của cô gái người HMông này. Mị còn là một cô gái trẻ và đẹp. Tết đến trai tráng đến đứng láng hết chân vách đầu buồng của Mị. Ngày ấy, Mị thổi sáo hay. Mị uốn cái lá trên tay thổi lá cũng đẹp hơn thổi sáo. Có biết bao người mê Mị cả ngày và đêm thổi sáo đi theo Mị. Chỉ bởi số tiền lớn bố mẹ Mị đã mượn của nhà thống lí Pá Tra không thanh toán hết nên Mị bị ép xuống làm con gái trả nợ nần giúp nhà thống lí. Xó đây, Mị sống cuộc đời lầm lũi, tăm tối. Ở mãi trong bóng tối này, Mị cũng cực dần. Mị âm thầm như một cái bóng Mỗi ngày Mị đều không nói chuyện, lầm lũi giống con vật sống trong xó cửa. Nhưng cuối cùng, mùa xuân ở Hồng Ngài mang theo sắc màu cùng âm nhạc và sự ấm áp đã thức tỉnh sức sống tiềm ẩn ở người con gái mà lại như thể đã chết kia. Quá trình thức tỉnh của Mị gắn chặt với sự vọng về của tiếng sáo. Tiếng sáo trở thành xúc tác mạnh làm thức tỉnh một tâm hồn nằm im giữa đêm vắng với sự ám ảnh của ma quỷ.
Lần đầu tiên tiếng sáo có mặt trong tác phẩm cũng là lần đầu tiên sau những ngày nằm im ở nhà thống lí Mị nghe tiếng sáo vọng trở lại, thiết tha hơn bao giờ hết. Mị ngồi nghe lại bài hát người đang thổi. Tiếng sáo đã làm rung dậy xúc cảm trong tâm hồn Mị – sự biến đổi ấy chứng minh hồn Mị chưa chết hoàn toàn. Mị đang sống trở lại, lòng Mị đã có mối dây cảm xúc. Mị đang sống với âm nhạc, với ý nghĩa tên bài hát người đang thổi. Trong bầu không khí đón xuân, nhìn những người xuống đồng, người lao động, có cả sự nồng nàn của rượu cần, khi Mị nhấp vào từng ly, tiếng sáo đã dẫn Mị trở lại ký ức, lòng Mị như đang sống về thời xưa. Tai Mị văng vẳng tiếng sáo của bạn đầu xóm. Từ đây, tiếng sáo thức dậy khát vọng sống và sức sống trong Mị, Mị thấy phấn chấn lại, trong lòng bỗng nhiên rạo rực như những cái tết thuở nào. Mị trẻ lại nữa và Mị muốn đi chơi. Nghĩ về cảnh A Sử với Mị vì không có lòng với người yêu nên buộc phải sống với ma, trong Mị nảy sinh ý định Nếu có gói lá ngón trong tay lúc này, Mị sẽ cắn mà tự tử ngay chứ không thèm nhìn ai nữa. Nhớ mãi, chỉ thấy nước mắt chảy ra mặt. Nghĩa là, Tiếng sáo kêu bạn gái thổi ở ngoài sân kia như là chiếc gương soi phản chiếu trở lại giúp Mị nhìn rõ ràng thêm cái đời sống thực tại của bản thân. Mị đã muốn chết ngay, vì Mị đã không chấp nhận hoàn cảnh, Mị đang muốn chống lại hoàn cảnh. Đây là điều rất khác biệt với Mị lầm lũi suốt những năm tháng trong nhà thống lí trước đây. Nhìn thấy A Sử sắp đi chơi, Nhưng Mị cũng không ngăn cản. Mị đến góc nhà, lấy ống mỡ ra cắt một miếng bỏ tiếp vào chiếc bóng đèn đang cháy – Mị muốn làm sáng lên khát vọng sống mới để trở về vườn. Trong đầu Mị đang văng vẳng tiếng sáo. Tiếng sáo vẫy gọi Mị, thúc giục Mị. Điệp khúc Mị muốn đi chơi một lần lại bùng lên. Mị cũng muốn đi chơi.
Ngay sau đấy, tất cả mọi hoạt động diễn ra hết sức chóng vánh, Mị cuốn phăng mái tóc, Mị với tay lấy tấm váy hoa hồng treo ở phía trong tường, như Mị đang làm để giải phóng chính bản thân, rũ bỏ đi những trói buộc của con ma nhà ngục và rời xa gian phòng kín của Mị – căn buồng chỉ có một chiếc cửa sổ một lỗ vuông bằng lòng bàn chân. Trói trông ra cũng toàn thấy trời, không rõ là mưa hay nắng. Nhưng khi khát vọng đó mới được bộc lộ thì lập tức đã gặp A Sử chặn đứng. A Sử đã nắm Mị, lấy dây trói hai tay Mị. Nó xách nguyên một thúng sợi đay và trói thẳng Mị vào cột nhà. Tóc Mị xoã xuống, A Sử buộc cả tóc trên cột nhà làm cho Mị không đứng, không cúi nổi đầu nữa. Nhưng thực ra, A Sử vẫn có thể trói lại thân xác Mị, chứ tâm hồn Mị thì vô cùng trong sáng Mị được sống trọn trong thế giới của chính mình, Trong đêm tối, Mị vẫn yên lặng, như thể không thấy mình đang bị trói. Hơi men vẫn nồng. Mị còn nghe tiếng sáo dẫn Mị đi theo các câu lạc bộ và từng nhóm nhỏ. Như vậy, tiếng sáo là yếu tố làm biến đổi tâm lí nhân vật Mị, cho người xem nhìn ra trò sống tiềm ẩn ở Mị, một sức sống mãnh liệt không gì có thể tiêu diệt được.
