Sau khi được đọc hoặc nghe kể về một câu chuyện ngụ ngôn, các bạn học sinh đã biết cách kể lại câu chuyện ngụ ngôn tương tự như vậy chưa? Nếu vẫn còn gặp khó khăn trong việc kể lại một câu chuyện ngụ ngôn thì các bạn hãy tham khảo các bài viết Kể lại truyện ngụ ngôn dưới đây.
Mục lục bài viết
- 1 1. Hướng dẫn kể lại một truyện ngụ ngôn:
- 2 2. Mẫu kể lại truyện ngụ ngôn Sư tử và chuột:
- 3 3. Mẫu kể lại truyện ngụ Chuột thành thị & chuột đồng quê:
- 4 4. Mẫu kể lại truyện ngụ Hươu và hình ảnh phản chiếu của anh ta:
- 5 5. Mẫu kể lại truyện ngụ Con gà trống và con cáo:
- 6 6. Mẫu kể lại truyện ngụ Con cú và con châu chấu:
1. Hướng dẫn kể lại một truyện ngụ ngôn:
Bước 1: Xác định đề tài truyện đang chuẩn bị kể, xác định truyện phù hợp với đôi tượng người nghe, mục đích, không gian và thời gian nói.
Bước 2: Tìm ý, lập dàn ý cho các nội dung chính chuẩn trị thể hiện trong truyện ngụ ngôn
– Mở đầu: Giới thiệu câu chuyện và nhân vật; Đồng thời nêu câu hỏi để người nghe có thể dự đoán về bài học sau khi nghe kể.
– Phần chính: Kể theo diễn biến câu chuyện theo trình tự sắp xếp một cách khoa học (từ sự kiện thứ nhất đến sự kiện cuối cùng), điêu chỉnh giọng điệu cho phù hợp với nhân vật và hoàn cảnh câu chuyện, thể hiện tinh thần hài hước ở những thời điểm cần thiết, có thể xen vào một số từ ngữ, câu văn miêu tả điệu bộ, dáng vẻ của nhân vật.
– Kết thúc: Nhận xét, đánh giá chung về nội dung câu chuyện.
Bước 3: Trình bày truyện ngụ ngôn
– Tìm cách mở đầu và kết thúc bài kể sao cho thật hấp dẫn.
– Lựa chọn từ ngữ và lời kể sao cho phù hợp với văn nói.
– Khi trình bày cần nói to, rõ ràng với giọng điệu hào hứng và tự nhiên.
– Phân bố thời gian nói hợp lí để trình bày câu chuyện đảm bảo hết nội dung quan trọng.
Bước 4: Trao đổi, đánh giá
– Người nói: Tập trung ghi nhận những câu hỏi, nhận xét của người nghe và những có phản hồi thỏa đáng, thể hiện sự tôn trọng ý kiến của người nghe.
– Người nghe: Nêu một số nhận xét hoặc câu hỏi để gợi nhắc người trình bày bổ sung những chi tiết còn thiếu hoặc chưa rõ.
2. Mẫu kể lại truyện ngụ ngôn Sư tử và chuột:
Một con sư tử nằm ngủ trong rừng, cái đầu vĩ đại của nó gối lên hai chân. Một con Chuột nhắt nhút nhát bất ngờ lao tới, trong lúc hoảng sợ và vội vàng bỏ chạy, nó đã chạy ngang qua mũi Sư tử. Bị đánh thức khỏi giấc ngủ trưa, Sư tử giận dữ đặt bàn tay to lớn của mình lên sinh vật nhỏ bé để giết nó.
“Tha cho tôi!” Chuột tội nghiệp cầu xin. “Xin hãy để tôi đi và một ngày nào đó tôi chắc chắn sẽ trả ơn bạn.”
Sư tử rất thích thú khi nghĩ rằng một con Chuột có thể giúp gì mình. Nhưng anh ấy rất hào phóng và cuối cùng đã để Chuột đi.
Vài ngày sau, khi đang rình mồi trong rừng, Sư tử bị mắc vào lưới của một thợ săn. Không thể tự giải thoát, anh ta lấp đầy khu rừng bằng tiếng gầm giận dữ của mình. Chuột nghe thấy tiếng và nhanh chóng tìm thấy Sư tử đang vùng vẫy trong lưới. Khi chạy đến một chiếc bẫy dây thừng lớn đang trói Sư tử, chuột tiến đến và gặm nó cho đến khi nó đứt ra, và chẳng mấy chốc Sư tử được tự do.
“Bạn đã cười khi tôi nói rằng tôi sẽ trả ơn bạn,” Chuột nói. “Bây giờ bạn thấy rằng ngay cả một con chuột cũng có thể giúp một con sư tử.”
Một lòng tốt không bao giờ là lãng phí.
3. Mẫu kể lại truyện ngụ Chuột thành thị & chuột đồng quê:
Một con chuột thị trấn đã từng đến thăm một người họ hàng sống ở nông thôn. Đối với bữa trưa, Chuột đồng quê phục vụ thân cây lúa mì, rễ cây và quả đấu với một chút nước lạnh để uống. Chuột Thị trấn ăn rất tiết kiệm, nhấm nháp một ít thứ này và một ít thứ kia, và nó cho thấy rất rõ ràng rằng nó chỉ ăn những thức ăn đơn giản để tỏ ra lịch sự.
Sau bữa ăn, những người bạn đã có một cuộc nói chuyện dài, hay đúng hơn là Chuột thành phố nói về cuộc sống của cô ấy ở thành phố trong khi Chuột đồng quê lắng nghe. Sau đó, họ đi ngủ trong một cái ổ ấm cúng bên trong hàng rào cho đến sáng. Trong giấc ngủ, Chuột Đồng quê mơ thấy mình là Chuột Thành phố với tất cả những xa hoa và thú vị của cuộc sống thành phố mà bạn của cô đã mô tả cho cô. Vì vậy, ngày hôm sau khi Chuột thành phố rủ Chuột quê về nhà cùng lên thành phố, chuột đồng vui vẻ đồng ý.
Khi họ đến dinh thự mà Chuột Thị trấn sống, họ tìm thấy trên bàn trong phòng ăn những đồ thừa của một bữa tiệc rất thịnh soạn. Có kẹo và thạch, bánh ngọt, pho mát ngon, thực sự là những món ăn hấp dẫn nhất mà Chuột có thể tưởng tượng. Nhưng ngay khi Chuột đồng chuẩn bị nhấm nháp một miếng bánh ngọt nhỏ, cô nghe thấy tiếng Mèo kêu meo meo và cào vào cửa. Chuột sợ hãi chạy vội vào một chỗ ẩn nấp, chúng nằm im một hồi lâu, hầu như không dám thở. Cuối cùng, khi họ mạo hiểm quay trở lại bữa tiệc, nhưng cánh cửa đột ngột mở ra và những người hầu bước vào để dọn bàn, theo sau là Con chó của Nhà.
Lúc này cô chuột thành thị mới nói “Bạn có thể có những thứ xa hoa và sang trọng mà tôi không có, nhưng tôi thích thức ăn đơn giản và cuộc sống đơn giản của mình ở vùng nông thôn với hòa bình và sự an toán đi kèm với nó.”
Nghèo đói với sự an toàn vẫn tốt hơn là giàu có giữa nỗi sợ hãi và sự không chắc chắn.
4. Mẫu kể lại truyện ngụ Hươu và hình ảnh phản chiếu của anh ta:
Một con hươu đang uống nước từ một dòng suối pha lê, nhìn thấy mình phản chiếu trong làn nước trong vắt. Anh ấy rất ngưỡng mộ vòm gạc duyên dáng của mình, nhưng anh ấy rất xấu hổ về đôi chân khẳng khiu của mình.
“Làm sao có thể,” anh ta thở dài, “tôi lại bị nguyền rủa với đôi chân như vậy trong khi tôi đội một chiếc vương miện lộng lẫy như vậy.”
Vào lúc đó, anh ta đánh hơi thấy một con báo và ngay lập tức đã lao vút đi trong rừng. Nhưng khi anh ta chạy, những chiếc gạc xòe rộng của anh ta bị mắc vào cành cây, và chẳng mấy chốc, con báo đã vượt qua anh ta. Sau đó, Hươu nhận ra rằng đôi chân mà anh ta rất xấu hổ sẽ cứu anh ta nếu không có những đồ trang sức vô dụng trên đầu anh ta.
Chúng ta thường coi trọng những thứ trang trí và coi thường những thứ hữu ích.
5. Mẫu kể lại truyện ngụ Con gà trống và con cáo:
Vào một buổi tối rực rỡ khi mặt trời đang lặn dần trên bầu trời, một chú gà trống già khôn ngoan bay vào một cái cây để ngủ. Trước khi định thần lại, nó vỗ cánh ba lần và gáy thật to. Nhưng ngay khi nó sắp gục đầu dưới đôi cánh của mình, đôi mắt tròn xoe của nó thoáng thấy một tia đỏ và thoáng thấy một cái mũi dài nhọn, và ngay bên dưới nó là một con cáo.
“Bạn đã nghe về những tin tức tuyệt vời chưa?” Cáo kêu lên một cách rất vui vẻ và phấn khích.
“Tin tức gì?” Gà trống hỏi rất bình tĩnh. Nhưng anh ấy có một cảm giác kỳ lạ, sự run rẩy đang hiện hữu trong anh ấy, bởi vì, bạn biết đấy, anh ấy rất sợ Cáo.