Chi tiết tiếng sáo đã giúp nhà văn Tô Hoài phát hiện vẻ đẹp tâm hồn Mị và chứng minh được sức sống mãnh liệt của nhân vật. Có thể xem, tiếng sáo là chi tiết hội hoạ đặc sắc, đầy tính gợi mở và cuốn hút người đọc. Nhân vật Mị trong hoàn cảnh trên làm cho nghĩ về sự xuất hiện của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn
5. Bài văn phân tích chi tiết ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ xuất sắc nhất:
Trong truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” Tô Hoài không chỉ thành công với việc phác hoạ hình tượng từng nhân vật mà nhà văn cũng có tài trong việc xây dựng những chi tiết truyện khá độc đáo. Trong truyện ngắn, chi tiết hình ảnh tiếng sáo thể hiện mối tình đầu xuân mang nhiều ý nghĩa.
Tiếng sáo xuất hiện giữa đêm tình đầu xuân là một chi tiết nghệ thuật đắt giá. Đây là âm thanh truyền thống, đặc sắc của người Mèo ở vùng cao mỗi khi tết đến, xuân sang. Đó là tiếng sáo của bạn tình, là biểu tượng cho những lứa đôi, để mỗi chàng trai thể hiện sự thổ lộ yêu thương. Âm thanh đó cũng chất chứa nhiều khát khao tình yêu mãnh liệt trong từng tiếng nhịp tim trẻ thơ.
Tiếng sáo là một trong nhiều chi tiết mà Tô Hoài đã mô tả. Nó xuất hiện nhiều lần, rồi quay lại với những cường độ và sắc thái khác nhau. Lúc đầu là tiếng sáo lấp ló ngoài đầu núi, kế đó nó xuất hiện ở đầu thôn và “lửng lơ bay ngoài đường”. Và bây giờ giữa Mị và tiếng sáo không còn nữa. Âm thanh đã len lỏi sâu trong tâm hồn của Mị. Không những có tiếng sáo hiện tại cô lắng nghe, giờ đây Mị đã tìm thấy được tiếng sáo trong ký ức, về quãng đời đẹp đẽ và mạnh mẽ của mình.
Chi tiết tiếng sáo cũng có vai trò rất lớn đối với việc làm tái sinh tâm hồn Mị. và làm thức dậy sức sống tiềm ẩn mạnh mẽ trong cô. Nó giống như một tác nhân làm sống dậy trong Mị thứ tình cảm hừng hực của thanh xuân và làm dấy nên sự khao khát sống. , khao khát yêu. Để rồi “Mị thấy yêu đời lại. .. Mị muốn đi du lịch “.Nếu không có không khí ngày tết nhộn nhịp ở Hồng Ngài và thậm chí là tiếng sáo mời bạn tình không vang lên thì có lẽ Mị cứ tiếp tục chìm đắm trong những tháng ngày đau khổ, sống một cuộc sống không phải người. Ngay kể cả khi cô bị trói chân tay thì âm thanh của tiếng sáo vẫn đủ làm rực lên trong Mị niềm khao khát yêu thương và khao khát sống.
Bên cạnh đấy, sự xuất hiện của chi tiết âm thanh tiếng sáo cũng góp phần làm tăng lên tính giới tri nhân văn của tác phẩm. Nhà văn muốn ngợi ca và chứng minh sức sống tiềm ẩn trong những người nông dân miền núi không có một thế lực nào có thể tiêu diệt được. Và chỉ cần âm thanh của tiếng sáo cũng có thể làm trỗi dậy những sức sống mới.
Chi tiết tiếng sáo cũng đóng vai trò không kém đối với việc sáng tạo ra là hơi thở miền núi cho truyện ngắn. Cũng nhờ có sự xuất hiện của âm thanh này mà những trang tiểu thuyết được Tô Hoà xây dựng đầy tính nghệ thuật. Tiếng sáo ấy quả thật là âm thanh gây nhiều ấn tượng không những với từng chi tiết của tiểu thuyết mà gây ấn tượng và thu hút người xem hơn nữa.
Và để khắc hoạ nổi bật chi tiết trên, tác giả sử dụng ngôn ngữ có tính gợi mở, với các từ liên tục biến hoá, thể hiện nhiều cung bậc khác nhau của tiếng sáo: ồn ào, vang vọng, nhẹ nhàng, đong đưa. Hấp dẫn lối diễn đại này độc giả sẽ không phải mất thêm nhiều công sức khi hình dung ra âm thanh đó bởi nó hiển hiện rất sắc nét, chẳng những ảnh hưởng đến thính giác mà gây ấn tượng mạnh về thị giác.
Có thể thấy được rằng chi tiết tiếng sáo tuy là chi tiết nhỏ nhặt trong tác phẩm này song cũng có vai trò gây ra sự thành công khi xây dựng truyện ngắn “Vợ chồng A phủ” của nhà văn Tô Hoài. Nếu thiếu vắng những âm thanh này, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” có thể sẽ mất đi rất nhiều sự hấp dẫn và tư tưởng của tác phẩm cũng đôi phần kém sâu sắc hơn nữa.