“Gia đình của bạn và của tôi và tất cả các loài động vật khác đã đồng ý quên đi sự khác biệt của họ và sống trong hòa bình và tình bạn từ giờ trở đi mãi mãi. Hãy nghĩ về điều đó! Tôi chỉ đơn giản là không thể chờ đợi để ôm bạn! Hãy đi xuống, bạn thân mến, và chúng ta hãy ăn mừng sự kiện vui vẻ.”
“Thật tuyệt!” Gà trống nói. “Tôi chắc chắn rất vui mừng trước tin tức này.” Nhưng anh ta nói một cách qua loa, và rón rén nhón chân, dường như đang nhìn một thứ gì đó xa xăm.
“Ngươi nhìn thấy cái gì?” Cáo hơi lo lắng hỏi.
“Tại sao, tôi thấy giống như một vài con Chó đang đi về phía này. Chắc hẳn chúng đã nghe tin tốt lành và …”
Nhưng Cáo không đợi để nghe thêm. Anh ấy bắt đầu chạy.
“Đợi đã,” Gà trống kêu lên. “Tại sao bạn chạy? Những con chó là bạn của bạn bây giờ!”
“Vâng,” Cáo trả lời. “Nhưng họ có thể chưa biết tin. Ngoài ra, tôi có một việc rất quan trọng mà tôi gần như quên mất.”
Gà trống mỉm cười vùi đầu vào bộ lông và đi ngủ, vì nó đã thành công trong việc đánh lừa một kẻ thù rất xảo quyệt.
Kẻ lừa bịp rất dễ bị lừa.
6. Mẫu kể lại truyện ngụ Con cú và con châu chấu:
Con cú là loài động vặt thường ngủ vào ban ngày. Rồi sau khi mặt trời lặn, khi ánh sáng màu hồng mờ dần trên bầu trời và những cái bóng từ từ xuyên qua khu rừng, cô ấy bước ra khỏi thân cây rỗng già nua và tỉnh giấc. Bây giờ tiếng “hoo-hoo-hoo-oo-oo” kỳ lạ của cô ấy vang vọng trong khu rừng yên tĩnh, và cô ấy bắt đầu cuộc săn tìm những con bọ và bọ cánh cứng, ếch và chuột mà cô ấy rất thích ăn.
Vào một buổi chiều mùa hè ngày hôm sau khi cô đang ngủ gật trong hang của mình trên cây sồi già, một con Châu Chấu gần đó bắt đầu một bài hát vui tươi nhưng rất chói tai. Cái đầu của con Cú ló ra từ cái lỗ trên cái cây dùng làm cửa ra vào và cửa sổ cho nó.
“Hãy rời khỏi đây, thưa ngài,” cô nói với con châu chấu. “Anh không lịch sự à? Ít nhất anh cũng nên tôn trọng tuổi của tôi và để tôi ngủ yên!”
Nhưng Châu Chấu trả lời một cách xấc xược rằng nó có quyền ở chỗ của mình dưới ánh mặt trời cũng như Cú có quyền ở chỗ của nó trong cây sồi già. Sau đó, anh ta đánh lên một giai điệu to hơn và vẫn còn chói tai hơn.
Con Cú già khôn ngoan biết rất rõ rãng tranh cãi với Châu Chấu hay với bất kỳ ai khác về vấn đề đó sẽ chẳng ích gì. Bên cạnh đó, đôi mắt của cô ấy không đủ sắc bén vào ban ngày để cho phép cô ấy trừng phạt Châu Chấu như anh ta đáng phải chịu. Vì vậy, cô gạt bỏ mọi lời lẽ khó nghe và nói chuyện rất tử tế với anh.
“Thưa ngài,” cô ấy nói, “nếu tôi phải thức, tôi sẽ ngồi xuống ngay để thưởng thức giọng hát của ngài. Bây giờ tôi nghĩ về điều đó, tôi có một loại rượu tuyệt vời ở đây, được gửi cho tôi từ Olympus, mà tôi là đã nói với Apollo về đồ uống trước khi anh ấy hát cho các vị thần tối cao. Xin hãy đến và thưởng thức đồ uống thơm ngon này với tôi. Tôi biết nó sẽ khiến bạn hát như chính Apollo.”
Châu chấu ngốc nghếch đã bị thu hút bởi những lời tâng bốc của Cú. Anh ta nhảy lên hang Cú, nhưng ngay khi anh ta đến đủ gần để Cú già có thể nhìn rõ anh ta, nó vồ lấy anh ta và ăn thịt anh ta.
Tâng bốc không phải là bằng chứng của sự ngưỡng mộ thực sự. Đừng để những lời tâng bốc làm bạn mất cảnh giác trước kẻ thù.